Nhà thím Cát ở ngay cổng thôn, gần như ai thôn đều qua nhà thím.
Lúc thấy ba chiếc xe ngựa khí thế kéo ba xe rương* về phía , mặt cái rương liền tạo thành từ gỗ , dày nặng còn khắc hoa văn.
(*) Hòm để đựng đồ dùng
Lư Thải Phượng năm nay cũng chỉ mới mười ba, là một tiểu cô nương thanh thanh tú tú, mặc áo váy dày màu trắng, trong tay còn cầm cái chổi, xung quanh những cái rương nhịn : “Nương, đây quà tết Xu Xu đưa đến cho Trần gia ?” Dù trong thôn thể thích khí thế như , chỉ Trần gia.
Lư Thải Phượng cảm thấy vận khí Trần gia thật , khuê nữ sinh của ở Phủ Định Quốc Công hưởng phúc mười ba năm, đợi đến lúc chân tướng rõ ràng đưa Xu Xu trở về, Xu Xu còn nhớ đến dưỡng phụ dưỡng mẫu ở thôn Thủy Hương , nàng thầm suy nghĩ: ‘Xu Xu thật là mềm lòng, phu thê Trần gia đối xử với nàng như , mà nàng vẫn nhớ đến Trần gia, năm mới còn đưa quà tết đến, thật sự là cô nương ngốc.’
Lư Thải Phượng nghĩ đến đây, âm thầm thở dài, nàng nhớ cô nương ngốc Xu Xu , nàng ở Phủ Định Quốc Công , nhà cao cửa rộng, tuy là sinh của Phủ Định Quốc Công, nhưng mười ba năm gặp, thuở nhỏ cũng nuôi nấng bên , tính tình Xu Xu yếu đuối như , lỡ như khuê nữ sinh Trần gia cũng như phụ mẫu nàng , chẳng Xu Xu chịu thiệt ?
Nàng thật sự nhớ Xu Xu, hai dạo chơi cùng , bao giờ đỏ mặt.
Xu Xu rời khỏi đây nửa năm , cũng gửi cho nàng một lá thư, nàng thực sự lo lắng.
Thím Cát cũng nghĩ giống nữ nhi, bà chỉ cảm thấy chút kỳ quái.
Mấy tháng đến hỏi thăm tình hình Xu Xu, bà còn tưởng rằng phụ mẫu sinh của Xu Xu, nên thật thà báo cáo.
Chuyện lúc Tôn Quế Hoa dìm c.h.ế.t Xu Xu chỉ bà thấy, bà hoài nghi năm đó báo sai hài tử là Tôn Quế Hoa cố ý, bà còn thể nghĩ đến chuyện , phụ mẫu sinh Xu Xu đoán , còn đưa quà tết đến cho Trần gia chứ? Chẳng lẽ là khuê nữ sinh Trần gia đưa?
Thím Cát lắc đầu, chút lo lắng Xu Xu.
Đang suy nghĩ, phu xe đánh xe trực tiếp rẽ xuống cổng thôn, lái về phía nhà thím Cát.
Thím Cát bọn họ, chút nghi hoặc.
Lư Thải Phượng cũng khó hiểu mấy chiếc xe ngựa, thực nàng còn hỏi phu xe một vài tình hình của Xu Xu.
bọn họ là từ kinh thành đến, nàng cũng dám xằng bậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-106.html.]
Mắt thấy xe ngựa ở cửa Lư gia, hai ca ca của Lư Thải Phượng cũng từ trong sân , khẩn trương mặt mẫu và bảo vệ.
Phu xe từ xe ngựa nhảy xuống, vẻ mặt tươi đến cửa chính Lư gia, hỏi: “Xin hỏi đây nhà thím Cát? Phu gia họ Lư ?”
Thím Cát : “ , các ngươi là?”
Lúc thôn dân mua đồ tết từ trấn về thôn cũng ít, nhà Lư gia dừng ba chiếc xe ngựa chở mấy cái rương đầy đều xem.
Phu xe chắp tay nhã nhặn : “Chúng là gia nô của Phủ Định Quốc Công ở kinh thành, kẻ hèn là Mạc Lão Thất, Nhị phu nhân và Tam cô nương nhà chúng vẫn nhớ đến ân tình lúc các giúp Tam cô Nương, hiện tại sắp tết , Nhị phu nhân sai chúng đến đưa đồ tết qua đây, mong rằng nhà thím đừng nên ghét bỏ.” Mạc Bành Nghĩa kết nghĩa với Nhị lão gia, cũng là tâm phúc của Nhị lão gia.
Thím Cát và ba hài tử đều lờ mờ, bà lắp bắp : “Là cho nhà chúng , cho Trần gia ?”
“Tất nhiên là cho nhà thím .” Mạc Lão Thất .
Hắn thế hai vị cô nương trong Phủ Định Quốc Công, thậm chí còn lúc Tam cô nương cố ý đổi, Nhị lão gia sai động thủ từ hai tháng , lẽ năm nay Trần gia cũng an .
Thím Cát hoảng sợ : “Việc , cái thể hổ nhận chứ, năm đó cũng giúp gì cho Xu Xu.”
Chỉ là thấy tiểu cô nương thì thương cảm, cho hai ba miếng ăn.
Bà chút ngượng.
Mạc Lão Thất : “Nhị Phu Nhân nhà , nhà thím gặp chuyện gì khó khăn, cứ việc kinh thành tìm Phủ Định Quốc Công.”
Được một hứa hẹn lớn như , thím Cát , tay chân đều nên để ở chỗ nào.
Mạc Lão Thất hướng vẫy vẫy tay, thị vệ trong phủ theo canh giữ đồ lập tức xuống khỏi xe ngựa, bắt đầu khiêng rương trong sân Lư gia.
Lư Thải Phượng do dự một lúc lâu liền tiến lên phía hỏi: “Mạc đại thúc, Xu Xu sống trong Phủ Định Quốc Công thế nào?”