Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
7.
 
Mấy ngày nay  xảy  quá nhiều chuyện.
Nó cũng  quan niệm sống của bố   lung lay dữ dội.
 
Ông cứ tưởng pháp luật sẽ giúp ông, nhưng ranh giới tuổi tác của pháp luật  trở thành lá bùa bảo vệ cho chúng. editor: bemeobosua. Ông cứ tưởng nhà trường sẽ giúp ông, nhưng nhà trường  chỉ  giữ gìn danh tiếng của họ, phớt lờ kẻ gây rối,  chĩa mũi nhọn  chúng .
 
Niềm tin của ông sụp đổ.
Những đứa s/úc s/inh đó sẽ tiếp tục nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, còn em gái    trả một cái giá quá đắt.
 
Tại  chứ?
Tại  kẻ gây rối  thể ung dung như ?
Tại  nạn nhân   gánh chịu tai ương  đáng ?
 
Bố   sống lương thiện gần hết đời , mãi đến giờ phút  mới hiểu  một điều,  ai sẽ   đòi  công bằng cho chúng  cả.
Thế nên, ông quyết định sẽ lấy b/ạo lực để chống  b/ạo lực.
 
 kéo vạt áo ông: "Bố ơi, để con  b/áo t/hù cho em!"
Ánh mắt ông thoáng chút hoảng hốt, định mở miệng  gì đó, nhưng   ngắt lời.
 
"Bố là trụ cột của gia đình,  thể xảy  chuyện ."
"Bố còn quên ? Lá bùa hộ mệnh của chúng, con cũng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/su-tro-lai-cua-quai-vat/chuong-6.html.]
 
8.
  nộp đơn xin nghỉ học ở trường.
Nhà trường  đồng ý.
Giờ thì    thể buông tay,  một trận lớn!
 
Đã giả vờ  con gái ngoan quá lâu,  suýt quên mất con  thật của .
  một chiếc áo khoác da màu đen, ngậm một cây kẹo mút trong miệng,  đợi  con đường mà cô giáo chủ nhiệm nhất định sẽ  qua  giờ tan sở.
 
Hôm nay  vẻ cô   vui,  tay xách một hộp bánh kem.
Khi cô  rẽ  một con hẻm,  nhanh chóng  theo.
 
 vớ lấy một cái gậy, q/uật mạnh  lưng cô . Cô  đau đớn kêu lên, chiếc bánh kem  tay rơi xuống đất, kem chảy  lênh láng.
 túm tóc cô  từ phía , đ/ập mạnh đầu cô  xuống đất, đầu cô  chảy m/áu, miệng  ngừng kêu van, xin tha mạng, xin tha cho .
 
Nhìn khuôn mặt cô  đầy m/áu me,   xổm xuống  mặt cô :
 "Bà    em gái   đ/ánh là đáng đời ? Câu   xin trả  nguyên vẹn cho bà. Có bao nhiêu    đường,    đ/ánh  khác mà  đánh bà? Không  vì bà  cái vẻ mặt đáng ăn đòn !"
 
 tát  mặt cô  mấy cái liền.
Cô giáo chủ nhiệm  đ/ánh đến sưng phù mặt, miệng lắp bắp xin  :
 " xin , chỉ cần cô tha cho ,  nhất định sẽ giúp em Vu Tình Tình đòi  công bằng."