Suối Tiên Trong Mơ - Chương 144
Cập nhật lúc: 2025-01-02 12:32:47
Lượt xem: 30
Thân là quân vương, rất nhiều chuyện sẽ trở nên thân bất do kỷ*.
(*): Thân là vua một nước, nhiều khi phải làm hoặc không thể làm những chuyện mà bản thân không muốn, không thể kiểm soát được để duy trì kỷ luật, sự oai nghiêm…
Cũng có thể nghĩ phức tạp hơn một chút, tranh giành ngôi vị hoàng đế hoặc hoàng tử, lỡ như xảy ra chuyện gì đó thì Xu Xu phải chịu liên lụy sao.
Thôi thị không nhìn trước mắt, mà nhìn tương lai của nữ nhi, bà hi vọng Xu Xu có thể sống bình thường hạnh phúc cả đời, làm chuyện mình thích.
Chứ không phải bị giam cầm ở một nơi chỉ có thể nhìn thấy một mảnh trời xanh như ở kia.
Lúc này thấy Xu Xu không biết làm sao như vậy, Thôi thị cũng không biết nói gì.
Thôi thôi, bà nên bàn bạc với trượng phu nhiều hơn, xem nên làm thế nào với hôn sự của Xu Xu.
… …
Trong thâm cung Ngọc Lâu Kim Các, đêm đã khuya, Vua Thuận Hòa xử lý xong việc triều chính liền qua tẩm cung Triệu Quý Phi.
Ngày thường hắn bận rộn chính sự, phần lớn thời gian đều nghỉ ngơi ở tẩm cung của mình, thỉnh thoảng mới đi đến cung của phi tử, tuổi càng lớn dần, lại càng nhớ nguyên hậu.
Phi tần trong hậu cung không ít, mấy năm gần đây hắn không tuyển tú nữa.
Vua Thuận Hòa qua tẩm cung Triệu Quý Phi.
Triệu Thiến Diệm mặc một bộ trường bào bằng lụa the Hương Vân màu hoa hải đường, một nửa buông thõng xuống đất, mái tóc dài đen tuyền dùng sợi tơ lụa thắt sau lưng, son phấn chưa tô, thần thái yêu kiều xinh đẹp, bà đã theo hầu từ lúc Vua Thuận Hòa vẫn còn là hoàng tử, lúc trước nương gia cũng chỉ là quan nhỏ lục phẩm, hiện tại cũng được phong chức tước, chính bà từ thị thiếp được thăng thành Quý Phi như bây giờ, cai quản lục cung, dưới một người trên vạn người, có thể thấy được rất rõ ràng.
Triệu Quý Phi tiến lên cởi long bào cho Vua Thuận Hòa, căn dặn nhóm cung nữ chuẩn bị nước hầu hạ đế vương tắm và rửa mặt chải đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-144.html.]
Chờ lúc Vua Thuận Hòa đã thay áo tơ màu vàng sáng đi ra ngoài, hai người lên giường ngủ.
Triệu Quý Phi dịu dàng nói: “Hoàng thượng, thần thiếp muốn nói với người chuyện này.”
Phó Lệ Tố, Tam hoàng tử, năm nay đã mười lăm, tuổi tác chưa tròn mười tám, tạm thời vẫn chưa có tên chữ.
Vua Thuận Hòa nghe nói là chuyện liên quan đến Tam hoàng tử, hỏi: “Tố Nhi làm sao vậy?”
Triệu Quý Phi khẽ thở dài, nhíu mày lại, nói: “Tố Nhi cũng đã mười lăm, mà chưa có lấy một trắc phi, thần thiếp nghĩ chi bằng chọn trước hai trắc phi cho Tố Nhi.”
Vua Thuận Hòa nói: “Không biết ái phi nhìn trúng cô nương nhà nào rồi?”
Thân là đế vương nhưng hắn cũng là một người phụ thân, cũng sẽ phiền lo về con trẻ, trưởng tử đã sắp mười chín, thông phòng thị thiếp cũng chưa có lấy một người, bên Nhịhoàng tử có một trắc phi và mấy thê thiếp rồi, bên người Tam hoàng tử cũng hai ba người hầu hạ, lại chưa có phi, các hoàng tử còn lại tuổi còn nhỏ, tạm thời không phải phiền lo, lo lắng nhất là ba vị hoàng tử này.
Hiện giờ Quý Phi nói đã nhìn trúng người cho Tam hoàng tử, hắn cũng muốn nghe xem.
Triệu Quý Phi khẽ cười nói: “Nhắc đến cũng thật trùng hợp, hai ngày trước đến dự lễ cập kê của Huệ An Quận Chúa, thần thiếp thấy một vị cô nương, dáng dấp quả thực đoan chính thanh nhã có một không hai, thần thiếp nhìn thấy thật sự động tâm, liền nhớ đến bên cạnh Tố Nhi chưa có một trắc phi nào, chi bằng chọn trắc phi cho Tố Nhi trước?”
“Ái phi nói một chút về vị cô nương kia đi.” Vua Thuận Hòa cũng có phần quan tâm hôn sự của Tam hoàng tử.
Thực ra trong lòng hắn có tính toán khác, đợi sau khi xử lý xong kỳ khoa cử năm nay, hắn sẽ hạ chỉ tuyển tú, cho ba vị hoàng tử chọn lựa các phi tử.
Triệu Thiến Diệm nhớ đến khuôn mặt mềm mại kia của Xu Xu, chậm rãi nói: “Là Tam cô nương Tống gia của Phủ Định Quốc Công, thần thiếp thấy nàng ta xinh đẹp ôn nhu, tính cách cũng không kiêu ngạo không nóng nảy, rất được lòng thần thiếp, nghĩ rằng Tố Nhi cũng sẽ thích, theo lý thuyết thân phận Tam cô nương Tống gia làm chính phi cho Tố Nhi cũng không hay, từ nhỏ nàng ấy đã ở nhà cũ dưỡng bệnh, thần thiếp lo lắng khả năng sinh nhi dục nữ của nàng ấy không được tốt, nên vẫn hơi do dự, chi bằng cho làm trắc phi của Tố Nhi.”
Ngọn đèn cung đình bằng ngọc lưu ly tản ra ánh sáng mờ nhạt, trên giường tầng tầng lớp lớp màn lụa che, bên trong lại càng có vẻ u ám.
Vua Thuận Hòa tạm thời không nói gì, Triệu Thiến Diệm dựa vào lòng đế vương, nghe được tiếng tim đập trong n.g.ự.c đế vương, ánh mắt bà ta nhìn lên mặt đế vương, thấy nửa bên mặt hắn chìm trong bóng tối.