Suối Tiên Trong Mơ - Chương 121
Cập nhật lúc: 2024-12-31 11:19:11
Lượt xem: 47
Lại còn nói Tam cô nương Phủ Thành Nghị Hầu cũng to gan không kém, dám uống thuốc mà không chút lo lắng gì.
Những chuyện này đều là phi tần trong cung vui đùa nói cho vua Thuận Hòa nghe, đương nhiên là không tin tưởng Tam cô nương Tống gia, cảm thấy thuốc nàng phối có vấn đề.
Vua Thuận Hòa nhớ lại, những phi tần trong hậu cung này e là cũng bị bẽ mặt, không chừng sau này còn phải đến cầu xin Tam cô nương Tống gia, chậc chậc.
Vua Thuận Hòa nghĩ đến lại không nhịn được nhìn về phía hoàng trưởng tử đứng ở vị trí đầu, dáng dấp xuất sắc ngang ngửa với năng lực, cũng là trưởng tử được ông sủng ái yêu thương nhất.
Chỉ là tâm lý hắn xảy ra vài vấn đề, ông từng hỏi thái y, thái y cũng không có cách nào khác để cam đoan sau này chứng bệnh ghét nữ tử của Đại hoàng tử có chuyển biến tốt đẹp hơn không.
“Y thuật của Phục thần y và đồ đệ hắn rất cao, không biết có thể giúp đỡ trị chứng bệnh này hay không?” Vua Thuận Hòa nghĩ thầm trong lòng.
Sau khi trọng thần đến đông đủ, vua Thuận Hòa mở miệng nói: “Sự việc hỏa hoạn chợ hoa đăng đêm hôm qua, ta đã phái người đi điều tra rõ ràng, là bếp nhà một hộ dân gần chợ đêm chưa tắt bếp đã đi ra ngoài, trước mắt sự việc đã xảy ra rồi, việc còn lại là làm tốt chức trách trấn an dân chúng, hai ngày này không ít sự việc, các ngươi đều về nha môn của mình đi thôi.”
Thực ra vào ngày thường, chuyện loại này không cần hoàng đế đích thân ra mặt, nhưng chuyện bây giờ phát sinh lại trong ngày giao hòa giữa năm mới và năm cũ, sợ dân chúng không yên lòng nổi lên lời đồn, lúc này mới đích thân dặn dò trọng thần xử lý tốt việc này.
Vua Thuận Hòa dặn dò xong, nhớ đến Tam cô nương Tống gia, nói Tống Kim Lương đứng dưới triều: “Tống ái khanh, Tam cô nương nhà khanh là người tốt, thông tuệ quyết đoán, có dũng có mưu, hôm qua nếu không phải có nàng thì e là thương vong sẽ vô cùng nặng nề, một lát nữa trẫm sẽ có thưởng.”
Tống Kim Lương quỳ xuống thay Xu Xu nói cảm tạ, trong lòng cũng rất vinh dự, Xu Xu nhà ông là giỏi nhất.
Nghe hoàng đế nói đến Xu Xu, Thục Vương điện hạ đứng thủ ở dưới cũng hơi ngước mắt.
Đêm qua chợ hoa đăng xảy ra hỏa hoạn, hắn phái thị vệ cứu hoả, cũng ngay tại đó, nhìn thấy bộ dáng Tống Ngưng Xu tập trung cứu người, đứng nhìn một lúc mới rời đi.
Bãi triều, các vị quan viên trở về nha môn bắt đầu thương thảo cách trấn an dân chúng.
Vì đêm qua có gió, thế lửa rất lớn, đốt cháy không ít thứ, hiện tại có không ít người không còn nhà để về, cũng cần họ ra ngoài trấn an chỉnh đốn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-121.html.]
Xu Xu ngủ đến trưa mới dậy, vừa dậy phần thưởng trong cung ban tặng cũng vừa đến nơi.
Tiểu thái giám đọc thánh chỉ chiếu theo nội dung trên thánh chỉ khen ngợi Xu Xu một trận, sau cùng đọc đến báu vật Thánh Thượng cố ý phong thưởng vì hôm qua Xu Xu có công cứu người.
Ban cho một số vàng bạc châu báu, còn có hai xấp tơ lụa cống phẩm, cùng với một giỏ anh đào nhỏ.
Không chỉ mình Xu Xu, các lang trung đêm qua đến hỗ trợ dù ít hay nhiều cũng được phong thưởng.
Điểm khác biệt chính là chỉ có Xu Xu và Phục thần y tiếp chỉ, số còn lại do quan viên trong triều đi phong thưởng.
Anh đào là loại quả quý hiếm mà nước ngoài cống nạp cho đế vương triều Đại Ngu, bên kia nhiệt độ khác với ở kinh thành, kinh thành vào đông, bên kia vẫn chưa quá lạnh, mới có thể thu hoạch anh đào vào mùa thu để tiến cống cho hoàng đế.
Nghe nói sản lượng rất ít, ngày thường chỉ có hoàng thân quốc thích mới được ăn.
Có lẽ Vua Thuận Hòa nhớ rằng Xu Xu vẫn chỉ là một tiểu cô nương, thưởng cho nàng thêm chút đồ ăn vặt.
Xu Xu quỳ xuống tạ hoàng ân, lúc này đám nha hoàn trong Thấm Hoa Viện mới tiến lên nhận ban tặng, Trân Châu nhét một bao lì xì vào tay thái giám.
Chờ người trong cung rời đi hết, Xu Xu dặn Trân Châu chia giỏ anh đào này làm bốn phần, ba phòng và bên tổ phụ tổ mẫu cũng phải đưa đến một phần.
Dùng xong bữa trưa, nha hoàn bưng đĩa anh đào đã rửa sạch lên cho Xu Xu, Xu Xu nếm thử vài quả, hương vị thanh mát, nước thịt đầy đặn, nàng rất thích, cũng cho bọn nha hoàn nếm thử.
Cuối cùng nghĩ nghĩ, nàng chôn hạt quả anh đào hai bên cửa thùy hoa ở Thấm Hoa Viện.
Hương vị quả anh đào rất ngon, Xu Xu đặc biệt thích, định thử trồng một phen, nàng có sương ngọt, nói không chừng có thể trồng thành công.
Thực ra quanh kinh thành không phải không ai trồng, nhưng vì khí hậu, tháng năm tháng sáu hằng năm mới chín muồi, quả có hơi nhỏ, hương vị có hơi chua, sau đó lại không nhân giống được nữa.
Buổi chiều Xu Xu cũng không nhàn rỗi, đi qua y quán giúp đỡ sư phụ.