Vạn Bảo Bảo gượng hạ tay xuống: "Sư , thật sự ."
Cừu Ương cúi mắt, vận khí, nước quần áo ngay lập tức bốc , bốc lên từng luồng trắng. Vạn Bảo Bảo với ánh mắt ngưỡng mộ. Đây chẳng khác nào một cái máy sưởi di động, quá tiện lợi.
Có lẽ vì vòi nước của Vạn Bảo Bảo phun quá kỹ, hoặc áo ngoài của Cừu Ương quá thấm nước. Sau khi trắng tan hết, áo ngoài của Cừu Ương vẫn còn ẩm ướt.
Cừu Ương vẻ mặt cực kỳ khó chịu, rút một bộ áo choàng đen từ bách bảo nang, nghiêm giọng với Vạn Bảo Bảo: "Ra ngoài!"
Vạn Bảo Bảo : "Sư , , cứ đồ , sẽ ." Quần áo của nàng bây giờ cũng ướt sũng, ngoài gió thổi chắc chắn sẽ cảm lạnh.
Cừu Ương lạnh: "Ta sợ nhịn mà gi/ết ngươi."
Vạn Bảo Bảo nhanh chóng cúi , lùi : "Ta ngay đây. Sư , cứ từ từ , sẽ đợi ở ngoài."
"Biết thời thế mới là tuấn kiệt." Vạn Bảo Bảo chạy lon ton ngoài.
Đẩy cửa , tuy gió nhưng lạnh. Tu sĩ áo lam đợi ở ngoài ngạc nhiên nàng: "Sao ướt sũng ?"
"Trong phòng đang diễn tập phòng cháy chữa cháy, thấy ?" Vạn Bảo Bảo trong lòng nghĩ, :
"Vừa nãy ấm đổ, Phùng chân nhân thấy tiếng ?"
Vị tu sĩ áo lam họ Phùng, xua tay: "Không thấy tiếng động nào."
Vậy tám phần là Cừu Ương dùng pháp thuật gì đó, khiến ngoài thấy âm thanh bên trong. Phùng tu sĩ hỏi:
"Có đạo bào dự , ngươi ?"
Vạn Bảo Bảo suy nghĩ: "Thôi, cần , cảm ơn." Lát nữa nàng còn đối mặt với Cừu Ương. Quần áo ướt sũng sẽ giúp nàng giả vờ đáng thương.
Chưa đến một khắc , Vạn Bảo Bảo thấy giọng "Viên tông chủ" từ trong phòng: "Vạn Bảo Bảo, ."
Vạn Bảo Bảo với Phùng tu sĩ: "Thời gian nghỉ của hết, xin phép ."
Vào phòng, vẫn là hình vẽ Q/uỷ môn cao đến trần nhà. Vạn Bảo Bảo thở một , nở nụ bước .
Căn phòng trở như cũ. Ngay cả mặt đất ẩm ướt cũng trở trạng thái khô ráo. Chỉ là trong phòng thêm ba : Viên Xuân, Trường Kỳ và một tử vô danh của Đằng Các Tông, mặt mày xám xịt như tro tàn, đang máy móc lau chùi đồ đạc trong phòng.
Vạn Bảo Bảo: "..."
Nàng ngoài hóng gió, thật sự.
Một đống vải ném thẳng mặt nàng. Vạn Bảo Bảo giật mạnh, mới phát hiện đó là chiếc áo choàng trắng và áo ngoài Cừu Ương mặc.
Cừu Ương uống nóng : "Mang về giặt sạch."
Sau khi mài mực, giờ nàng còn giặt quần áo nữa!
Vạn Bảo Bảo : "Đương nhiên , sư lòng rộng rãi, đại nhân chấp tiểu nhân, chuyện nhỏ vốn dĩ là việc nên ."
Cừu Ương nhếch môi: "Ai chấp tội của ngươi?"
Thật sự th/ù dai ?
Cừu Ương thong thả : "Sư , ở hậu sơn Cừu tha mạng cho ngươi, những thế còn giúp ngươi trở thành tiểu tử của Viên tông trưởng, cho phép ngươi xem các điển tịch pháp thuật của giáo, dạy ngươi pháp thuật. Chỉ nhận mà cho, như xem trái với đạo nghĩa tu hành của sư ."
Vạn Bảo Bảo: Ở hậu sơn, đó là tai bay vạ gió của nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/su-muoi-muoi-dung-la-chua-he-that-do/chuong-26-2.html.]
Việc nhận tử, là Cừu Ương tự biên tự diễn.
Hơn nữa, pháp thuật là thứ mỗi tu sĩ đều học, khác gì giáo dục cấp ba bắt buộc. Chỉ là nàng xui, gặp Cừu Ương, một ông thầy Mông Cổ. Hơn nữa, nàng đều tự học mà.
Vạn Bảo Bảo nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm khuôn mặt, vẻ mặt ơn: "Sư lòng từ bi, sư nhất định sẽ khắc ghi trong lòng."
Cừu Ương lắc đầu: "Khắc ghi trong lòng chỉ là lời xã giao, đáng để tin."
Vạn Bảo Bảo nuốt nước bọt: "Sư , cũng , tuổi nhỏ hiểu chuyện, nếu lời nào sư vui, xin hãy bao dung."
Cừu Ương: "Sư lời lẽ s/ắc sảo, lúc sai ."
Cừu Ương đặt tách xuống, : "Tương lai còn dài, sớm muộn gì sư cũng sẽ khiến sư trả ."
Người trai, lên tự nhiên cũng , chỉ là chút khiến lạnh sống lưng.
Vạn Bảo Bảo tưởng chuyện tạm thời qua. Ai ngờ ngày hôm , Cừu Ương với nàng: "Sư , từ hôm nay, cứ ba ngày ngươi hãy đến dọn dẹp sân viện cho ."
Vạn Bảo Bảo: "Không tử mới đến dọn cho ?"
Nàng lúc chính vì dọn dẹp mà đầu tiên gặp Cừu Ương.
"Đệ tử mới vụng về, tinh tế như sư ."
Thấy Vạn Bảo Bảo còn gì đó, Cừu Ương : "Mấy hôm còn khắc ghi trong lòng, cuối cùng cơ hội để ngươi đền đáp, ?"
Sân viện của , đặc biệt là cái ao đó, chẳng khác nào một cái nhà x/ác, ai cũng run rẩy!
" sư yên tâm, sân viện của sư lớn như , chắc chắn sẽ để ngươi dọn dẹp một ."
Vạn Bảo Bảo linh cảm lành.
Cừu Ương nhếch môi lạnh: "Bọn họ sẽ cùng ngươi, ngươi bọn họ gì, cứ việc sai bảo."
"Bọn họ?"
Giây tiếp theo, ba gương mặt quen thuộc đột nhiên xuất hiện từ hư .
Nhìn đội quân x/ác sống mặt, Vạn Bảo Bảo thầm nghĩ: "Cái tương lai còn dài của , chính là hai ngày ư??"
"À, sư còn tìm cho ngươi một chỗ , thích hợp để luyện thủy thuật."
Cừu Ương hóa thành Viên tông trưởng, đưa Vạn Bảo Bảo băng qua gần hết Chủ phong. editor: bemeobosua. Đợi đến khi khỏi cửa của sân luyện tập, thấy khu vườn quen thuộc, Vạn Bảo Bảo hiểu .
Cừu Ương vung tay áo: "Khu vườn hoa , nếu một bông hoa nào dính nước, sư ngươi đừng hòng nghỉ ngơi."
Đây là luyện pháp thuật, rõ ràng là bắt nàng tưới hoa! Phải , thật tái chế rác thải.
"Sư , khu vườn hoa , vẻ rộng lớn."
Nàng e là tưới đến khi mặt trời lặn.
Cừu Ương: "Không rộng lớn . Đợi sư luyện pháp thuật thành thạo, phía còn cả một khu rừng đang chờ tưới."
Vạn Bảo Bảo: Nàng bây giờ suy nghĩ cách tạo mưa nhân tạo, lẽ sẽ nhanh hơn một chút.
Nếu nàng kết quả là như thế , lúc đó nàng thà uống hết thùng nước đó, cầm hai cái vòi nước chạy khỏi Tông chủ điện, cũng phun Cừu Ương!