Sư Muội, Muội Đúng Là “Chúa Hề” Thật Đó! - Chương 23 (2)

Cập nhật lúc: 2025-08-25 12:27:27
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vạn Bảo Bảo."

Cừu Ương lạnh lùng gọi nàng.

Trong mơ, Vạn Bảo Bảo cuối cùng cũng còn căn phòng tối om, giấc ngủ là giấc ngủ đầu tiên khi nghiệp. Giống như một học sinh nghiệp cấp ba, một nhân viên văn phòng thêm nửa tháng liên tục, khoảnh khắc kết thúc, ai cũng chỉ ngủ một giấc thật ngon.

 

Giọng lạnh lùng của Cừu Ương, khi lọt tai Vạn Bảo Bảo đang say ngủ, tự nhiên mờ . Nàng s//iết c/hặt sống mũi, vô thức vùi mặt chăn, tiếp tục ngủ.

Cừu Ương ngó lơ: "..."

 

Cừu Ương lạnh mặt, đột ngột tăng âm lượng: "Vạn Bảo Bảo!"

Tiếng như một tiếng sét, đ/ánh thức Vạn Bảo Bảo.

"A, sếp, đây!"

 

Vạn Bảo Bảo mơ màng bật dậy khỏi giường. Nhờ ánh trăng, nàng đang mặt , chính là Cừu Ương với vẻ mặt lạnh như băng.

Suy nghĩ chậm hơn nửa nhịp, Vạn Bảo Bảo mới nhận nàng đang ở . Nàng nhanh nhẹn trèo xuống giường, lau miệng : "Sư , đến đây?"

 

Không sáng mai đến Tông chủ điện ? Đến đây gì trong đêm tối thế ?

Cừu Ương chỉ cửa sổ, vẻ mặt vui: "Mở cửa sổ , để mùi lạ trong phòng bay ngoài."

 

Mùi lạ?

Mùi lạ ở ? Phòng nàng thơm thế cơ mà, còn thơm cả quần áo của nàng nữa.

Không khứu giác của Cừu Ương vấn đề gì, hình như giống của nàng.

 

sự khác biệt giữa các loài ?

Vạn Bảo Bảo tùy t/iện buộc mái tóc xõa thành đuôi ngựa. Tóc nàng bây giờ quá dài, chải thành búi đạo sĩ tốn công.

 

Thấy nàng định chân trần, Cừu Ương cau mày: "Đi tất ."

Một con gái, tóc tai bù xù, /ên điê/n kh/ùng k/hùng, còn chân đất.

Vạn Bảo Bảo nhanh chóng rụt chân , gượng: "Tất giặt ."

 

"Ngươi chỉ một đôi?"

Vạn Bảo Bảo gật đầu: "Chỉ một đôi."

 

Nhắc đến chuyện nàng cũng buồn, cái Thượng Nguyên Tông rộng lớn cả tiệm tạp hóa. Tất cả đều do tông môn phát. Nàng chỉ phát bấy nhiêu đó, tất dự phòng. Giặt xong phơi, hôm mặc tiếp.

 

Theo lẽ thường, những thứ khi tử mới bái sư, sư phụ sẽ chuẩn cho. Cừu Ương chẳng chuẩn gì cho nàng cả.

Ánh mắt Cừu Ương lướt qua ngón chân cái đang co duỗi của Vạn Bảo Bảo, ngoài.

 

Sao ?

Nàng cần mở cửa sổ nữa ?

Vạn Bảo Bảo giường suy nghĩ vài giây, vẫn quyết định mở cửa sổ. Lỡ một lát Cừu Ương , đừng vì tức giận mà hất tung mái nhà lên để thông gió cho nàng.

 

Gió đêm mùa hè lạnh. Vạn Bảo Bảo bây giờ cần ăn tối, cũng cần Chu Linh càu nhàu, thời gian ban đêm bỗng nhiên dài .

Vạn Bảo Bảo xuống giường thắp nến, chụp lồng đèn , đẩy cửa sổ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/su-muoi-muoi-dung-la-chua-he-that-do/chuong-23-2.html.]

 

Làn gió mát ùa phòng, khiến Vạn Bảo Bảo tỉnh táo. Dù cũng ngủ , nàng chui chăn, tìm một quyển sách . Đó là một quyển ký sự du hành nàng tìm thấy trong thư phòng của Viên Xuân buổi chiều, coi như để giải khuây.

 

Khi Vạn Bảo Bảo đang say sưa, đột nhiên một đống vải bọc đầu nàng. Nàng sợ hãi vội vàng đặt sách xuống, cúi đầu , là hơn chục đôi tất vải cuộn . Nhìn kỹ, còn thể thấy một đôi tất thêu chữ "Xuân".

"Sư , đây là..."

 

Đây là ý nàng đeo ?

"Ngươi nghĩ nó ngoài đeo , còn thể gì khác?"

Vạn Bảo Bảo tuy chút kiêng kỵ quần áo của Viên Xuân, nhưng Cừu Ương hiếm khi việc , còn dùng khăn vải bọc cho nàng. Nàng cũng t/iện từ chối.

 

Vạn Bảo Bảo vội : "Sư đúng, sẽ đeo ngay đây."

Tất của Viên Xuân mới, đeo mấy . Bàn chân nhỏ trắng nõn đôi tất vải trắng, giống như một đôi thỏ con trắng muốt.

 

Khoan , Cừu Ương đến gì? Thúc giục nàng thông gió, t/iện thể tìm tất cho nàng?

Vạn Bảo Bảo tất xong, cẩn thận ngước mắt lên, chỉ thấy Cừu Ương lạnh lùng chằm chằm nàng: "Lúc nào cũng chú ý lời và hành động của , đừng gây rắc rối cho ."

 

Vạn Bảo Bảo gật đầu: "Sư yên tâm, nhất định sẽ hành sự kín đáo."

Một thời gian nữa, đợi nàng thể ngoài luyện công, nàng sẽ rời xa Thượng Nguyên Tông, thậm chí cả sơn môn.

 

Cừu Ương xong lời đe dọa, liền biến mất trong phòng.

Vạn Bảo Bảo: "..."

Hắn nửa đêm nửa hôm đ/ánh thức nàng, bảo nàng mở hết cửa sổ, gió lùa cả phòng lạnh buốt, khiến nàng còn chút buồn ngủ nào.

 

Rồi bỏ ?

b/ệnh ?

cũng . Có Cừu Ương ở đó, Vạn Bảo Bảo luôn cảm giác á/p b/ức.

 

Đợi một lúc, Vạn Bảo Bảo mới xuống giường đóng cửa sổ . Nàng m/a qu/ỷ buồn ngủ , Cừu Ương ngủ .

Đêm đầu tiên ở Chủ phong, Vạn Bảo Bảo ngủ ngon, một giấc ngủ thẳng đến sáng.

 

Vươn vai một cái, Vạn Bảo Bảo thức dậy rửa mặt.

Ngọn núi nhỏ ban đầu thậm chí còn gương đồng, bây giờ cả bàn trang điểm. Vạn Bảo Bảo soi gương chải tóc thành một búi cao. Sạch sẽ, gọn gàng.

 

Thấy thời gian cũng gần đến, nàng khỏi cửa sân, hỏi đường về phía Chính điện.

Đến cửa chính điện, vị tu sĩ áo lam đón, đưa nàng lên tầng ba nơi Viên tông trưởng ở. editor: bemeobosua. Vừa mở cửa là hình vẽ Q/uỷ môn. Vạn Bảo Bảo lách qua hình vẽ, dọc theo con đường trong.

 

"Rầm" một tiếng, cánh cửa phía đột nhiên đóng , khiến Vạn Bảo Bảo giật . Nàng rón rén trong, khẽ : "Sư ? Sư phụ? Ta ."

Lần Cừu Ương thèm ngụy trang, mặc một chiếc áo choàng đen dài, thẳng chiếc ghế gỗ trong phòng, mặt đặt một quyển sách.

 

"Sư , ngươi luôn dịch Đạo thủy văn cho ? Đây là cuốn sách bí mật về chuông câu hồn mà ngươi tìm thấy trong phòng Viên Xuân. Ngươi hãy cho ."

Vạn Bảo Bảo: "..."

Nàng ngay mà, chắc chắn sẽ cho nàng xem đồ .

 

Loading...