Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-01-01 23:54:29
Lượt xem: 52

Xu Xu để nha hoàn tìm một chậu hoa không, cẩn thận đặt mấy cành hoa đã gãy vào trong, còn mấy cành bị gãy nàng cũng chỉnh sửa rồi cắm ở trong chậu hoa mới.

Cuối cùng lại dùng nước có thêm một chút cam lộ tưới cho chậu hoa một chút.

Sáng mai nàng còn phải tới thư viện tìm sách trồng hoa, nếu không để người ngoài nhìn thấy nàng chỉ dùng nước tưới hoa mà có thể cứu sống nó thì cũng không ổn lắm.

Buổi tối, dùng xong bữa tối, Thôi thị trở về chờ hai người rửa mặt chải đầu xong thì tựa vào tháp nói chuyện, Thôi thị nói lại chuyện hôm nay ở phủ Công Chúa cho trượng phu nghe, còn nói cả chuyện của dưỡng nữ, Tống Kim Lương nghe xong thì nhíu mày: “Tính tình của Thục Vương quả thật không hợp với Xu Xu, nhưng nàng cũng đừng nghĩ nhiều, chớ quên Xu Xu hai tháng nữa mới mười bốn, Thục Vương lớn hơn nàng năm tuổi, tuổi đã không hợp, về phần Quân nhi . . . . .”

Tống Kim Lương nhíu nhíu mày, “Chúng ta nuôi con bé mười ba năm cũng coi như không . . . .làm con bé thất vọng, con bé lại có tâm tư như vây, không thể tiếp tục ở lại nhị phòng tiếp xúc với Xu Xu, nhưng rốt cuộc cũng có ân dưỡng dục, khi còn nhỏ con bé đã cứu nàng một mạng, cứu phụ thân một lần, bây giờ để con bé đi thì sợ rằng sự phụ thân mẫu thân không đồng ý, không bằng như vậy đi, nàng tìm cho con bé một mối hôn sự, chờ đến tháng tư cũng tròn mười bốn, có thể xuất giá, nhưng môn hộ không thể quá cao, nếu không sau này thân thế của con bé lộ ra ngoài sẽ làm phu gia bất mãn, môn hộ thấp một chút, cũng là dưỡng nữ phủ Quốc Công, phu gia không dám khinh nhục con bé, tìm một người tiến tới chịu khó, ngày sau cũng có thể hưởng phúc rồi.”

Rốt cuộc còn nhớ ơn dưỡng dục, hy vọng sau này nàng ta lập gia đình có thể hạnh phúc.

Thôi thị thở dài, biết rằng cách xử lý này của trượng phu là tốt nhất, rốt cuộc nuôi mười ba năm, dưỡng nữ cũng có ân cứu mạng lão quốc công gia.

Lúc nhỏ, bà đã thoát một hồi bệnh tật nhờ dưỡng nữ, lão quốc công gia cũng nhờ dưỡng nữ mà thoát được kiếp nạn ngã từ trên lưng ngựa xuống.

“Được rồi, ngày mai ta sẽ thay con bé tìm một mối hôn nhân.”

Để cho nàng ta xuất giá sớm, cũng coi như đã quan tâm giúp đỡ nàng ta hết lòng.

. . . . . . .

Ngày hôm sau, Xu Xu tới thư viện tìm mấy quyển sách có liên quan đến cây cỏ.

Hồi phủ sẽ đọc xong mấy sách này trước đã, cái này cũng không khó, trong đó có cách gieo trồng mấy loại hoa cỏ, còn có cách thức chiết cây này nọ.

Ngay cả làm sao để thụ phấn cho hoa cái, làm sao để xử lý mấy cây tuyệt tự có thể tái sinh, thậm chí có thể phối mấy nước thuốc đơn giản để bảo dưỡng hoa cái.

Xu Xu tự mình phối dược một chút, dựa theo tỷ lệ mà cho thêm cam lộ, mỗi ngày đều cẩn thận chăm sóc mấy bồn hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-140.html.]

Qua hai ba ngày, nàng lại phối xong hai bình thuốc dưỡng sinh, nghĩ cũng nên tới phủ Thục Vương cảm tạ một tiếng, còn có cả ân tình lần trước.

Còn có Khang Bình quận chúa, nàng ấy cũng có đại ân với mình, phần ân tình này cũng cần phải hoàn lại, qua mấy ngày nữa nàng sẽ đích thân tới phủ Anh Vương một chuyến, nàng có thể lấy thuốc dưỡng sinh do mình tự phối để làm quà.

Xu Xu cố ý tranh thủ một chút thời gian buổi chiều tới phủ Thục Vương.

Nàng còn hỏi qua sư phụ, sư phụ cũng không biết bồn Nguỵ tử này Thục Vương lấy ở đâu ra, chỉ nói Thục Vương giúp nàng, nàng tới phủ Thục Vương tạ ơn cũng đúng.

Xu Xu mang theo Trân Châu và hai phủ vệ tranh thủ thời gian tới phủ Thục Vương.

Tới cửa bên trái, bình thường nhà khác tới bái phỏng đều đi vào từ đây, Xu Xu dẫn Trân Châu tiến lên gõ cửa, người gác cổng nhanh chóng mở cửa, nhìn thấy cô nương xinh đẹp như vậy thì sửng sốt, Xu Xu nói thân phận và ý định của mình khi đến đâu, người gác cổng nghe thấy lập tức mở cổng: “Hóa ra là Tống Tam cô nương, Tam cô nương mau theo lão nô vào phủ.”

Đi vào liền và không cần thông báo lại, Xu Xu kinh ngạc nhưng cũng không hỏi nhiều, dẫn Trân Châu đi theo người gác cổng vào.

Người gác cổng dẫn người tới cửa thùy hoa, lập tức có thị vệ tiếp tục dẫn Xu Xu đi vào.

Xu Xu một đường đi không dám nhìn nhiều, phủ vệ phủ Thục Vương rất nghiêm túc, nơi nơi đều là thị vệ, trong phủ cũng rất thanh tĩnh, thậm chí có thể nói là yên tĩnh.

Vòng quanh hàng lang, thị vệ dẫn nàng tới Tễ Nguyệt Đường của Thục Vương, lại thay một nô tài khác dẫn Xu Xu vào chính sảnh, nô tài khom người cười nói: “Xin Tam cô nương đợi một lát, điện hạ sẽ tới đây rất nhanh ạ.”

“Làm phiền rồi.” Xu Xu nói lời cảm tạ.

Nô tài đi xuống dâng nước trà điểm tâm trái cây lên.

Xu Xu phát hiện cả Tễ Nguyệt Đường không có bóng dáng của một tỳ nữ nào cả, có thể thấy mức độ ghét nữ tử của Thục Vương nghiêm trọng đến đâu.

Xu Xu nhấp hai hớp trà, phát hiện lá trà này vị rất ngọt, hương thơm mà không nồng, chắc là cống trà.

Nàng hoạt động nhẹ nhàng, cảm thấy lễ nghi đãi khách phủ Thục Vương cũng rất cao.

Đang nghĩ ngợi, bỗng bên ngoài truyền đến tiếng bước chân trầm ổn, Xu Xu ngẩng đầu nhìn lại. 

Loading...