Mạc Lão Thất lập tức : “Lư cô nương cần lo lắng, Tam cô nương nhà chúng phu nhân lão gia sủng ái, hơn nữa Tam cô nương còn thông tuệ, theo Phục thần y học y.”
Nghe Xu Xu bình an, Lư Thải Phượng cũng thở phào nhẹ nhõm, nàng cảm thấy ghen tị chút nào, ngược cảm thấy vận khí thật , thể bạn nối khố của cô nương Phủ Định Quốc Công đến mười năm, trong lòng nàng ngọt như ăn mật, hơn nữa Xu Xu vẫn quên nàng .
Thị vệ trong phủ nhanh chóng chuyển hết các rương trong sân Lư gia.
Thím Cát tiếp đón trong phòng, : “Các ngươi đường sá xa xôi đến, xe lâu như , trời thì lạnh đất đóng băng, mau trong nhà uống ngụm nóng, chờ chút đồ ăn, các ngươi ăn cơm xong hãy .”
Mạc Lão Thất gật đầu, trong sân, chỉ một cái rương nhỏ hơn những cái khác, với Lư Thải Phượng: “Lư cô nương, đây là đồ mà Tam cô nương nhà chúng tặng ngươi.”
Thực đều là phu nhân sắp xếp, bên trong là quần áo của cô nương gia, còn mấy bộ trang sức, đều giá trị xa xỉ.
Đối với phu nhân mà , tiền muôn bạc vạn cũng bằng mạng của Tam cô nương.
Gia đình cứu mạng Tam cô nương, những thứ đều là thứ mà họ nên .
Lư Thải Phượng ngọt ngào.
Người bên ngoài xem náo nhiệt quả thực líu lưỡi, đợi thị vệ trong phủ chuyển hết thứ trong Lư gia .
Có vài thôn dân nhịn : “Vừa những đó tự xưng là gia nô của Phủ Định Quốc Công, đưa đồ hết cho Lư gia? Không đưa đến Trần gia , Trần gia mới đúng là dưỡng phụ dưỡng mẫu của Xu Xu chứ.”
Có nhạo một tiếng: “Trần Đại Hải và Tôn Quế Hoa đối xử với Xu Xu thế nào chẳng lẽ các ngươi còn , lúc cho Trần gia hai ngàn lượng bạc, hãy xem cái nhà lớn mà Trần gia xây trong thôn kìa, chậc chậc, thể hai ngàn lượng bạc tệ, hơn nữa thím Cát từ nhỏ đối xử với Xu Xu, Xu Xu là hài tử ơn, hiện đến báo đáp Lư gia đấy.”
Nghe thấy nhóm thôn dân trông thấy mà thèm, đều ước gì , cũng bố thí cho Xu Xu một hai cái bánh ngô.
Hiện tại những thứ cũng phần của họ ?
Thực sự hối tiếc xanh cả ruột .
Có nhịn : “Trần Đại Hải cùng Tôn Quế Hoa Xu Xu tặng nhiều thứ cho Lư gia chẳng sẽ ầm ĩ hết cả lên ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-107.html.]
“Ầm ĩ cái gì mà ầm ĩ? Bọn họ dám , Xu Xu bây giờ là cô nương của Phủ Định Quốc Công, Phủ Định Quốc Công là tước vị gì ! Nếu bọn họ dám nhục mạ Xu Xu, thì sẽ bắt .”
Mọi sợ tới mức dám lên tiếng nữa.
Còn chạy đến kể chuyện Phủ Định Quốc Công tặng quà tết Lư gia cho Trần gia .
Hiện tại Trần gia là một ngôi nhà ngói lớn, tường cao còn một khu vườn rộng.
Hơn nữa còn là dưỡng phụ dưỡng mẫu của Xu Xu, trong thôn đều nhún nhường bọn họ.
Trước đây hôn sự của trưởng tử của Trần gia – Trần Hổ cần đến, nhưng mấy tháng nay những thôn trấn xung quanh dưỡng nữ trong nhà là cô nương Phủ Định Quốc Công, khuê nữ sinh Phủ Định Quốc Công nhận dưỡng nữ.
Mai mối nhiều đến mức sắp phá nát cửa lớn Trần gia, Trần Hổ liền chọn cho một cô nương trấn , dáng dấp quyến rũ xinh , trong nhà điều kiện cũng tồi, thị trấn mở một hiệu cầm đồ.
Khoảng thời gian Trần Hổ thể là vô cùng nở mày nở mặt, ngay cả Vương lão gia trấn gặp cũng nhân nhượng ba phần, khách sáo vài câu.
Trần Hổ dùng tiền ở bên ngoài chơi bời một thời gian, đến cuối tháng chạp mới trở về nhà.
Huynh của là Trần Tài cũng ở trong nhà, Tôn Quế Hoa đang tổng vệ sinh, tiểu khuê nữ Trần Bảo Nhi cũng đang dọn dẹp giúp, Trần Bảo Nhi chỉ mới sáu bảy tuổi, nàng là do Xu Xu nuôi lớn, lúc còn đang hỏi: “Nương, đại tỷ , việc đều là đại tỷ ? Đại tỷ thật sự về nhà nữa ?”
Tôn Quế Hoa hùng hùng hổ hổ : “Người bây giờ là thiên kim của Phủ Định Quốc Công, còn là tỷ của ngươi nữa, còn bảo nó về việc nhà, nha đầu thối tha, ở Phủ Định Quốc Công một bước lên trời, cũng nhớ ngày ở nhà chúng như thế nào, thật sự là nuôi nó mười ba năm trời mà.”
Nếu Thôi thị những lời của Tôn Quế Hoa, e là c.h.é.m bà ngay lập tức.
Trần Bảo Nhi chu môi: “Nương, con nhớ đại tỷ .”
Tuy nàng nuông chiều lớn lên, ngày thường cũng bắt chước cha trưởng mắng đại tỷ vài câu, nhưng dù đại tỷ cũng nuôi lớn nàng , tóm là vẫn cảm tình.
Tôn Quế Hoa thực sự tức giận, đang mắng vài câu, bỗng nhiên thấy bên ngoài kêu: “Tôn Quế Hoa, Xu Xu nhà ngươi tặng cho Lư gia đầu thôn hơn chục rương đồ , thấy tặng nhà ngươi ?”
Tôn Quế Hoa , còn dọn xong, lập tức ném cả chổi cả khăn vải chạy cửa, hỏi : “Ngươi thật chứ? Nha đầu c.h.ế.t tiệt thật sự tặng cho Lư gia hơn mười rương đồ đạc?”