Những đổi , Châu Châu giấu diếm cả Tiết thị.
Nàng mẫu tin phương thuốc của Xu Xu, hiện tại đang mùa đông mặc dày, cho dù nàng gầy một chút ngoài cũng nhận .
Đợi đến mùa xuân, lúc nàng gầy , đến lúc đó mặc áo xuân, nàng sẽ khiến tất cả mở mang tầm mắt.
Để thuốc của Xu Xu bao nhiêu thần kỳ.
… …
Sắp đến cuối năm, lớn ai nấy đều bận rộn, bọn nhỏ cũng những việc nên .
Tương đối mà , tất cả các cô nương công tử Phủ Định Quốc Công đều vẻ thanh nhàn, chỉ Xu Xu bài học mỗi ngày đều chất đống.
Sáng sớm qua viện tổ phụ luyện công, theo Trình học tập, buổi chiều theo Phục thần y học y, buổi tối tiếp tục sách, nghị lực như đến ngay cả Tống Xương Đức đều liên tục khen ngợi: “Xu Xu đứa nhỏ , còn nghị lực hơn cả Quân nhi lúc , nếu là nam nhi thì lẽ sẽ đạt thành tựu lớn đây.”
Thịnh thị cũng nhịn đồng ý, bà yêu thương Tống Ngưng Quân, nhưng đối với huyết mạch chân chính của Phủ Định Quốc Công, bà cũng thương yêu.
Chỉ là thời gian ở chung nhiều lắm, tóm vẫn thương yêu Tống Ngưng Quân hơn một chút.
Ngày thoáng chốc qua đến cuối tháng chạp.
Ăn trưa xong, Xu Xu xe ngựa qua bên sư phụ.
Trên trời vẫn còn tuyết rơi, xe ngựa chậm, đường rộng lớn nhiều loại âm thanh xôn xao, đủ loại kiểu hét to, cuối tháng chạp khí đậm hơn một chút, dù cho tuyết vẫn rơi nhưng vẫn ngăn dân chúng ngoài mua sắm tết, còn tiếng đám trẻ con đùa nhốn nháo, ầm ĩ trong nhà đòi lớn cho ăn cho chơi.
Trong lòng Xu Xu mềm một mảnh, dù cho thời thơ ấu của nàng vẻ bi thảm, lúc ăn tết nàng nhiều việc hơn.
gì cũng thể ăn một hai miếng thịt, khi còn nhỏ mới vài miếng thịt để ăn như thế, hơn nữa năm mới thường xuyên thích lui tới, phu thê Trần gia cơ bản tay đánh nàng nên nàng vẫn trông mong đến tết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-105.html.]
Hơn nữa dịp tết, thím Cát đầu thôn còn lén cho nàng vài cục kẹo hoặc bánh ngọt, cả nhà thím Cát quan tâm đến nàng, đôi khi ăn đủ no, thím Cát còn cho nàng một hai cái bánh ngô, nàng và khuê nữ Thải Phượng nhà thím Cát chơi với vui.
Hai xem như là bạn nối khố từ nhỏ đến lớn, bây giờ với nàng mà hai mươi mấy năm gặp.
Xu Xu nhớ đến thím Cát và Thải Phượng vẫn luôn chút hoảng hốt, đó vài ngày nàng đề cập chuyện với mẫu , với mẫu , ở thôn Thủy Hương nhà thím Cát đối xử với nàng , nàng nhờ đưa chút quà đến nhà thím Cát.
Thôi thị với nàng: “Xu Xu đừng nên lo lắng, cuộc sống của con ở thôn Thủy Hương mẫu đều phái tìm hiểu rõ ràng, thím Cát đối xử với con, mẫu sớm cho đưa quà đến đó , lẽ cuối tháng chạp thể đến nơi.”
Lúc Xu Xu mới an tâm chút.
Trong kinh thành một mảnh tường hòa, cũng việc gì lớn phát sinh.
Xa xa mấy ngàn dặm ở thôn Thủy Hương cũng bận rộn chuẩn tết, mua sắm hàng tết, trong trong ngoài ngoài đều dọn dẹp vệ sinh.
Tại nhà thím Cát ngay cổng thôn, phu gia bà họ Lô, trong nhà ba hài tử, cuộc sống khá vất vả.
trong nhà đều chịu khó, mấy hài tử cũng đều lớn nên giúp đỡ việc nhà nông.
Trượng phu ngày thường lên trấn chút việc, cuối năm cả nhà thể dư dả hai lạng bạc.
đứa con cả trong nhà vẫn thành , thật sự là mấy năm nhạc phụ nhạc mẫu thím Cát liên lụy, bệnh đến mười năm, cũng dư dả tiền bạc.
Phụng dưỡng cha chồng đó lo ma chay cho dần dần mới dư dả mấy lượng bạc.
Gia đình nghèo khó tiền sửa chữa phòng ốc cũng , chỉ hai phòng ốc, hai chen chúc một phòng ngủ, nhà ai sẽ chấp nhận gả khuê nữ cho.
Ngày hôm đó thím Cát đang cùng ba hài tử dọn dẹp vệ sinh trong nhà, nơi xa lộc cộc lộc cộc lộc cộc ba chiếc xe ngựa đến.