Đại phòng Cao thị chút đau lòng cho Xu Xu, chuyện bà cũng định qua xem .
Tứ công tử Tống Ngọc Đình cũng , mím môi, cũng dẫn tiểu tư về phía cửa ngách.
Thôi thị đến một bước, thấy đàn bà lếch thếch ngoài cửa, bà cắn chặt răng, chỉ đánh bà một trận thật sự quá lợi cho bà , nhưng nếu đến kinh thành thì khi sẽ cách để nửa đời của bà sống trong đại lao! Đối với loại hại cốt nhục của bà, Thôi thị thể nào mềm lòng.
Tôn thị còn đang dây dưa với gác cổng thì thấy một phu nhân xinh lỗng lẫy quý phái đến, khuôn mặt khiến kinh sợ, bà chút ngây dại.
Thôi thị đến thấy một đàn bà rách rưới với khuôn mặt vài phần giống với Tống Ngưng Quân, tình cảm đối với Tống Ngưng Quân liền nhạt vài phần.
Chính là đàn bà bề ngoài giống với Tống Ngưng Quân hại con bà xa cách mười ba năm trời!
“Thật to gan!” Thôi thị qua lớn tiếng quát: “Rốt cuộc các từ đến, dám cả gan bắt quàng với nữ nhi Phủ Định Quốc Công của , chán sống !”
Đây là ruột của Xu Xu ? Tôn thị sửng sốt, dáng dấp cũng xinh ung dung thanh cao hệt như Xu Xu.
Không nữ nhi sinh của bà sẽ dáng dấp thế nào? Nó cũng nuôi dưỡng trong môi trường như mà.
Nhìn quý phu nhân như , Tôn thị phần khiếp sợ, : “Bẩm phu, phu nhân, chúng đến tìm dưỡng nữ của , cảm phiền phu nhân nể tình dưỡng dục Xu Xu nhiều năm mà cho gặp Xu Xu một .” Bà chỉ cần nhất quyết lúc là ôm sai đứa bé, chứ cố ý tráo đổi, cho dù là phu nhân Phủ Định Quốc Công cũng dám tùy tiện gì bà .
Trong lòng Thôi thị tức gần như nôn máu, : “Ngươi còn dám ngươi công nuôi dưỡng với Xu Xu nhà ?”
Người bên ngoài xem náo nhiệt , trong lòng lập tức nghĩ đến, lời của nhị phu nhân chẳng thừa nhận Tam cô nương của Phủ Định Quốc Công dưỡng bệnh ở nhà cũ, mà thật sự đàn bà nuôi dưỡng, xem náo nhiệt ngại chuyện lớn, bắt đầu nghĩ e là thanh danh của Tam cô nương sẽ còn, thấy Nhị phu nhân Tống gia lạnh lùng hỏi: “Đến đây liền bắt quàng họ với cốt nhục của ! Sao tự hỏi xem nữ nhi sinh của ngươi thế nào ?”
Ánh mắt Tôn thị né tránh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-159.html.]
Mọi ngây tại chỗ, lời của Nhị phu nhân Tống gia là ý gì?
… …
Trân Châu gọi hai ma ma cùng qua Quân Thúy Viện.
Tống Ngưng Quân vẫn đang sách trong phòng, nha Thấm Hoa Viện qua đây tìm nàng , cau mày : “Đừng để họ đây.”
Hôm nay nàng tâm trạng để chuyện với nha của Thấm Hoa Viện, nàng đang nghĩ vì bài thuốc trong quyển sách quý vô dụng.
Không ngờ bên ngoài truyền đến tiếng thét chói tai của Xuân Đào: “Các ngươi gì, đây là viện của Nhị cô nương, ai cho phép các xông loạn thế , hôm nay Nhị cô nương khỏe, rốt cuộc các ngươi gì!”
Trân Châu lạnh : “Bên ngoài đàn bà nông dân ở thôn Thủy Hương đến tìm khuê nữ, tất nhiên mời Nhị cô nương ngoài một chuyến .”
“Cái gì? Nói cái gì ?” Xuân Đào mờ mịt: “Ngươi bậy bạ gì đó, đó thì liên quan gì đến Nhị cô nương? “
Trân Châu : “Ngươi để cho Nhị cô nương của ngươi ngoài thì sẽ ngay thôi.”
Xuân Đào vẫn ngăn cản , một ma ma Trân Châu dẫn đến liên tục cản , Trân Châu trong phòng, thấy Tống Ngưng Quân mặt tái mét nàng .
Làm thể, Trần gia thể tìm đến đây lúc chứ? Rõ ràng Thôi thị cho họ hai ngàn lượng bạc, hai ngàn lượng bạc cơ đấy, đủ cho họ sức tiêu xài, ăn ngon mặc vài năm cũng thành vấn đề.
Trân Châu nhàn nhạt : “Nhị cô nương, nhà của tìm đến đây , Nhị cô nương vẫn nên ngoài xem .”
“Không, …” Mặt Tống Ngưng Quân trắng bệch, : “Ta, nhà của chỉ Phủ Định Quốc Công, họ là ai.”