"Không cần ."
Ta hận Phùng thị, cũng hận luôn những đứa con của bà .
Hận  thể giếc chếc bọn họ để mẫu  và   của   yên nghỉ.
"Trưởng tỷ,    sai điều gì mà tỷ  ghét  đến thế?"
Nói xong, nàng  liền rưng rưng nước mắt, tỏ vẻ đáng thương.
"Ta  chỉ ghét ngươi, mà còn ghét tất cả các ngươi."
Nàng   ngờ    thẳng  như , sắc mặt thoáng chốc  đổi.
Ta cảm thấy trong lòng sảng khoái vô cùng.
Không  phí lời,    rời .
"Tỷ sắp cập kê , tỷ  sợ..."
"Sợ cái gì?"
"Lễ cập kê    lo liệu cho , hôn sự cũng   định đoạt. Chẳng liên quan gì đến các ngươi cả."
Lấy điều   để uy h.i.ế.p   hả?
Vô dụng!
Lúc , đại nha  hầu hạ bên cạnh lão phu nhân đến báo tin,  lão phu nhân  mời  qua đó.
Vương Nguyệt Doanh lập tức  nàng  cũng  đến để thỉnh an lão phu nhân.
Nói trắng , nàng  chính là một cái đuôi phiền phức.
Dọc đường , Vương Nguyệt Doanh  ngừng tìm chuyện để , bám theo   rời.
Ta   để ý, lập tức tăng nhanh tốc độ  chân.
Nàng  vẫn bám theo, giọng điệu nũng nịu:
"Trưởng tỷ..."
"Câm miệng."
"Trưởng tỷ,  chỉ   thiết với tỷ thêm một chút,  tỷ  hung dữ với  như  chứ?"
Ta liếc nàng  một cái, cũng chẳng buồn đáp lời.
Thật sự là  cần phí lời với một kẻ như .
Khi đến nơi, Vương Nguyệt Doanh lập tức tươi  gọi "Tổ mẫu",  những lời dẻo miệng khiến lão phu nhân  tít mắt.
Còn , chỉ lẳng lặng   ghế, thản nhiên nghịch chuỗi hạt trong tay.
Không tham dự,  để tâm, đó chính là thái độ của .
Lão phu nhân chọc nhẹ  trán Vương Nguyệt Doanh: 
“Con đừng náo loạn nữa,  còn  chuyện   với trưởng tỷ của con.”
“Vâng ạ, con sẽ ngoan ngoãn  lời.”
Lão phu nhân bèn  sang  , hỏi:
"Con   kế hoạch gì cho lễ cập kê của  ?"
"Ngoại tổ mẫu  sắp xếp giúp con  ạ."
Lão phu nhân thoáng sững .
Bà  nhíu mày :
“Vậy con định tổ chức lễ cập kê ở ? Ở nhà ngoại ?”
Tuyết Lạc Vô Ngấn
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/su-tra-thu-cua-dich-nu/chuong-2.html.]
“Con vẫn  quyết định.”
Chắc hẳn là  thể về nhà ngoại . Cuối cùng cũng chỉ  thể tổ chức ở nhà họ Vương. 
Ta chỉ là   để bọn họ vui vẻ mà thôi.
“Gia Ngọc, con  là một cô nương ,   bên nào nặng bên nào nhẹ. Chuyện năm đó…”
Ta lập tức  dậy, lạnh lùng :
“Chính mắt con  thấy,   thể là giả?”
Năm đó, Vương Thượng Thư ghì chặt lấy mẫu  , còn Phùng thị thì rót thuốc độc. Chỉ trong chốc lát, mẫu  liền hộc máu, đại phu cũng   thể cứu  nữa.
Cữu cữu   đến Kinh Triệu Phủ báo quan, nhưng Vương Thượng Thư quỳ xuống cầu xin tha thứ, nhà họ Vương còn bỏ  hơn nửa gia sản để dàn xếp. Nếu   gì mờ ám,    đến mức đó?
“Lúc đó con còn nhỏ,  cái gì mà ?” Lão phu nhân lập tức lạnh giọng.
Ta  sợ bà .
“Vậy mời ngoại tổ phụ, ngoại tổ mẫu và các cữu cữu của con đến đây,  cho rõ ràng năm đó rốt cuộc  xảy  chuyện gì, tổ mẫu    ?”
“Con…”
Thấy  cứng rắn   lay chuyển, sắc mặt lão phu nhân tức đến xanh mét:
“Con lớn , cánh cũng cứng cáp ,  chờ đến lúc đụng  tường cứng thì mới  hối hận là gì.”
Ta      gặp khó khăn  , nhưng   rõ rằng mẫu   chếc là do Vương Thượng Thư và Phùng thị, còn lão phu nhân chính là   đằng  giật dây.
Lúc đó,   hiểu vì  mẫu  luôn     thôi,  hiểu nỗi cô đơn và đau thương của bà. Càng  hiểu vì  mỗi khi ôm , bà  khe khẽ ngâm nga một khúc hát,  cuối cùng nước mắt lặng lẽ rơi đầy mặt.
Mãi  , khi bà chỉ còn là một nắm tro tàn, một nấm mộ nhỏ, qua từng năm  trưởng thành hơn, lúc   mới hiểu  — những khổ đau bà chịu đựng,    liên quan đến vinh hoa phú quý.
Từ khi mẫu   bước chân  nhà họ Vương,   một ngày nào bà  đối xử tử tế.
Phu quân thì vô tình, bà bà thì cay nghiệt, chị em dâu thì thường xuyên gây khó dễ.
Bà đau khổ mà  thể  nên lời.
“Con  ngoài .”
Ta xoay  rời .
Cho rằng   ở  nơi  lắm .
Vừa bước  cửa, giọng của Vương Nguyệt Doanh  vang lên:
“Tổ mẫu,  xem kìa! Tỷ   chỉ ức h.i.ế.p con mà còn vô lễ với cả !”
“Ừm, Doanh Doanh nhà  đừng học theo nó.”
Ta  lạnh.
Các  nghĩ    thấy ?
Bảo Ý  ,  khẽ lắc đầu.
Sớm muộn gì cũng sẽ  một ngày,  sẽ khiến nhà họ Vương  sụp đổ,   biến mất.
Về đến nhà của ,  mới cảm thấy như  sống .
“Tiểu thư, thư của  đây ạ.”
Ta nhanh chóng mở thư  xem, nhẹ giọng lẩm bẩm:
“Người   đến kinh thành,  gặp .”
Bảo Ý hỏi     ?
Ta đang suy nghĩ.
Năm đó,  từng cứu   một mạng. Sau đó, thỉnh thoảng  thư từ qua , cũng  gặp vài . Ta    cũng  chút tình cảm với .
Nếu thật sự  chọn một  để gả,  vẫn  chọn một  quen thuộc, đỡ   khi thành   mới bắt đầu bồi dưỡng tình cảm.