Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
5.
 
Cảnh sát im lặng.
Ánh mắt bố  trở nên u ám, ông mở miệng nhưng cuối cùng vẫn   gì.
Trên đường về, bố  lái xe mà   một lời nào.
 
 lên tiếng hỏi ông: "Em gái  b/ắt n/ạt như  cứ thế cho qua ?"
Ông giật ,  sang  .
Dường như nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt ông trở nên lạnh lùng: "Con đừng  chuyện dại dột."
 
Chậc,   gọi là dại dột . Chỉ là dạy dỗ  lũ s/úc si/nh  ngoan mà thôi.
   hứa với em gái là sẽ ngoan ngoãn  lời bố .
Xem , chuyện  chỉ  thể  lén lút.
 
Hai ngày , em gái  cuối cùng cũng  chuyển từ phòng ICU sang phòng bệnh thường.
Tuy vẫn còn đeo mặt nạ dưỡng khí, nhưng bác sĩ  em   thể tự thở, chỉ là sức khỏe còn yếu, cần từ từ hồi phục.
 
Mẹ  luôn túc trực bên em  rời nửa bước.
Bà sợ  lỡ việc học của , nên  bắt   đến trường. editor: bemeobosua. Kết quả, khi tan học  đến bệnh viện,  thấy một đám  đang vây quanh phòng bệnh của em.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/su-tro-lai-cua-quai-vat/chuong-4.html.]
"Phụ  Vu Tình Tình, chuyện  xảy  , chúng  nên  xa hơn. Lần  chúng  đại diện cho nhà trường đến thăm em Vu Tình Tình. Mọi chi phí ở trường của em   chúng  sẽ lo hết, ngoài  mỗi năm còn cấp cho em một suất học bổng 15 nghìn tệ."
 
" , điều kiện gia đình các  chị khó khăn, đây là cơ hội   bao."
Người  chuyện   gặp , là giáo viên chủ nhiệm của em gái , mụ phù thủy chuyên hòa giải ở đồn cảnh sát  . Nhìn những  khác cũng  vẻ quan chức, chắc chắn là lãnh đạo của trường.
 
"Các   giáo viên như  ? Vì danh dự của trường mà nhắm mắt  ngơ  những kẻ b/ắt n/ạt,  còn yêu cầu n/ạn nh/ân  tha thứ!"
Bố  tức giận vô cùng, ông vốn nghĩ pháp luật  quản  thì ít nhất nhà trường cũng sẽ công bằng. Không ngờ, điều ông nhận   là một câu trả lời còn nực  hơn.
 
"Bố của Vu Tình Tình,  ông   . Đương nhiên chúng   về phía em Vu Tình Tình, chúng  cũng  phê bình, giáo dục các em  , chẳng lẽ ông  thể cho chúng một cơ hội để hối cải ?"
 
Bố   trong cơn tức giận:
 "Hối cải? Cô Trần  quên những gì chúng  ở đồn cảnh sát  ? Đó là thái độ nhận  ?"
 
Ông túm lấy cốc   bàn cạnh giường bệnh, ném mạnh về phía đám ngụy quân tử đạo mạo đó.
"Cút, cút hết cho !"
"Bố của Vu Tình Tình..."
"Các    hiểu ? Cút nhanh!"
 
Cô giáo chủ nhiệm thấy mềm mỏng  , liền  sang  . Mụ  cầm một tờ giấy, nắm lấy tay  , ấn  mực  định in dấu vân tay.
Bố  xông lên tát cô  một cái: "Đừng động  vợ !"