6.
 
Thói quen  phụ  nuông chiều khiến cô giáo chủ nhiệm  thể chấp nhận việc  đ/ánh. Cô  ôm mặt,  với mấy vị lãnh đạo trường bên cạnh:
 “Hiệu trưởng, chủ nhiệm, cả nhà họ là lũ lưu manh,  thể  chuyện đàng hoàng .”
 
Khi  câu , ánh mắt cô  liếc qua bố  .
Các vị lãnh đạo trường lập tức hiểu ý. Rất nhanh  đó, vài  đàn ông xông lên giữ chặt bố , còn cô giáo chủ nhiệm và một  khác thì kìm kẹp  .
 
“Bà chỉ cần điểm chỉ,  chuyện sẽ kết thúc. Bà  nghĩ đến việc Vu Tình Tình   sẽ  cả trường cô lập ?”
“Lũ s/úc si/nh các  còn xứng  thầy cô giáo ?!”
 
Bố  tức giận đến mức  thể kìm nén, nhưng hai tay khó chống  bốn tay, ông  mấy  giữ c.h.ặ.t c.h.â.n tay,  thể giãy giụa.
“Con gái  bây giờ còn đang   giường, các    xử lý h/ung th/ủ,  còn đến gây khó dễ cho chúng …”
 
“Tại  chúng  đ/ánh  khác,  cứ  đ/ánh con gái bà? Đôi khi bà nên tự xem xét  bản . Nhà trường chúng  cũng    lớn chuyện,  nhất bà nên nuốt những lời   bụng, bằng  nếu  khác  chỗ đó của con gái bà  thương,   nó còn  thể ngẩng mặt lên  ?”
 
Cô giáo chủ nhiệm  một cách  "hợp lý", đổ hết  trách nhiệm lên đầu em gái . Cô   bắ/t n/ạt là đáng đời. Cô   nuốt hết  cay đắng . Thật là một lý luận xuyên tạc.
 
Bố  tức giận đến đỏ mắt: “Lũ s/úc sin/h các   xứng  thầy  cô, dù con gái   khỏe ,  cũng tuyệt đối  để nó học ở trường của các  nữa!”
“Đi   tùy, nhưng hôm nay cái giấy bãi nại , các  nhất định  ký!”
 
Cô giáo chủ nhiệm cũng  ngần ngại, xông tới nắm c.h.ặ.t t.a.y  của  .
Ngay khi tay bà chỉ còn cách tờ giấy  đến mười centimet,  lấy điện thoại , lớn tiếng hô lên:
 “Em gái   b/ạo l/ực h/ọc đ/ường, còn  qua khỏi cơn nguy kịch, mà các vị lãnh đạo trường tiểu học Vinh An  đến ép bố   ký giấy bãi nại.”
 
“Các cô chú, các vị  xem, đây   là việc mà   thầy  cô nên  ?”
Lúc nãy, tiếng ồn trong phòng bệnh tuy thu hút  một vài , nhưng hầu hết họ đến bệnh viện đều là để khám bệnh, nên  chú ý đến chuyện .  vì lời nhắc nhở của , sự chú ý của   đều đổ dồn về phía .
 
“Trường tiểu học Vinh An   là trường trọng điểm ? Giáo viên ở đó   thể   chuyện  ?”
“Mấy hôm    thấy một cô bé   đầy m/áu  đưa  bệnh viện, chắc   là cô bé  chứ.”
 
“Cô giáo  quá đáng thật, con   thành  như thế, còn ép phụ  n/ạn n/hân ký giấy bãi nại!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/su-tro-lai-cua-quai-vat/chuong-5.html.]
Trong bệnh viện    ,  ít   lấy điện thoại    bộ mặt  xa của họ. Ban đầu, sự việc    nhà trường ém nhẹm, nhưng nếu hôm nay vì hành động của họ mà  đẩy lên top tìm kiếm, thì tất cả cư dân mạng   quốc mỗi  một câu chửi cũng đủ nhấn chìm họ.
 
Những vị lãnh đạo trường  là ai chứ,  quá quen với những cảnh tượng lớn. Họ liền buông tay  và niềm nở giải thích:
 “Em học sinh  hiểu lầm , hôm nay chúng  đại diện cho nhà trường đến thăm hỏi em Vu Tình Tình.”
 
  nhưng   gì,  đến bên cạnh , giật lấy tờ giấy từ tay cô giáo chủ nhiệm. Tiêu đề nổi bật ba chữ lớn “GIẤY BÃI NẠI”.
“Đây là cách các  thăm hỏi ư?”
 
 giơ tờ giấy   mặt  , những  khác đều xì xào bàn tán.
“Đây là chất lượng của giáo viên trường trọng điểm ?  là mở mang tầm mắt.”
“Sau  cháu   học,   dám chọn trường tiểu học Vinh An, nhỡ  b/ắt n/ạt thì  , còn  giáo viên uy h/iếp nữa.”
 
“Con gái  năm nay học lớp 4,     bạ/o l/ực h/ọc đ/ường , hôm nay   về hỏi ngay, nếu thật sự  b/ắt n/ạt,  sẽ chuyển trường cho con bé ngay lập tức!”
Nhà trường ngay từ đầu  định coi đây là một vụ t/ai n/ạn. 
 
Sự việc  xảy  , họ  dám vì một  em gái  mà  ảnh hưởng đến danh tiếng của trường, vì thế mới tìm bố   để ký giấy bãi nại, mong  cho chuyện lớn hóa nhỏ. editor: bemeobosua. Thế nhưng, bố    kiên quyết một cách  từng  trong chuyện , nên họ mới nghĩ đến cách uy hi/ếp và d/ụ d/ỗ.  những chuyện như  chỉ  thể giải quyết trong bí mật, một khi  công khai  đám đông, bộ mặt  xa của họ  thể che giấu.
 
Lòng  đáng sợ. Để tránh chuyện   lớn, họ chỉ  thể lủi thủi chuồn .
Những  nhà bệnh nhân khác an ủi : “Cô bé, cháu yên tâm,   nếu họ còn dám đến, chúng  sẽ giúp,   tin họ  giáo viên mà  thể che trời .”
Buổi tối.
 
Trong phòng bệnh chỉ còn  gia đình .
Mẹ   bên giường em gái,   một lời.
Bố   bên cửa sổ, tay cầm điếu thuốc nhưng mãi  châm lửa.
“Con  lấy cơm.”
 
Thấy họ  ai lên tiếng,  cầm hộp cơm chuẩn   căng tin.
Vừa đến cửa phòng bệnh,   thấy tiếng bố : “Bố  cùng con.”
Trên đường , cả hai bố con đều im lặng.
 
Gần đến căng tin, bố  đột nhiên kéo tay  , ánh mắt nặng trĩu: “Tiểu Hi, con hãy chăm sóc  và Tình Tình thật .”