Hai nha Thanh Hao và Thanh Trúc vốn định cùng theo ngoài, nhưng Xu Xu liền nũng với Thôi thị: “Mẫu chỉ dẫn theo Ngư Nhi là , chúng cần mang nhiều như ngoài.”
Thôi Thị đối với con gái gần như xin gì nấy, huống chi bà cũng quá nhiều nô bộc theo ngoài.
Vì thế chỉ mang theo nha Ngư Nhi bên theo ngoài.
Xu Xu dạo hơn nửa ngày, cũng thấy miếng ngọc nào kiểu dáng gần giống với chiếc bình ngọc nhỏ của nàng.
Nàng cũng nhụt chí, quấn lấy Thôi Thị tiếp tục dạo mấy ngày nữa.
từ đầu đến cuối đều tìm thấy vật thế nào tương tự như chiếc bình ngọc của .
Xu Xu về phủ Định Quốc Công hơn hai tháng, bây giờ đúng mùa hoa quế vàng khoe hương sắc, hai bên đường trong kinh thành trồng nhiều cây hoa quế.
Có thể là hương bay thành.
Chỉ còn hai ngày nữa là đến mùng một tháng .
Thôi Thị dẫn hai nữ nhi đến Tự Miếu dâng hương tạ thần.
Từ khi nữ nhi sinh trở về bà liền thề với Phật Tổ, chắc chắn mỗi tháng đều sẽ đến dâng hương lễ tạ thần, chỉ cầu cho nữ nhi của bà thuận lợi bình an.
Cho nên mùng một mỗi tháng bà đều khỏi thành đến Tự Miếu một chuyến.
Xu Xu tìm liên tục mấy ngày đều thấy vật thế cho chiếc bình ngọc, mắt chỉ thể theo mẫu đến Tự Miếu.
Đây là chuyến đầu tiên của Xu Xu đến Tự Miếu khi trọng sinh, nàng cũng lạy Phật Tổ, cảm tạ cho nàng trở kiếp .
Rất nhanh đến mùng một, sáng sớm phủ Định Quốc Công chuẩn lên đường.
Đám hầu chuẩn xong xe ngựa, cùng với hoa quả điểm tâm ăn đường , khăn lau mặt lau tay cho chủ nhân đường, còn quần áo để nữa.
Đây là vì đề phòng xảy biến cố khi khỏi nhà.
Chỉ riêng nữ quyến chi thứ hai khỏi nhà thôi chuẩn đến hai chiếc xe ngựa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-10.html.]
Tự Miếu ở ngoài thành, tên Bạch Cư Tự (chùa Bạch Cư), trụ trì pháp danh Bạch Cư, trăm tuổi, là một vị cao nhân thế ngoại.
Lui tới Bạch Cư Tự đa là hoàng quốc thích và nhóm danh gia vọng tộc.
Bạch Cư Tự và Tự Miếu năm đó xảy sự việc lở đất cùng một ngọn núi, Bạch Cư Tự trong núi rừng xa hơn một chút, lộ trình hai canh giờ, còn rừng thêm nửa canh giờ nữa, vì nơi tiếp đón đa là khách quý từ kinh thành, nên Hoàng đế còn đặc biệt phái thị vệ canh giữ, cũng xem như canh phòng nghiêm ngặt.
Vì thị vệ của hoàng tộc canh giữ nên Tự Miếu vẻ an , dù cho lộ trình xa hơn một chút thì hào môn thế tộc ở kinh thành vẫn thích đến nơi đây.
Vừa qua giờ mão, Thôi Thị dẫn hai nữ nhi xe ngựa khỏi nhà.
Trên xe ngựa, Tống Ngưng Quân vẫn luôn nhận với Xu Xu: “Muội , tỷ nhiều ngày vội vã xem cho xong quyển thơ nên bầu bạn với , trong lòng cũng bất an, chờ tỷ xem xong quyển thơ sẽ bồi dạo chơi, còn thể kể cho nội dung trong quyển thơ nữa, bây giờ , vài chương cực kỳ đặc sắc, tỷ sẽ giới thiệu cho .”
Tống Ngưng Quân dứt lời, quả thật ngâm một vài chương cho Xu Xu .
Sau đó dịu dàng giải thích ý nghĩa của những chương cho Xu Xu hiểu, nàng vô cùng nghiêm túc, ngay cả Xu Xu cũng thể nào tìm mặt nàng một chút qua loa lấy lệ nào.
Xu Xu thật sự hiểu rõ Tống Ngưng Quân.
Tống Ngưng Quân đối xử với nàng cũng là chân tâm thật ý, với nàng, bất cứ cái gì cũng nghĩ cho nàng hết, tất cả thể Tống Ngưng Quân là thật tâm thành ý đối xử với nàng.
Cho nên những thứ cũng đều là thật, đây mới là chỗ đáng sợ của Tống Ngưng Quân, nàng rõ chỉ thật chân thành đối xử với Xu Xu, mới thể lừa gạt chính bản Tống Ngưng Quân, cũng lừa gạt .
Xu Xu theo Tống Ngưng Quân hai mươi năm, nên hiểu rõ Tống Ngưng Quân.
Tống Ngưng Quân độc ác đối với nàng cũng là thật.
Cái giống như mật đường trộn thạch tín, sương giá.
Dọc đường , Xu Xu để lộ cái gì bất thường, nàng vẫn như thường ngày ở bên Tống Ngưng Quân.
Thôi Thị thấy hai nhi nữ thể ở chung như , trong lòng tất nhiên cũng vui vẻ.
Đến chỗ Bạch Cư Tự sắp giờ ngọ.
Thôi Thị dẫn theo hai con gái cùng một đám nô bộc đến chỗ Tự Miếu.
Lúc bước cửa chính Tự Miếu, Tống Ngưng Quân ngẩng đầu lên bầu trời, hình như mây đen kéo đến.