Suối Tiên Trong Mơ - Chương 145
Cập nhật lúc: 2025-01-02 12:32:58
Lượt xem: 52
Rất lâu sau Vua Thuận Hòa mới nhàn nhạt nói: “Đã ngại thân thể Tam cô nương Tống gia yếu đuối, cần gì còn muốn chọn nàng làm trắc phi cho Tố Nhi, chọn cho Tố Nhi vài người khỏe mạnh, trong kinh thành này không ít cô nương tài mạo song toàn thân thể lại khỏe mạnh.”
Triệu Thiến Diệm đi theo đế vương mười mấy năm, biết dáng vẻ này của hắn là đang tức giận, vội vàng ngồi dậy nói: “Hoàng thượng, là lỗi của thần thiếp, thần thiếp không phải có ý này, chỉ thương tiếc Tam cô nương Tống gia, nếu nàng ấy có thể trở thành phi tử của Tố Nhi thì thần thiếp cũng sẽ đối xử tốt với nàng ấy…”
“Được rồi.” Vua Thuận Hòa cau mày nói: “Việc này từ bỏ đi, đừng nên nhiều lời, nghỉ ngơi sớm đi.”
Triệu Thiến Diệm không cam lòng, nghĩ không hiểu tại sao chỉ là một cô nương Phủ Định Quốc Công mà hoàng thượng không cho phép làm trắc phi cho Tố Nhi.
Chẳng lẽ Thục Vương đã cầu trước mặt hoàng thượng rồi sao?
Đương nhiên Thục Vương điện hạ sẽ không cầu xin trước mặt Vua Thuận Hòa.
Chỉ là Vua Thuận Hòa biết được chuyện xảy ra trong lễ cập kê của Huệ An Quận Chúa mà thôi.
Tất cả người trong kinh thành đều biết Thục Vương điện hạ bảo vệ Tam cô nương Tống gia trong lễ cập kê của Huệ An Quận Chúa, sao hắn có thể không biết?
Chính bản thân Vua Thuận Hòa đều thừa nhận hắn thiên sủng Liễm Chi, nên vì chuyện trưởng tử ghét nữ nhân hắn đã lo buồn đầu tóc sắp bạc trắng.
Bây giờ Liễm Chi lần đầu tiên chủ động che chở cô nương gia, không có biểu hiện chán ghét Tam cô nương Tống gia, hắn còn muốn lập tức ban hôn.
Nhưng nghĩ đến tuổi tác Tam cô nương Tống gia còn nhỏ, còn đang đi theo Phục thần y học y, hơn nữa Liễm Chi cũng chưa vào cung xin ban hôn, cũng phải tìm người điều tra thêm chuyện lúc trước tống Tam cô nương Tống gia ở nhà cũ, dù sao cũng là vương phi của Liễm Chi, chuyện này không gấp được.
Kết quả Quý Phi đã lập tức để ý đến Tam cô nương Tống gia, sao hắn lại không biết chút tâm tư nhỏ đó của nàng ta chứ.
Tất nhiên hắn sẽ không đồng ý.
… …
Xu Xu cũng không biết tên nàng đã quay vài vòng trong hoàng cung rồi.
Ngày hôm sau rời giường nàng vẫn còn chút lo lắng, sau đó nghĩ đơn giản, lo những thứ này cũng vô dụng, chuyện trước mắt vẫn quan trọng nhất.
Nàng tiếp tục ở nhà xay thuốc, ba bình mới có hiệu quả, người thân trong nhà, sư phụ, sư huynh sư tẩu, Thục Vương và trưởng bối của Thục Vương, còn có cả Khang Bình Quận Chúa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-145.html.]
Chỉ là thuốc viên những người này cần nàng phải phối mất rất nhiều ngày, nàng phối nửa tháng thuốc mới phối xong phần còn lại.
Người thân trong nhà mỗi người ba bình, ngoại trừ Tống Ngưng Quân, Xu Xu không cho nàng ta dù chỉ một viên.
Mặt khác lại dành ra chút thời gian đi đến Anh vương phủ một chuyến, tặng ba bình thuốc này cho Khang Bình Quận Chúa xem như quà cảm ơn.
Khang Bình Quận Chúa cầm ba bình thuốc nhỏ giọng hỏi Xu Xu: “Đây cũng là loại thuốc như của Phương cô nương kia sao?” Nàng ta nói xong một câu, tai đã đỏ lên.
Nàng ta có nghe nói Xu Xu phối thuốc cho Phương cô nương.
Xu Xu cười nói: “Không phải, thuốc này tên là dưỡng sinh hoàn, là chính thần nữ phối, nhưng sư phụ thần nữ đã xem qua phương thuốc, không có vấn đề gì, có thể điều dưỡng thân thể, quận chúa có thể thử xem.”
Khang Bình Quận Chúa nhỏ giọng nói lời cảm ơn, dứt lời liền tha thiết nhìn Xu Xu, từ nhỏ nàng ta đã không có bạn, cũng không muốn tiếp xúc với ai, hiện tại hiếm khi có thể gặp được người sùng bái, rất muốn cùng nàng nói vài câu, nhưng tính tình hướng nội, không biết nên mở miệng thế nào.
Xu Xu cũng cảm thấy tiểu Quận Chúa đáng yêu, muốn trò chuyện với nàng ta nhiều hơn, lại hỏi: “Ngày thường Quận chúa ở trong phủ làm gì?”
Khang bình chớp mắt, mềm giọng nói: “Thỉnh thoảng đọc sách, nhưng mẫu phi cũng không ép ta, ta cũng sẽ chơi trò b.ắ.n tên thẻ vào bình rượu, ta thích nhất vẫn là đánh cờ.”
Đánh cờ sao? Ngày thường Xu Xu cũng không biết chơi môn này, nàng nói: “Vậy thần nữ chơi cùng Quận Chúa một lát có được không? Nhưng mà thần nữ không biết chơi, mong Quận Chúa dạy bảo thần nữ.”
“Được.” Khang Bình cười tươi đến mức hai má lúm đồng tiền đều hiện rõ lên.
Khang Bình gọi nha hoàn mang cờ lên, ngày thường nàng ấy chơi cờ vây khá nhiều.
Khang Bình nhỏ giọng nói cách chơi cờ vây cho Xu Xu, cờ vây khá khó chơi, nhưng Xu Xu nghe quy tắc một lần liền hiểu.
Ban đầu, nàng chưa biết chơi, Khang Bình Quận Chúa rất có cờ đức, không vì Xu Xu là người mới chơi mà nhường nàng.
Vài ván đầu Xu Xu thua rất nhanh, nhưng dần dần cũng rút ra chút quy luật, nàng và Khang Bình chơi đến trưa cũng thắng được hai ván.
Khang Bình có chút ngây người, nàng ta học chơi cờ đã mười năm, lúc đánh cờ không hề nhường Xu Xu, vậy mà nàng vẫn thắng được mình hai ván.
“Xu Xu, ngươi thật lợi hại.” Khang Bình lớn hơn Xu Xu một tuổi.
Xu Xu cười nói: “Cũng xem như biết một chút, hay là sau này thần nữ sẽ tiếp tục đánh cùng Quận Chúa.” Những quy tắc đánh cờ này nàng xem qua một lần là biết, hình như bây giờ khả năng ghi nhớ của nàng lại càng lúc càng nhanh hơn.