Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 108

Cập nhật lúc: 2024-12-29 23:02:50
Lượt xem: 31

Người kia bĩu môi, nghĩ thầm Tôn Quế Hoa thật ngu xuẩn, bây giờ còn dám mắng Xu Xu là nha đầu c.h.ế.t tiệt kia, hắn nói: “Đương nhiên là thật, không ít người đã nhìn thấy, mấy cái rương kia được quét sơn lại khắc hoa văn nữa, vừa nhìn là biết đồ tốt rồi.”

 

Hai mắt Tôn Quế Hoa đều đỏ lên, lúc trước ma ma đón Xu Xu chỉ tùy tiện đưa cho bà ta hai ngàn lượng bạc liền đi.

 

Hiện tại Phủ Định Quốc Công lại cho Lư gia nhiều đồ tốt như vậy, là có ý gì?

 

Nghĩ đến hơn mười rương đồ tốt, Tôn Quế Hoa choáng váng đầu óc, không chút nghĩ ngợi liền chạy vội về hướng Lư gia.

 

Hai huynh đệ Trần Hổ Trần Tài cũng vội đuổi theo, hai huynh đệ đều mắng Xu Xu trong lòng, nhà dưỡng phụ dưỡng mẫu không hiếu thuận, chạy đến hiếu kính người ngoài.

 

Thôn Thủy Hương vốn không lớn, Tôn Quế Hoa nhanh chóng chạy đến trước sân Lư gia, đứng nhìn đống rương đặt trong sân, mắt đều đã đỏ lên, bà ta không chút nghĩ ngợi liền xông vào. Thực ra Tôn Quế Hoa đỏ mắt như vậy còn có nguyên nhân khác, hai ngàn lượng bạc kia ngoại trừ việc xây nhà xong thì số tiền còn lại đều bị trượng phu và nhi tử cầm trong tay, ngay cả còn lại bao nhiêu bà ta cũng không biết, bà ta từng có nhiều tiền như vậy, còn chưa kịp bớt nóng đã bị ra đi hết, bà ta nào chịu được chứ.

 

“Cát Tịch Mai ngươi lăn ra đây cho lão nương!” Tôn Quế Hoa bước vào trong sân liền chống nạnh mắng: “Hay cho ngươi cái đồ không biết xấu hổ, đây rõ ràng là thứ dưỡng nữ ta hiếu kính ta, vậy mà ngươi không biết xấu hổ nửa đường ra ngăn lại, cẩn thận ta đi báo quan phủ bắt ngươi.” Bà ta cảm thấy rất khó hiểu, Cát Tịch Mai và Xu Xu không có quan hệ gì, mấy thứ này làm sao có thể là tặng cho Lư gia, bà ta nghi ngờ Cát Tịch Mai giả danh bà ta.

 

Thím Cát từ trong bếp đi ra ngoài, thấy Tôn Quế Hoa nhịn không được nhíu mày.

 

Tôn Quế Hoa là người đàn bà chanh chua, ngay cả mấy thứ này đều muốn đòi lại, sao bà ta không nghĩ vì sao Xu Xu lại đối với bà ấy như thế?

 

“Ngươi ồn ào cái gì, mấy thứ này vì sao tặng cho ta, đó là vì Xu Xu có lương tâm.”

 

Tôn Quế Hoa chỉ vào mũi thím Cát mắng: “Xu Xu có lương tâm, vậy sao không phải đưa đến nhà chúng ta? Xu Xu có quan hệ gì với ngươi, nàng ta có thể tặng cho ngươi nhiều thứ như vậy sao? Chắc chắn là ngươi mạo danh ta cướp lấy thì có.”

 

Thím Cát đều sắp bị sự tức giận của bà ta làm cho bật cười, người này quả nhiên độc ác không biết xấu hổ.

 

“Ầm ĩ cái gì mà ầm ĩ!” Mặt Mạc Lão Thất nhăn nhó từ nhà chính đi ra, phía sau có hai thị vệ trong phủ đeo đao đi theo, đều là vẻ mặt lạnh lùng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-108.html.]

Tôn Quế Hoa thấy thế, vội vàng nói: “Đại ca, các vị là ở Phủ Định Quốc Công sao, ta nói với các vị này, ta mới chính là dưỡng mẫu của Xu Xu, nhà bọn họ vốn không phải, mấy thứ này có phải đưa đến sai chỗ rồi hay không?”

 

Mạc Lão Thất cười nhạo một tiếng, hôm nay đúng là hắn được mở mang kiến thức, người đàn bà chanh chua cực phẩm có lẽ là như vậy.

 

Mạc Lão Thất nghiêm mặt nói: “Đây là Nhị phu phân và Tam cô nương Phủ Định Quốc Công tặng cho thím Cát, đáp lại ân tình năm đó thím Cát đối xử tốt với Tam cô nương.”

 

” n tình?” Tôn Quế Hoa trợn mắt há hốc mồm: “Bà ta thì có ân tình gì với Xu Xu, chẳng lẽ nghĩ sai rồi sao? Có ân tình là nhà chúng ta mới đúng chứ, chúng ta mới là người nuôi lớn Xu Xu.”

 

Mạc Lão Thất thờ ơ nhìn người đàn bà chanh chua này, bà ta lại còn dám nói có ân tình với Tam cô nương, thật sự muốn làm thịt bà ta ngay lập tức.

 

“Mấy thứ này đều là Nhị phu nhân và Tam cô nương chỉ tên nói họ cho thím Cát, đừng ở đây làm phiền nữa, nếu dám ầm ĩ nữa thì chúng ta sẽ đánh các ngươi đấy!” Mạc Lão Thất bắt đầu không kiên nhẫn.

 

Tôn Quế Hoa tức giận giậm chân, nghĩ đến bao nhiêu thứ đồ trong sân này đáng giá biết bao nhiêu tiền chứ.

 

Bà ta càng nghĩ càng giận, lại cho rằng trước mắt cũng chỉ là nô tài của Phủ Định Quốc Công, liền chửi ầm lên: “Nha đầu c.h.ế.t tiệt kia, tiểu súc sinh thật không hiểu biết ơn là gì, nuôi dưỡng nó suốt mười ba năm, mà ngay cả ân tình cũng không quan tâm đến, tết cũng không cho được lão nương vài món đồ tết, lại còn là cô nương của Phủ Định Quốc Công, nói ra không phải để cho người ta chê cười sao!”

 

“Lớn mật!” Mạc Lão Thất trợn tròn mắt, nhấc chân đá một cước qua, trực tiếp đá Tôn Quế Hoa ra xa vài thước, nói: “Thiên kim tiểu thư của Phủ Định Quốc Công mà ngươi cũng có thể nhục mạ! Người đâu, lập tức trói người đàn bà chanh chua này lại đưa lên quan huyện ngay!”

 

Trần Hổ Trần Tài núp ở phía sau sợ đến mức gan mật đều vỡ, hoàn toàn không dám tiến lên ngăn cản.

 

Thị vệ trong phủ đeo đao tiến lên trói chặt Tôn Quế Hoa lại.

 

Tôn Quế Hoa sợ đến mức sắc mặt tái mét: “Ngươi, các ngươi dám trói ta, ta, ta tốt xấu gì cũng có công ơn nuôi dưỡng với cô nương Phủ Định Quốc Công.”

 

Mạc Lão Thất cười lạnh một tiếng: “Đem bà ta lên quan huyện cho ta!”

 

Thị vệ trong phủ đang định dẫn Tôn Quế Hoa đi lên quan huyện trấn trên, đột nhiên có hữu hảo xông đến nói: “Tôn Quế Hoa, không hay rồi, trượng phu nhà ngươi thua bài, ngay cả nhà cũng cầm cố cho người ta, bây giờ người ta đang qua tịch thu nhà cửa kìa.”

Loading...