Sư Muội, Muội Đúng Là “Chúa Hề” Thật Đó! - Chương 34 (2)

Cập nhật lúc: 2025-08-26 13:43:07
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vạn Bảo Bảo nở nụ chuyên nghiệp, nhanh chóng , vẫy tay chào ông chủ của : "Sư , lên đây ngay!"

Ông chủ tính khí thất thường của nàng vai rộng chân dài, đường nét khuôn mặt rõ ràng, mũi cao thẳng, đôi mắt phượng hếch lên, đúng là một mỹ nam. Đáng tiếc, ngoại hình như , thuộc về Cừu Ương?

 

Người cùng Vạn Bảo Bảo lên lầu là tiểu nhị lấy xong nước nóng. Thấy Trì Chương và Vạn Bảo Bảo quen Lý Thành, tiểu nhị đuổi theo nữa mà về bếp lấy nước nóng.

 

Vạn Bảo Bảo thành thạo tráng chén, rửa , pha một ấm nóng. 

"Sư , Trì tu sĩ , họ sẽ đến trấn Bát Giác. Nghe gần đây ở đó thường xuyên mất tích t/hi th/ể trẻ con."

Cừu Ương: "Ta ."

 

Vạn Bảo Bảo kéo một chiếc ghế xuống: "Sư bằng cách nào?"

Cừu Ương thản nhiên : "Lý Thành."

"Lý Thành?" 

 

Vạn Bảo Bảo nghĩ một chút liền hiểu . Với tâm cơ của Cừu Ương, chắc chắn dùng cái vỏ Lý Thành để moi hết thông tin từ Trì Chương.

Vạn Bảo Bảo: "Sư phái Lý Thành đến đó, điều gì ?" Nàng từng tên trấn Bát Giác.

 

Cừu Ương dừng , đáp: " ."

Chẳng lẽ trấn Bát Giác liên quan gì đến cốt truyện chính?

Khi pha xong, Vạn Bảo Bảo rót một chén cho Cừu Ương . Cừu Ương nhận lấy, uống một ngụm, thuận miệng : "Kích cỡ của chiếc áo vặn."

 

Vạn Bảo Bảo lúc mới để ý, Cừu Ương ngừng chỉnh ống tay áo một lúc lâu. Sao quên chuyện nhỉ?

Vạn Bảo Bảo vội vàng khen: "Vừa nãy quên . Với phong thái của sư , mặc gì cũng , khiến chiếc áo trở nên thanh thoát gấp mười hai ."

 

Bất cứ ai mặc quần áo mới, đều thích khác khen ngợi. Dù khó tính đến , cũng thích điều . Quả nhiên, lông mày Cừu Ương giãn , hiếm khi đáp trả nàng.

 

Khi mặt trời sắp lặn, tầng một của khách đ/iếm bắt đầu trở nên náo nhiệt. Nhìn từ cửa sổ lầu ba xuống, các quầy hàng nhỏ dọc phố đều thắp những chiếc đèn lồng đỏ, trông như một chuỗi quả lồng đèn.

 

Tầng một của khách đ/iếm vọng lên tiếng nhạc cụ. Vạn Bảo Bảo liếc Cừu Ương đang tọa thiền, nhẹ nhàng đẩy cửa . Nhìn xuống, hai cô nương ôm đàn tỳ bà đang chơi. Các thực khách ở tầng một nhạc uống rượu, còn bỏ tiền thưởng.

"Muốn xuống ?"

 

Vạn Bảo Bảo cứng , rụt đầu từ khe cửa . Nhìn lên giường, Cừu Ương mở mắt. 

"Sư , từng xem, nên chút tò mò." Chương trình giải trí thời cổ đại, đây là đầu nàng tham gia. Nói tò mò là giả.

 

Cừu Ương vén áo choàng, xuống giường: "Vậy thì xuống ."

Hả? Dễ chuyện ?

Cừu Ương đến bên cạnh Vạn Bảo Bảo: "Không ?"

 

"Đi chứ!" Vạn Bảo Bảo đẩy cửa .

lúc đó, cánh cửa của căn phòng bên cạnh cũng mở một khe hở, đủ để thấy bên trong. Một đàn ông trung niên bốn năm mươi tuổi và một cô gái trẻ đang ôm chuyện. Cô gái duyên dáng, nâng cánh tay trắng ngần, đưa ly rượu cho đàn ông.

 

 Ồ, vẻ là một đại gia dẫn tình nhân du lịch.

Nghe tiếng động ở phòng bên, cô gái hề né tránh, sang. Khi thấy dung nhan của Cừu Ương, cô t/iện thể nở một nụ , còn liếc mắt đưa tình. 

Chà, gan nhỉ.

 

Vạn Bảo Bảo tò mò về phía Cừu Ương. Cừu Ương dĩ nhiên cũng thấy hành động của cô gái. Hắn mặt đổi sắc đầu , hề động lòng.

"Sư , thấy ?" Một sự mời gọi trắng trợn như , mà phản ứng gì? 

Nhớ lúc thi đấu với Đằng Các Tông, đối mặt với thiện ý của các nữ tu sĩ, Cừu Ương cũng biểu hiện gì.

 

Cừu Ương dừng bước, liếc nàng từ cao, lạnh: "Muốn móc mắt cô ."

Vạn Bảo Bảo: "..." 

Không đến mức đó chứ. Người chỉ trêu chọc một chút thôi mà.

 

Cừu Ương nheo mắt: "Những gì họ thấy chỉ là lớp vỏ ngoài của . Sư , ngươi xem, nếu cô thấy bộ mặt thật của , sẽ thế nào?"

Có lẽ sẽ mất vía, hét lên bỏ chạy.

 

Nói thật, nàng thấy bản thể của Cừu Ương quen , cũng chẳng gì. Lúc là 'cục bột trắng' thì khỏi , giống như một chiếc gối ôm hình slime khổng lồ. Lúc hai cái sừng nhô , nàng cũng thấy . 'Trư Bát Giới' với mặt heo thoạt đáng sợ, nhưng lâu cũng quen.

 

Vạn Bảo Bảo: "Muội thấy sư ở bộ dạng nào cũng đáng ghét." 

"Cho nên, xin đừng ý nghĩ móc mắt ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/su-muoi-muoi-dung-la-chua-he-that-do/chuong-34-2.html.]

Cừu Ương: "Ngươi dĩ nhiên khác."

 

Lời thốt , Cừu Ương cũng khựng .

Vạn Bảo Bảo cảm động tả xiết. Đại boss của nàng cuối cùng cũng nhận tầm quan trọng của nàng. Chẳng điều nghĩa là Cừu Ương chút tin tưởng nàng ?

 

Cừu Ương nghĩ một lúc, tay nhẹ nhàng chạm trán: "Đầu óc ngươi bình thường." Cho nên mới liên tục mạo phạm .

Vạn Bảo Bảo: "Đó bình thường! Đó là tràn đầy dũng khí và dám đón nhận những thứ 'mới mẻ'!" 

"Sư trêu . Hề hề hề."

 

Không câu chọc trúng điểm nào của Cừu Ương, bỗng nhiên bật . Đôi mắt phượng ôn nhu cong lên, mang theo một chút phong tình.

Vạn Bảo Bảo: Có gì mà buồn chứ?

 

Tầng một chật kín . Tiểu nhị dẫn hai lên tầng hai, ở chỗ gần cửa sổ. Gọi một ấm ngon, Vạn Bảo Bảo hứng thú nhạc. Trong thời đại TV internet, nhạc, xem kịch, kể chuyện, chính là cách giải trí cao cấp nhất.

 

Bản tỳ bà Vạn Bảo Bảo từng . editor: bemeobosua. Giai điệu du dương, kết hợp với giọng hát trong trẻo của cô gái, tạo nên một sự hưởng thụ tự nhiên tuyệt vời.

Cừu Ương hứng thú với những thứ . Thấy Vạn Bảo Bảo say mê, hỏi: "Sư thích âm nhạc?"

 

Vạn Bảo Bảo: Không khoác lác, nàng karaoke, thể hát đến khản cổ.

"Cũng hiểu một chút."

Cừu Ương nhướng mày, chút bất ngờ: "Có hát 'Xuân quang thán' ?"

 

Vạn Bảo Bảo: "Không." 

Đó là gì? Nàng chỉ hát 'Xuân quang lý' thôi.

Cừu Ương: "'Thước Kiều trích tinh'"?

"Không ."

"'Vịnh Nguyệt từ'"?

 

Những bài hát Cừu Ương , đều là những bài mà dân thường ai cũng qua.

Vạn Bảo Bảo: "Không ."

Cừu Ương: "Ngươi hát gì?"

 

Vạn Bảo Bảo gượng: "Bài mà hát, e rằng sư từng qua." Những bài hit hiện đại, ?

Cừu Ương uống một ngụm : "Ví dụ như?"

 

Vạn Bảo Bảo nghĩ một lát: "'Hảo hán ca'." Nghe vẻ hào khí, cổ phong.

Cừu Ương: "Hát hai câu thử."

Vạn Bảo Bảo xung quanh: "Hát ở đây ?" 

 

"Không ." Nàng sợ Cừu Ương cảm thụ .

Cừu Ương búng ngón tay trái. Âm thanh xung quanh lập tức biến mất. Xung quanh họ như xuất hiện một bức tường vô hình, ngăn cách âm thanh. Cừu Ương: 

"Bên ngoài thấy ."

 

Vạn Bảo Bảo: Thật sự hát ?"

Phòng cách âm dựng xong, ông chủ cũng yêu cầu. Vạn Bảo Bảo chỉ thể đành nhỏ giọng hát: "Khụ khụ, đại hà hướng đông lưu a, thiên thượng đích tinh tinh tham bắc đẩu, a ha a ha tham bắc đẩu a..."

 

Cừu Ương suýt nữa thì sặc . Hắn yêu qu/ỷ bao nhiêu năm, từng thấy điệu nhạc nào như . "'A ha a ha' là cái q/uỷ gì?"

Cừu Ương giơ tay, Vạn Bảo Bảo ngừng hát.

 

Cừu Ương: "Sư , ngươi tự bịa ?"

Vạn Bảo Bảo: "Không ! Bài hát kể về câu chuyện một trăm lẻ tám nam nữ kết nghĩa ..."

 

Cừu Ương càng lúc càng to: "Một trăm lẻ tám ? Chẳng là câu chuyện gì?"

Vạn Bảo Bảo: "'Thủy hử truyện'."

 

Cừu Ương chỉ ấm bàn, : "Sư , ngươi thấy cái ấm , nên mới bịa 'Truyện về cái ấm nước' ?"

Vạn Bảo Bảo: "..." 

 

Ta hát, cứ bắt hát.

Thấy , nàng Cừu Ương cảm thụ mà.

Đây chính là cách văn hóa.

Loading...