Sắc mặt Triệu quý phi cũng biến đổi, bà là mẫu phi của Tam hoàng tử, Thuận Hòa đế thể sẽ truyền ngôi cho Phó Liễm Chi, nếu con nối dòng, ngôi vị hoàng đế chừng thể giành . hôm nay thái độ của Thục Vương với Tam cô nương như , về sợ là sẽ cưới Tống Ngưng Xu, đến lúc con nối dòng, vị trí càng tới phiên hoàng tử khác.
Không thể nào, bà nhất định thể để cho Tống Tam cô nương gả cho Thục Vương, Triệu quý phi nghĩ tới đây, liền cáo từ Vinh Xương công chúa trở về cung.
Xu Xu qua bên Khang Bình quận chúa, tiểu cô nương đang chuyện với Anh Vương phi, thấy Xu Xu tới, nàng kéo lấy tay áo của Anh Vương phi, mặt cũng đỏ.
Xu Xu cảm thấy Khang Bình quận chúa đáng yêu, nàng nhỏ giọng : “Chuyện hôm nay còn đa tạ quận chúa, tạ ơn quận chúa minh oan cho thần nữ.”
“Không, cần cảm tạ.” Khuôn mặt Khang Bình nhỏ nhắn, giọng nhỏ như muỗi,”Là các nàng quá phận.”
Khang Bình quận chúa cũng thích Xu Xu, mới nàng bên trong chòi nghỉ ăn điểm tâm, đầu thấy Hà Tư Dư đẩy Xu Xu, cách gần như , chắc chắn tránh , nhưng Xu Xu né , nàng cũng thấy rõ Xu Xu tránh như thế nào, dù hình cực nhanh, điểm tâm của nàng cũng rơi luôn.
Anh Vương phi cũng là hiền lành, thường ngày thấy nữ nhi ít chuyện với ngoài, nhưng hôm nay thể với Tống Tam cô nương vài câu như , còn sợ nên cũng chút kinh ngạc.
Liền lôi kéo Xu Xu chuyện một lúc, hỏi hàng ngày Xu Xu những gì.
Xu Xu nhu thuận trả lời, Khang Bình cũng cẩn thận, Xu Xu cố ý chuyện dí dỏm một chút, cho hai má Khang Bình cũng hồng hồng lên.
Khang Bình quận chúa còn chủ động với Xu Xu hai câu, Anh Vương phi cũng vui đến , nữ nhi nhà bà ngày thường tiếp xúc với ngoài, ngay cả bạn tâm giao cũng .
Anh Vương phi lôi kéo bàn tay nhỏ trắng trẻo của Xu xu nắm tay tiểu cô nương một chút, còn Xu Xu thường xuyên tới phủ Anh Vương chơi.
Xu Xu cũng đáp ứng.
Tới giờ Thân, yến hội hôm nay cũng đến lúc tan, phủ Công chúa tiễn khách cửa lớn, nam khách , nữ quyến nửa giờ mới rời .
Dọc đường , Thôi thị nhớ tới thái độ của Thục Vương nên hỏi Xu Xu một chút, nhưng thấy Tống Ngưng Quân bên cạnh hốc mắt đỏ bừng thì nhịn xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-139.html.]
Đến bây giờ, Thôi thị cũng suy nghĩ cẩn thận , dưỡng nữ thật đáng giận, từ lúc Xu Xu hồi phủ, đầu tiên là nàng lừa Xu Xu giấu diếm chuyện ác của Trần gia, thậm chí còn xếp nha bên Xu Xu, thậm chí còn dùng ít kỹ xảo cho hiểu lầm bà bất công, vì Xu Xu mà ngược đãi dưỡng nữ , cô nương trong phủ đều đối xử bình đẳng, bốn bộ xiêm y và trang sức mỗi tháng, dưỡng nữ đều thích mặc xiêm y đúng mốt nhất mới cửa, đó vài ngày đột nhiên mặc xiêm y cũ, bà nghĩ là vì , hóa là ngoài nghĩ bà thiên sủng Xu Xu.
Xu Xu là huyết mạch sinh của bà, bà thiên sủng hơn một chút thì ? Dưỡng nữ tiểu nhân như , thậm chí còn cố ý để cho Hà Tư Dư và Lâm Thi Thục hiểu lầm Xu Xu, nhằm Xu Xu.
Bà nhớ tới chuyện mà đau đầu, hiện tại chuyện của Xu Xu càng nên hỏi mặt dưỡng nữ.
Trở về phủ, Thôi thị cũng mặc kệ Tống Ngưng Quân giải thích với bà.
Ngược bà qua phòng Xu Xu, hỏi chuyện nàng và Thục Vương, Xu Xu cũng lừa gạt gì, chuyện Thục Vương cứu nàng hai , thêm: “Trước đó vài ngày nữ nhi phối thuốc dưỡng sinh, nhớ tới ân cứu mạng của Thục Vương, nên để sư phụ tặng hai bình sang cho Thục Vương, chắc là Thục Vương đoán là con tặng thuốc, nên hôm nay mới như thế.”
Thôi thị âm thầm thở dài, Thục Vương ghét nữ tử, ở kinh thành đều , hôm nay giúp Xu Xu giải vây như , nếu ý gì với Xu Xu, Thôi thị cũng tin.
tính tình Thục Vương cổ quái, lãnh đạm với ngoài, qua giống là săn sóc khác, bà tìm một cho Xu Xu, một nạp , môn hộ thấp một chút cũng .
Điều Thôi thị sầu lo, nhưng thấy thần sắc Xu Xu thản nhiên, bà cũng như thế nào.
Thôi thị đang lo,Xu Xu thấy do dự một lát : “Mẫu , Thục Vương lấy Nguỵ tử của ai giải vây giúp con, cho nên con định hai ngày nữa sẽ phối chút dược tới phủ Thục Vương cảm tạ.”
Có nên một chuyến , hôm nay nhiều nữ quyến, bà cũng thể quên ân tình giải vây của Thục Vương.
Thôi thị thở dài, “Đi , để nha và phủ vệ cùng con.”
Chuyện Thôi thị đành để buổi tối thương lượng với Tống Kim Lương.
Chờ Thôi thị rời , Xu Xu tới đình viện bồn Ngụy Tử quý hiếm mà phủ Công Chúa mang tới.
Hoa thật sự thảm, rễ cây gãy, chỉ còn một chút rễ lành, cành còn gãy mất mấy cái, đều Vinh Xương công chúa chuyển tới đây.