Suối Tiên Trong Mơ - Chương 162
Cập nhật lúc: 2025-01-04 13:18:20
Lượt xem: 37
Lời nói này làm cho tất cả những người xung quanh đều thầm nghĩ.
Quả thật là như thế, cho dù ôm sai đứa nhỏ, ta nuôi dưỡng nuông chiều khuê nữ thân sinh nhà ngươi. Ngươi lại sai sử, đánh chửi con ta từ nhỏ, hiện giờ còn dám nói lấy ân dưỡng dục ra để tống tiền, không cho người đánh c.h.ế.t ngươi đã là tốt lắm rồi.
“Mẫu thân . . . .” Tống Ngưng Quân thút tha thút thít nhìn Thôi thị, trong mắt nàng ta tràn đầy tuyệt vọng.
Nàng ta bị đuổi khỏi phủ Quốc Công như vậy, chuyện này sẽ nhanh chóng truyền ra ngoài, về sau nàng ta còn ở lại kinh thành như thế nào, làm sao có thể lập gia đình?
Mẫu thân sao có thể nhẫn tâm đến như thế.
“Ngươi thu xếp ổn thỏa chuyện bọn họ trước đã.” Thôi thị nắm tay Xu Xu xoay người rời đi.
Còn về phần Tống Ngưng Quân sẽ như thế nào, có bị mọi người cười nhạo hay không, bọn họ không quan tâm, chuyện phiền phức ngày hôm nay mà truyền ra ngoài cũng có ảnh hưởng tới Xu Xu, nhưng bà cũng không lo lắng lắm, cho dù người ta biết Xu Xu lớn lên ở nông thôn thì như thế nào? Xu Xu của bà không làm sai chuyện gì ca, là người vô tội nhất trong sự việc này.
Cho dù Tống Ngưng Quân cũng không phải là có tội, nhưng nếu không phải Tôn thị muốn để cho nàng ta hưởng vinh hoa phú quý thì Xu Xu cũng không cố ý bị tráo đổi.
Tất cả câu chuyện này, điểm bắt đầu đều là vì Tống Ngưng Quân.
Mãi đến giờ khắc này Thôi thị mới suy nghĩ hoàn toàn cẩn thận như vậy.
Sai lầm lần này, chính là do người làm mẫu thân như bà, sau khi sinh hạ Xu Xu lại để người khác cố ý ôm đứa nhỏ đi, nếu lúc ấy bà có thể cẩn thận một chút thì Xu Xu đã không phải trải qua một hồi cực khổ như vậy.
Nàng sẽ được lớn lên từ nhỏ ở phủ Quốc Công, học cầm kỳ thi họa, học tất cả những gì nàng muốn học, còn được trưởng bối huynh trưởng trong nhà nuông chiều mà lớn lên rồi dần trở thành thiên chi kiều nữ.
Thôi thị nghĩ như vậy, tim như bị d.a.o cắt, trước kia bà vẫn hy vọng Xu Xu và Tống Ngưng Quân làm tỷ muội và để họ sống như tỷ muội ruột thịt.
Rốt cuộc bà đã phạm phải cái gì.
Khi Xu Xu bị người khác cười nhạo thân thế thì bà đã làm được gì.
Xu Xu là tốt nhất, là bảo bối mà bà yêu thương nhất.
Xu Xu vốn không muốn kết hôn sớm, tầm nhìn của nàng còn rộng lớn hơn vậy, nàng còn muốn đi một con đường khác với nữ tử trên thế gian này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-162.html.]
Nữ tử cũng không phải chỉ có con đường kết hôn, bảo bối của bà sẽ được người khác xem trọng.
Thôi thị dắt Xu Xu xoay người hồi phủ, người gác cổng đóng cửa ngách, chặn Tống Ngưng Quân đang thê lương tuyệt vọng đứng ngoài.
Bên trong phủ Quốc Công, Cao thị vỗ vỗ lưng Thôi thị an ủi bà hai câu.
Người em dâu này cũng thật thảm, cốt nhục thân sinh bị tráo đổi, tới gần đây mới biết được.
Dọc đường đi, khuôn mặt Xu Xu nhỏ nhắn không nói một lời, Tống Ngọc Đình cũng yên lặng đi theo phía sau Tam tỷ, trong lòng hắn như d.a.o cắt, hắn thật sự là một tên khốn nạn, khi Tam Tỷ mới hồi phủ, còn dùng m.á.u để làm thuốc dẫn cứu mạng hắn, mỗi ngày đều làm bạn chọc cười hắn, vậy mà hắn còn ghét bỏ Tam tỷ.
Hắn sao có thể khốn nạn như vậy!
Tam tỷ đã trải qua bao nhiêu đau khổ tuyệt vọng nhưng lại đem đến những gì tốt nhất cho hắn.
Hắn lại vẫn ghét bỏ Tam tỷ đến gần hắn.
Tống Ngọc Đình đưa tay lên lau những giọt nước mắt đang chảy ra.
Xu Xu trở lại Thấm Hoa viện, Thôi thị ôm nàng khóc lớn một hồi vẫn chưa nói được gì.
Xu Xu cũng nhịn không được mà khóc cùng Thôi thị, mãi đến lúc Thôi thị bị tổ phụ tổ mẫu gọi đi thì Xu Xu cũng không thể tĩnh tâm mà đọc sách được, nàng trở lại giường ngủ, lấy chăn gấm mềm mại bao chặt lấy mình.
Vừa rồi lúc đứng ở cửa ngách là nàng cố ý khóc, để cho bọn họ không thể lấy lý do có ân dưỡng dục mà áp chế nàng.
Còn Tống Ngưng Quân, kết quả của hai người không giống nhau, nhưng thật ra nàng muốn nhìn xem đời này nàng ta làm sao để hóa giải những khó khăn mà cha mẹ thân sinh nàng ta sẽ gây ra cho nàng ta.
Xu Xu đang muốn ngủ, nàng quá mệt mỏi, thân thể mệt, trong lòng nàng cũng mệt, vừa rồi còn trộm khóc trong chăn một hồi.
Thật sự không chống đỡ nổi, tất cả mọi chuyện chờ khi tỉnh lại rồi lại nói.
Thôi thị bị Lão quốc công gia và lão phu nhân gọi qua đó, Thôi thị nghĩ rằng cha mẹ chồng của bà cũng ngại bà làm việc quá mức.
Không nghĩ tới Lão quốc công gia lại nói: “Chuyện vừa rồi xảy ra ở cửa ngách chúng ta đã biết, mấy năm nay đã ủy khuất Xu Xu rồi, con bé là người vô tội, chúng ta cũng đau lòng Xu Xu. Về phần Quân nhi, thân thế của con bé cũng sẽ lộ ra ngoài, mà việc hôn nhân của con bé cũng đã được định ra, chỉ có mấy tháng nữa là xuất giá, nhưng hiện tại cũng không thể đuổi Quân nhi đi được, chuyện này có ảnh hưởng đến thanh danh phủ Quốc Công, chúng ta cũng hiểu trong lòng con còn có khúc mắc với Quân nhi nên không bắt con giữ Quân nhi bên người, cho nên hãy để Quân nhi tới Quan Bình Viện chỗ vợ lão nhị, con thấy như thế nào?”