Quan Bình Viện chút hẻo lánh, cũng cách Nhị phòng khá xa.
Chuyện thành như , bọn họ cũng đau lòng Xu Xu, nhưng thể đuổi Quân nhi .
Chuyện ảnh hưởng tới thanh danh phủ Quốc Công, nếu Quân nhi tự nguyện rời thì bọn họ ngăn cản, phủ Quốc Công cũng thể bảo thanh danh.
khẳng định là Quân nhi rời khỏi phủ Quốc Công, nếu nhất định đuổi nàng , sẽ , cuối cùng cũng chỉ Thôi thị và Xu xu tình .
Nhị lão cũng coi như là nghĩ cho Phủ Quốc Công.
Cứ để Quân nhi rời khỏi Nhị phòng , như trong lòng Thôi thị và Xu Xu cũng thoải mái hơn một chút.
Cũng chỉ mấy tháng nữa là Quân nhi rời khỏi phủ Quốc Công, nàng sẽ gặp Xu Xu nữa.
Thôi thị trầm mặc, trải qua chuyện chắc chắn bà cũng thể dễ dàng tha thứ để cho Tống Ngưng Quân tiếp tục ở Nhị phòng.
Bà nghĩ đến những nổi khổ mà Xu Xu chịu, bà hận thể chất vấn Quân nhi, nàng dám lừa Xu Xu, xếp đặt nha tới bên cạnh Xu Xu, dám châm ngòi cho mấy bạn nhằm Xu Xu!
Hiện tại để cho Tống Ngưng Quân rời khỏi Nhị phòng thì Thôi thị cũng thấy cả.
Nàng tiếp tục ở Nhị phòng ngại mắt Xu Xu là .
Mau chóng để cho nàng lập gia đình thôi.
Sau khi Thôi thị rời , Thịnh thị thở dài, “Rốt cuộc vẫn là Xu Xu chịu nhiều thua thiệt, nhưng mắt thì đây là kết quả nhất .”
Thịnh thị cảm thấy Xu Xu thiệt, cố ý để cho ma ma bên chọn một đống đồ trong bảo khố tặng cho Xu Xu.
Xu Xu Tống Ngưng Quân sẽ dọn tới Quan Bình Viện, trong lòng nàng hề gợn sóng, nàng chỉ hy vọng Nhị lão che chở Tống Ngưng Quân như thì cuối cùng đừng thất vọng.
Tất cả nô tài phủ Quốc Công đều thế của Nhị cô nương và Tam cô nương.
Họ còn chút phân vân gặp Tam cô nương thì nên gọi như thế nào?
Nhóm nha Thấm Hoa viện đau lòng cô nương nhà , Linh Thảo còn đang với mấy tiểu nha : “Tam cô nương thấy phụ nhân thì sợ tới mức phát run, sắc mặt trắng bệch, thật là đáng thương mà, khẳng định phụ nhân mỗi ngày đều đánh Tam cô nương.”
Hạnh Nhi cũng , “Không thể ngờ Tam cô nương khổ đến như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-163.html.]
Có tiểu nha thận trọng , “Sau chúng vẫn gọi là Tam cô nương, là Nhị cô nương?”
Dù thì tính toán như , Tống Ngưng Quân căn bản huyết mạch phủ Quốc Công, đương nhiên thể tính là Nhị cô nương, như Tam cô nương hàng thứ hai.
Mọi trầm mặc, cuối cùng vẫn là Trân Châu , “Nếu phu nhân dặn dò gì, đương nhiên tiếp tục gọi là Tam cô nương.”
Thôi thị cũng hỏi qua Xu Xu, “Sau trong phủ sẽ Nhị cô nương, tổ phụ tổ mậu con giữ Tống Ngưng Quân cho đến lúc nàng xuất giá, nàng là Nhị cô nương phủ Quốc Công, chỉ là Tống Ngưng Quân thôi, con hàng thứ hai, con để bọn hạ nhân tiếp tục gọi con là Tam cô nương là . . . .”
“Mẫu , cứ tiếp tục gọi là Tam cô nương .” Nàng cũng hứng thú với cách gọi Nhị cô nương , cũng để hạ nhân gọi nàng như .
Thôi thị ôn nhu , “Được , cả.”
Lúc Xuân Đào ở Quân Thúy viện Nhị cô nương huyết mạch phủ Quốc Công thì cả đều mơ màng.
Người nàng cố gắng che chở – Nhị cô nương, là một kẻ giả mạo ?
Việc hôn nhân mà phu nhân định cho Nhị cô nương căn bản là vấn đề gì, thậm chí là vì cho Nhị cô nương, mà nàng cứ hài lòng, thậm chí còn lừa gạt về phận của cho hiểu lầm.
Đây chẳng là hại nha các nàng , là nha Quân Thúy Viện sẽ thành trò ?
Sắc mặt Xuân Đào trắng bệch, hối hận ngừng.
Thôi thị bắt đầu để cho nha và ma ma thu dọn đồ đạc của Tống Ngưng Quân, hết sẽ đem đồ tới Quan Bình Viện.
Nàng rằng nhất định Tống Ngưng Quân sẽ hồi phủ, nếu Tống Ngưng Quân thật sự chút cốt khí thì sẽ rời còn quan hệ gì với phủ Quốc Công, nàng còn thể xem trọng một chút.
Đáng tiếc là nàng thật sự hiểu rõ tâm tư của Tống Ngưng Quân.
Tình nguyện bỏ qua gia đình sinh của , đến c.h.ế.t cũng sẽ bám lấy Phủ Định Quốc Công hưởng vinh hoa phú quý.
. . . . . . . . .
Tống Ngưng Quân cánh cổng phủ Quốc Công đóng chặt, tâm như tro tàn, mặt chỉ còn tuyệt vọng.
Tiếng bàn tán của phía giống như lột trần xiêm y của nàng , để chỉ trỏ nàng .
“Hóa Nhị cô nương cao cao tại thượng ở phủ Quốc Công là giả.”