Tôn thị sợ hãi, “Ta, chúng cũng nhưng vì cha con xảy chuyện nên chúng thật sự cách nào khác, thiếu sòng bạc ba nghìn lượng bạc, bây giờ đang nhốt trong đại lao, chúng ngay cả nhà cũng còn, nên chỉ thể đến kinh thành, ban đầu nương cũng tìm con, là tìm Xu Xu xú nha đầu , ai . . . . . .”
Ai cuối cùng nháo thành như , Xu Xu cũng bận tâm đến ân dưỡng dục của dưỡng mẫu như và , còn bà mất mặt mặt .
Tống Ngưng Quân nhíu mày .
Cả cái nhà như , nàng thể coi họ là nhân .
Rất nhanh tới nơi, Tống Ngưng Quân giúp Trần gia thuê một sân viện lập tức rời .
Khi rời thì đưa cho bọn họ tất cả bạc vụn , “Các ngươi ở đây , sẽ mau chóng mang ba nghìn lượng bạc cho các ngươi, đừng đến kinh thành nữa.”
Lúc Trần Hổ nể mặt, “Lời của ngươi là ý gì? Dựa cái gì mà chúng đến, ngươi cho rằng ngươi là thiên kim tiểu thư cao quý , ngươi chỉ là một kẻ giả mạo ở trong Phủ Định Quốc Công, còn khinh thường chúng , nếu nương sinh hạ ngươi thì ngươi còn thể sống đến hôm nay ?”
Tống Ngưng Quân cũng tranh cãi với bọn họ nhiều, phất tay áo rời .
Trở Phủ Định Quốc Công, Tống Ngưng Quân phát hiện nàng cửa thủy hoa của Nhị phòng, phủ vệ ngăn cho nàng , với nàng , “Nhị cô nương, đồ đạc của ngươi chuyển tới Quan Bình viện, ngươi ở bên .”
“Sao, như ?” Tống Ngưng Quân lập tức luống cuống, “Mẫu , gặp mẫu .”
Phủ vệ đáp: “Nhị phu nhân rõ , thể để Nhị cô nương tiếp tục ở Nhị phòng, phu nhân hết lòng quan tâm giúp đỡ Nhị cô nương , nếu còn tiếp tục để cho Nhị cô nương ở bên thì đó là sự tàn nhẫn với Tam cô nương, phu nhân rằng cô nương sẽ ở bên .”
Tống Ngưng Quân : “Ta nhất định gặp mẫu , việc liên quan gì đến , của , cũng vô. . . . . .”
“Nhị cô nương.” Phủ vệ nhịn chặn lời nàng , “Ngươi vẫn là qua Quan Bình viện , huống chi Tam cô nương là vô tội nhất, ngươi hưởng thụ cuộc sống kim tôn ngọc quý vốn là của Tam cô nương, Tam cô nương ngươi ở nông gia đánh đập chịu khổ, cho nên cũng thể là ngươi vô tội .”
Tống Ngưng Quân cứng đờ, nàng cúi đầu xuống, chậm rãi rời .
. . . . . . . . . . . .
Chuyện phủ Quốc Công ôm sai đứa nhỏ từ mười ba năm lan truyền khắp cả kinh thành chỉ trong hai ngày, ngay cả chuyện Tôn thị ngược đãi Xu Xu cũng đều .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-165.html.]
Mấy ban đầu Thôi thị nhẫn tâm đều im lặng, nếu đổi họ thì họ thể tìm cho Tống Ngưng Quân một mối hôn nhân như ?
Cũng khó .
Mọi đều xôn xao.
Cũng mấy đến Xu Xu, Xu Xu rốt cuộc là lớn lên ở nông thôn nên tính là tiểu thư khuê các.
Lại rằng Tống Ngưng Quân tổn thương bất công.
Nói trong việc nàng cũng vô tội, lập tức nhạo, “Nàng mà vô tội , hưởng thụ cuộc sống phú quý ở phủ Quốc Công bao nhiêu năm nay, thiên kim thật ở nhà nàng chịu khổ, thậm chí nàng rõ phận của , Tống phu nhân lo nghĩ chuyện định cho nàng , nàng còn mãn nguyện, đây là lòng tham đủ xà nuốt tượng, chính là luyến tiếc vinh hoa phú quý của phủ Quốc Công, mà còn vô tội , vô tội cái rắm!”
Mấy quý nữ trong vòng bạn bè của Tống Ngưng Quân càm thấy giận đến phát hoảng.
Vì kết bạn với một thiên kim giả mạo.
Đặc biệt là hai Hà Tư Dư và Lâm Thi Thục, hai vì nàng mà trở thành trò cho kinh thành, nhưng hóa nàng chỉ là hàng giả!
Các nàng vì một thiên kim giả mà đắc tội phủ quốc công, đắc tội công chúa, cái gì mà Thôi thị thiên vị Tống Ngưng Xu, đây mà là thiên vị ?
Hai thật sự oán hận Tống Ngưng Quân.
Mấy ngày nay Xu Xu đều ở trong nhà, Phương Châu Châu cũng đến thăm nàng, còn Khang Bình Quận Chúa cũng tới thăm nàng.
Thật Xu Xu cũng cảm thấy thương cảm nhiều lắm, dù chuyện Trần gia ngược nàng cũng là chuyện hai mươi năm .
Đương nhiên nàng cũng quên mối hận , mà là thể bình tĩnh đối mặt.
Xu Xu ở nhà đợi mấy ngày, nàng cũng gì đổi, cũng để ý tới mấy lời đồn đại ở trong kinh thành.
Nàng xem kỹ bản y thư tay mà sư phụ đưa cho nàng, đây đều là ghi chép những chứng bệnh khó mà mấy năm nay sư phụ chẩn qua, nhiều bệnh truyền nhiễm triệu chứng giống , chỉ cần khác một chút thôi thì cách chữa trị cũng khách.