Suối Tiên Trong Mơ - Chương 175
Cập nhật lúc: 2025-01-05 13:46:31
Lượt xem: 36
Rất nhanh đã tới phía nam vương phủ, bên này quả nhiên có một tiểu viện, nhìn cũng không rõ lắm, hơn nữa phía nam này thường ngày cũng có ít người qua lại.
Lúc này rất yên lặng, nếu không có phủ vệ đi theo thì Xu Xu cũng không dám tới đây.
Huống chi đường này thật sự khác với đường tới thẳng vương phủ, trên đường cũng vẫn có cấm vệ quân canh giữ.
Đến cửa ngách phía nam, xe ngựa dừng lại, Trân Châu xuống trước rồi đỡ Xu Xu xuống.
Nô tài tiến lên gõ cửa, ngay lập tức có một lão nhân tóc râu hoa râm ra mở cửa, lão gia tử nhìn cũng không khác mấy lão nhân bình thường, Xu Xu nhỏ giọng hỏi: “Ngài là Chu lão gia tử?”
Chu Tử Ông nhìn cô gái nõn nà trước mặt ăn mặc như một thiếu niên, chỉ liếc nhìn một cái đã thấy vừa mắt.
Ai da, búp bê xinh đẹp như vậy, xú tiểu tử nhà ông thật sự có mắt nhìn người
Lão gia tử cười nói: “Đúng rồi, ngươi chính là nữ oa oa Tống gia phải không, mau vào mau vào.”
Xu Xu thấy lão nhân rất gần gũi, nàng nhìn vào trong sân viện, ở vườn hoa còn có hoa sơn trà mà mấy ngày trước nàng để cho phủ vệ đưa tới.
Nàng biết ông ấy chính là sư phụ của điện hạ thì cười tươi theo vào trong viện.
Trân Châu đi theo nàng vào viện, phủ vệ chỉ chờ ở trong ngõ nhỏ, gã nô tài cũng đi tới phòng bếp bận bịu công việc.
Trời còn chưa tối, Chu Tử Ông dẫn Xu Xu ngồi ở bàn đá trong viện, rồi lại cho người bưng điểm tâm lên cho Xu Xu.
Xu Xu thấy lão nhân gia hòa ái nên cũng không quá câu nệ, nàng nhìn vườn hoa mà thốt lên: “Hoa của lão gia gia thật đẹp quá.”
Nửa viện đều là hoa cỏ, vừa nhìn có thế thấy ông là một người yêu hoa cỏ.
“Nữ oa oa thích thì cứ ôm hai bồn về nhà.” Chu Tử Ông nhìn thấy nữ oa xinh đẹp như vậy thì trong lòng cũng rất thích thú.
Xu Xu nói: “Gia gia có thể gọi con là Xu Xu, mọi người trong nhà đều gọi con như thế.” Vừa gặp lần đầu nhưng Xu Xu đã rất thích lão gia tử.
“Được được, vậy lão nhân gọi con là Xu Xu .”
Chu Tử Ông nghĩ thầm tới Liễm Chi mấy ngày nay đều nhớ thương Xu Xu, sợ ngay cả khuê danh của Xu Xu cũng chưa từng gọi, trước đó vài ngày còn bị Xu Xu cự tuyệt , cũng thật sự đáng thương, vậy cũng bình thường, từ nhỏ hắn đã nghiêm mặt lạnh lùng! Hiện tại đã tốt hơn nhiều rồi, nhưng ngay cả nữ oa hắn thích cũng sợ hắn, không cho hắn tới gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-175.html.]
Trong lòng Chu Tử Ông nhớ tới đồ đệ, rốt cuộc vẫn là mềm lòng, hy vọng đồ đệ có thể được Xu Xu thích.
Nhưng chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu, điều ông có thể làm cũng chỉ có thể gặp Xu Xu nói chuyện rồi để đồ nhi có thể gặp mặt Xu Xu.
Chu Tử Ông nói: “Ta còn phải đa tạ Xu Xu, con đã cứu rất nhiều tâm can bảo bối của lão nhân.”
Mấy bông hoa trong viện của ông đều là tâm can bảo bối của ông.
Xu Xu vội nói không dám nhận, còn nói: “Chuyện lúc trước ở phủ Vinh Xương công chúa còn phải đa tạ lão gia gia, nếu không phải có bồn Nguỵ tử kia của gia gia, không chừng con cũng bị công chúa trách cứ.”
Hai nguời cách nhau nhiều tuổi, nhưng tình cờ lại có rất nhiều đề tài để nói, có thể tán gẫu vài câu về hoa cỏ trong vườn.
Sau nửa canh giờ, nô tài của lão gia tử đã làm xong cơm, đã dọn đồ ăn lên bàn đá.
Chu Tử Ông nói: “Xu Xu cũng ăn bữa cơm cùng lão nhân đi, bình thường ở nơi đây lạnh tanh, đều là lão nhân ta ăn cơm một mình.”
Xu Xu cảm thấy lão nhân gia như vậy thật đáng thương, lớn tuổi như vậy, điện hạ ngày thường cũng bận, sợ là rất ít khi ăn cơm cùng sư phụ.
Xu Xu liền ở lại ăn một bữa cơm với lão nhân gia, bữa tối đơn giản có ba món mặn một món canh, thực sự rất giống hương vị đồ ăn ở nhà.
Chu Tử Ông nhớ tới hai bình rượu hoa quế của ông nên đã gọi nô tài lấy một vò rượu nhỏ tới.
Tiểu Sơn ôm vò rượu tới rồi rót rượu cho hai người, không cẩn thận làm đổ chút rượu ra ngoài, chén rượu nhanh như chớp rơi xuống bên cạnh bàn, không biết vì sao Xu Xu lại cảm giác tốc độ rơi của chén rượu có chút chậm nên nàng theo bản năng đưa tay lên, dễ dàng đón được chén rượu đang rơi xuống, nàng cầm chén rượu đặt lên trên bàn đá.
Tiểu Sơn vội vàng nhận lỗi, hắn ta là người Chu Tử Ông mua ở ven đường, mới hơn mười một tuổi, tay chân cũng không nhanh nhẹn lắm.
Xu Xu cười nói: “Không có việc gì đâu.” Lại hỏi Chu Tử Ông, “Gia gia, đây là rượu gì mà ngọt như vậy.”
“Đây là rượu hoa quế, hoa quế ủ với gạo nếp, hương vị rất ngọt.” Mấy năm nay tuổi tác lão gia tử đã lớn, hơn nữa luyện công kinh mạch cũng bị hao tổn, không thể uống rượu, nhưng rượu này là do người ta ủ hoa quế để tặng Thục Vương, độ cồn cũng thấp.
Lão gia tử dứt lời, nghĩ lại vừa rồi Xu Xu đã đưa tay đỡ được chén rượu đang rơi xuống.
Trong lòng ông để ý chuyện này, đợi đến khi Tiểu Sơn ôm bình rượu hoa quế đi ra, lão gia tử đưa tay giả bộ làm rơi ly rượu xuống cạnh bàn một lần nữa, Xu Xu lại dễ dàng đỡ được.
Lão gia tử hỏi, “Xu Xu luyện qua công phu?”