Ta bật ,  đến  kìm .
“Huynh    ?”
“Là quý .”
"Vậy      khó khăn đến mức nào ? Vị hôn thê  của   thể bao dung cho  ?"
"Nàng  ngây thơ, ngoan ngoãn, đáng yêu  thiện lương, chắc chắn sẽ  gây khó dễ cho nàng …"
Hắn vội vàng giải thích.
Nhìn thấy  rơi nước mắt,  hoảng loạn  lau  cho , nhưng   đẩy  .
"Vậy thì chấm dứt . Từ nay về , mỗi  mỗi ngả,  còn liên quan đến  nữa."
Ta  dậy rời .
Hắn vội vàng đuổi theo: "Ngọc Nhi, nàng   , Ngọc Nhi…"
Ta hà tất   lời giải thích của một kẻ bạc tình?
Hắn do dự, lưỡng lự, khiến  cảm thấy ghê tởm. Chỉ cần dính dáng một chút đến đám  bên cạnh nhà họ Vương,  đều cảm thấy bẩn thỉu đến mức  chịu nổi.
Từ khoảnh khắc   ép   ,    còn xứng đáng để  bận tâm nữa .
Xe ngựa lao  thật nhanh.
Bảo Ý lo lắng  .
"Ta  . Chỉ là  ngờ   là loại  như , cắt đứt sớm một chút cũng ."
Xe ngựa dừng .
Người phu xe  trong bụi cỏ  , hỏi    cứu  ?
Ta xuống xe ngựa, bước tới để xem xét.
Người đó   đẫm máu, nhưng y phục  vô cùng xa hoa, từng đường kim mũi chỉ đều là hàng hiếm, ngàn vàng khó mua.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
“Cứu .”
Ta sợ một viên Bảo Mệnh Hoàn  đủ, còn để Bảo Ý đút thêm cho  đó mấy viên.
Ta chỉ  một chút về y thuật, ví dụ như nhận  dược thảo , nhưng Bảo Ý  tinh thông y thuật.
Người   cứu về, nhưng vẫn hôn mê bất tỉnh.
Ta để  nghỉ ngơi tĩnh dưỡng ở thôn trang, cũng  mang về nhà.
…
Vừa về đến nhà,   đốt sạch  bộ thư từ lui tới,  sai Văn Ảnh lẻn  Trịnh Vương Phủ, lấy  tất cả thư từ  từng .
Văn Ảnh trở về,   tìm thấy.
“…”
“Tìm  thấy thì thôi, cũng   chuyện gì lớn.”
Ta  thể  tay trái lẫn tay , chữ vốn dĩ  khác , những bức thư mà   giữ  cũng  thể gây khó dễ cho .
Ta vẫy tay bảo Văn Ảnh lui xuống.
“Tiểu thư, tiểu thư, nhị công tử Trịnh Vương Phủ tới từ hôn.”
“?”
Ta  bất ngờ.
 chuyện   liên quan gì đến  chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/su-tra-thu-cua-dich-nu/chuong-5.html.]
Hắn từ hôn thì ,  cũng  định gả cho .
Thậm chí  còn   để    là ai. Đã  cắt đứt thì  cắt đứt một cách triệt để.
Hơn nữa,  từ hôn  chắc chắn sẽ  thể nào thành công  .
Quả nhiên, đúng như  dự đoán.
Hôn sự vẫn  cử hành như cũ.
Vương Nguyệt Doanh vẫn ngạo mạn như một con công đực, khoe khoang khắp nơi.
Rất nhanh cũng  đến ngày  cập kê.
Ngoại tổ mẫu và mợ tự tay lo liệu  thứ cho .
Không  Vương Thượng Thư nghĩ thế nào,  kiên quyết  tổ chức lễ cập kê của  tại nhà họ Vương.
Mấy ngƯời bạn  chốn khuê phòng trêu ghẹo,  từ hôm nay   là đại cô nương, sắp  gả  .
Các biểu tỷ  cũng khen ngợi dung mạo  thanh lệ,  kinh thành chẳng  mấy   thể sánh bằng.
Chỉ là,   ngờ   cũng đến tham dự yến tiệc.
Khoảnh khắc   thấy , tựa như gặp quỷ, mắt trợn to, hốc mắt đỏ lên, cả  cứng đờ.
Ta chỉ liếc   một cái,  dời mắt , coi như  quen .
Ngoại tổ mẫu nghẹn ngào : “Kết thúc buổi lễ, từ nay Ngọc Nhi nhà   là đại cô nương .”
Ta hành lễ với ngoại tổ mẫu.
Tiệc cập kê vô cùng náo nhiệt, ngoại trừ , khách khứa đều vui vẻ tận hưởng.
Buổi trưa tiễn khách xong,  bước đến  mặt , theo  là Vương Nguyệt Doanh ngoan ngoãn  theo.
“Trưởng tỷ, đây là vị hôn phu của , nhị công tử Trịnh Vương Phủ - Lý Dập.”
“Nhị công tử, đây là trưởng tỷ của .”
Ta lười phản ứng với Vương Nguyệt Doanh, càng   để ý đến Lý Dập.
Người xa lạ thì coi như  quen .
Ta mới   vài bước, Vương Nguyệt Doanh liền bêu  :
“Trưởng tỷ của   hả, tính tình lúc nào cũng như ,  coi ai  gì. Lần  còn dám  tay với phụ , tỷ …”
“Câm miệng.”
Lý Dập quát lớn.
Ta  nhịn  mà  lạnh.
Đây chính là Vương Nguyệt Doanh mà  luôn miệng gọi là ngây thơ thiện lương.
Ta là con vợ cả, nàng  là con rơi con rớt.
Hắn     , sống  quyền của nàng . Khi đó,  còn tự tin   những lời . 
Giờ đây, khi    phận của , nếu nhớ  những gì  từng , e rằng chính  cũng cảm thấy ghê tởm chếc mất.
Ta trở  sân viện, mới rửa mặt chải đầu xong, Bảo Ý  vội vã chạy :
“Tiểu thư, Nhu di nương xảy  chuyện .”
“Đã xảy  chuyện gì?”
“Nhị tiểu thư  đẩy ngã nàng .”
Ta hiểu ngay.
Bị Lý Dập quát lớn như , với tính cách thù dai của Vương Nguyệt Doanh,  trút giận lên nha  thì cũng trút giận lên di nương và con vợ lẽ.