Vào sâu trong hoa viên, Phương Châu Châu lẩm bẩm : “Hoa viên thật sự quá .”
Không chỉ hoa mẫu đơn, còn các loài hoa khác, hoa xuân lan quý giá, thậm chí còn đào hạnh hoa trồng một rộng lớn, bên cạnh đào hạnh hoa còn hòn non bộ nước chảy và cây cầu nhỏ.
Ngay cả Xu Xu cũng cảm thấy công chúa xứng đáng là cuồng hoa, chỉ là yêu hoa như nàng nữa, lúc Vinh Xương Công Chúa còn dặn dò, bảo các nàng đừng nên chạm hoa, cẩn thận chút.
“Hoa viên thật là .” Khắp nơi đều là tiếng khen ngợi ngớt.
Hoa viên như thể thấy là Công Chúa hao phí bao nhiêu tâm tư, hoa viên là đích Công Chúa sắp xếp, cũng để cho mấy thợ đụng .
Đời Xu Xu tới hoa viên của Vinh Xương Công Chúa, nhưng ngày nàng chỉ là một nền, bộ hành trình đều theo Tống Ngưng Quân xã giao với nhóm quý nữ, mấy quý nữ đó cũng phản ứng nàng.
Lúc , Phương Châu Châu cũng mời đến phủ công chúa, khi đó việc hôn nhân của nàng mới định …..
Hơn nữa khi ngắm hoa còn xảy chuyện là liên quan đến Tống Ngưng Quân, khi đó Tống Ngưng Quân lừa lấy bình ngọc của nàng, mỗi ngày đề dùng nửa giọt, nửa năm qua cũng hề uổng phí, khi tới tham gia lễ cập kê của Vinh Xương Công Chúa, lúc tới trong hoa viên phủ Công Chúa.
Tống Ngưng Quân cố ý vỡ một chậu hoa của Vinh Xương công chúa.
quan trọng bồn hoa là hoa mẫu đơn hiếm, hoa gãy, tính tình Vinh Xương công chúa cũng dễ dãi, Tống Ngưng Quân nước mắt lã chã giải thích, cuối cùng tỏ vẻ thể cứu sống bồn mẫu đơn .
Vinh Xương công chúa tin, nhưng cũng chỉ thể để cho Tống Ngưng Quân mang bồn mẫu đơn về.
Tống Ngưng Quân mang mẫu đơn hiếm đó về phủ Quốc Công.
Mỗi ngày đều nhỏ nửa giọt cam lộ, một tháng như cứu sống bồn mẫu đơn.
Khi đó đương nhiên Xu Xu Tống Ngưng Quân dùng cam lộ để cứu sống mẫu đơn, còn thấy mỗi ngày nàng cẩn thật nhỏ cho bồn mẫu đơn một ít nước.
Hiện tại ngẫm , còn cái gì thể cứu sống mẫu đơn, chắc chắn chỉ thể dùng cam lộ.
Chờ đến khi Tống Ngưng Quân mang bồn mẫu đơn trả Vinh Xương công chúa, hoa giống như , Vinh Xương công chúa thích, cũng bởi mà kết bạn với Tống Ngưng Quân, ngày thường nếu mấy cây hoa chút tươi liền mang tới phủ Quốc Công nhờ Tống Ngưng Quân chăm sóc, lúc Xu Xu linh hồn chỉ thấy Tống Ngưng Quân dùng nước cam lộ tưới cho mấy cây hoa của công chúa.
Đời Tống Ngưng Quân cam lộ, đương nhiên thể lấy hảo cảm của công chúa.
Về phần Xu Xu, tuy nàng cam lộ, nhưng chuyện ngu xuẩn như Tống Ngưng Quân tìm cách kết với công chúa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-131.html.]
Xu Xu nghĩ như , nên cũng tránh xa mấy bồn hoa một chút.
Nàng cũng nhiều về mấy cây hoa quý , nhưng nhớ rõ bồn mẫu đơn đó đặt ở chỗ nào.
Xu Xu với Phương Châu Châu: “Chúng sang chỗ khác ngắm hoa.” Mấy bông hoa cũng thật sự , thôi cũng tâm tình sung sướng.
Hai cô nương một chỗ khác, bên cũng bày ít mẫu đơn.
Trong đó hai bồn gây chú ý nhất, một chậu màu mận chín, hoa nở lớn dày dặn, tầng tầng lớp lớp, còn một chậu vàng nhạt, những nụ hoa khẽ nở, thật duyên dáng yêu kiều.
Hai bồn hoa còn nở rộ , mấy ngày nữa sẽ nở rộ, nhưng như thế thôi cũng đủ cho kinh diễm.
Hai bồn hoa xinh đến đáng sợ, ngay cả một về hoa như Xu Xu và Phương Châu Châu cũng nhịn mà nín thở ngắm.
Cũng hai ba nữa qua hai bồn hoa, Xu Xu chợt . “Đây chính là Ngụy Tử và Diêu Hoàng ? Rất , công chúa thật lợi hại, ngay cả Diêu Hoàng Ngụy Tử cũng .”
Xu Xu nhiều về hoa mẫu đơn, nhưng thấy mấy đó đều đang ngắm hai bồn hoa thì tránh xa, hiển nhiên là sợ hai bồn hoa .
Xu Xu tự tránh xa vài bước.
Quả là giống quý hiếm, đóa hoa rực rỡ, duyên dáng yêu kiều.
Nàng tránh , thấy động tĩnh ở phía , đúng là Hà Tư Dư và Lâm Thi Thục, hai vị khuê hữu của Tống Ngưng Quân.
Tống Ngưng Quân theo, nàng .
Xu Xu về phía hai .
Phương Châu Châu nhíu mày : “Các ngươi đây gì?”
Hà Tư Dư cúi : “Tống , Phương , tới đây chính là xin các ngươi, lúc ở phủ Thành Nghị hầu nên vẻ đây, bao giờ …. như thế nữa, mong rằng hai vị cô nương tha thứ cho một .”
Xu Xu nhịn nhíu mày.
Phương Châu Châu đang hai câu, đột nhiên tiếng thứ Phương San San cách đó xa gọi: “Đại tỷ, tỷ đây .”
Vẻ mặt Phương San San lo lắng, trốn ở núi giả dám , Phương Châu Châu nhíu mày, chuẩn lôi kéo Xu Xu rời , Hà Tư Dư tay mắt lanh lẹ giữ Xu Xu , tủm tỉm với Phương Châu Châu, “Muội của ngươi tìm ngươi, Phương cô nương nhanh chóng qua xem chuyện gì , còn chuyện với Tống .”
Phương San San ở bên gọi nàng , “Tỷ, đại tỷ…..”