SƯ MUỘI ĐỪNG CUỐN, SƯ MÔN CHÚNG TA ĐÃ VÔ ĐỊCH - CHƯƠNG 44 TA PHẢI GIẾT NGƯƠI!
Cập nhật lúc: 2024-08-04 16:27:01
Lượt xem: 44
"Ta biết ta chỉ là một kẻ Luyện Khí tầng một yếu ớt."
"Ở trước mặt ngươi, ta không có chút cơ hội thắng nào."
"Huống chi, sư huynh ta hiện tại cũng không có ở đây, tiên phủ này lại khép kín như vậy, sẽ không có ai tới cứu ta."
"Sau khi ta nhập môn, sư phụ cũng chưa đốt hồn đăng cho ta, ta hôm nay chỉ có thể c.h.ế.t ở chỗ này mà thôi."
Ngự Đan Liên lộ ra biểu cảm tuyệt vọng, cả khuôn mặt đều trở nên đờ đẫn.
Tạ Thanh Dư nhìn chằm chằm vẻ mặt này của Ngự Đan Liên, chỉ cảm thấy cực kỳ quen thuộc.
Đây mới là biểu muội phế vật mà mình quen thuộc kia!
Lúc còn ở trong nhà, mỗi ngày đều phải bưng trà rót nước cho nàng ta.
Tùy tiện cho chút đồ ăn thừa tới chó cũng chê mà Ngự Đan Liên cũng ăn ngon lành!
Thậm chí còn mang ơn đội nghĩa.
Ngay cả khi cướp đi linh căn của nó, nó cũng không hề phản kháng, chỉ là đau đớn hỏi nàng ta tại sao.
Đây mới là biểu muội yếu đuối kia của mình!
Vốn dĩ Tạ Thanh Dư còn có chút cảnh giác với Ngự Đan Liên nhưng lúc này đã hoàn toàn biến mất.
Mặc kệ Ngự Đan Liên muốn giở trò gì thì nó cũng chỉ là một đứa phế vật Luyện Khí tầng một mà thôi!
Bây giờ nàng ta đã là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cần gì phải sợ loại phế vật này?
"Muốn c.h.ế.t nhẹ nhàng sao? Không đơn giản như vậy đâu! Ta phải dùng con d.a.o này, lăng trì ngươi từng chút một!"
Tạ Thanh Dư móc ra một con dao, chính là con d.a.o mà lúc trước Kỷ Hoài Tư dùng để móc linh căn nàng ta.
Kỷ Hoài Tư ghét bỏ trên d.a.o dính m.á.u của nàng ta nên đã tiện tay ném qua một bên.
Nàng ta phải trả lại hết những khuất nhục và đau đớn ngày hôm đó lên người Ngự Đan Liên!
Ngự Đan Liên ngoan ngoãn đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích chờ Tạ Thanh Dư đi tới.
Cho đến khi Tạ Thanh Dư đứng ở trước mặt nàng, dí con d.a.o lên trên mặt nàng.
"Vậy ta bắt đầu từ nơi này đi!"
Giây tiếp theo.
"Răng rắc!"
"A!"
Tiếng kêu thảm thiết đ.â.m thủng màng nhĩ.
"Ơ kìa, ngươi hét cái gì vậy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/su-muoi-dung-cuon-su-mon-chung-ta-da-vo-dich/chuong-44-ta-phai-giet-nguoi.html.]
Ngự Đan Liên tay nắm Xá Lợi Hoàn, một chân đá văng con d.a.o ra xa, cười tủm tỉm nhìn về phía Tạ Thanh Dư sắc mặt trắng bệch đang che lại cổ tay mình.
Giờ phút này, Ngự Đan Liên nào còn có bộ dạng ngoan ngoãn nữa?
Lại là như vậy!
Ngự Đan Liên giống như là đột nhiên biến thành người khác vậy!
Lúc trước ở đại điện kết duyên sư đồ cũng vậy, hiện tại cũng vậy!
Cứ như là bị người ta đoạt xá!
Ánh mắt Tạ Thanh Dư đầy oán hận, nàng ta buông bàn tay bị chặt đứt ra, dùng tay còn lại cầm lấy linh kiếm lục giai của mình.
"Ngự Đan Liên! Là chính ngươi tìm chết!"
Vừa dứt lời, nàng ta đã xông thẳng về phía Ngự Đan Liên, mũi nhọn đ.â.m thẳng về phía n.g.ự.c Ngự Đan Liên.
Ngự Đan Liên vẫn cười tươi, không có chút sợ hãi nào.
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
Nhưng hiện tại Tạ Thanh Dư đã bị hoàn toàn chọc giận rồi, cho dù có nhận ra điều khác thường nhưng nàng ta vẫn đ.â.m tới.
Sự chênh lệch giữa Trúc Cơ trung kỳ và Luyện Khí tầng một là khác nhau như trời với đất!
Đối với Tạ Thanh Dư của hiện tại, Ngự Đan Liên chỉ là một con kiến tùy tiện là có thể g.i.ế.c chết.
Cho dù trên người Ngự Đan Liên có bảo bối gì đi chăng nữa.
Ở trước mặt thực lực tuyệt đối...
"Leng keng!" Một tiếng.
Là âm thanh linh kiếm bị gãy.
Tạ Thanh Dư thu thế không kịp, thiếu chút nữa theo quán tính mà đụng đầu vào chân tượng Phật.
Nàng ta vội vàng dừng lại, kinh hãi nhìn Ngự Đan Liên đang cầm chiếc vòng tay tỏa ra ánh sáng trắng.
Nàng ta không dám tin mà quát lên:
"Sao có thể?"
"Ngươi lại chặn được một chiêu này của ta! Còn chặt đứt kiếm của ta!"
"Đó là Linh Khí gì!"
Ngự Đan Liên lắc lắc Xá Lợi Hoàn trong tay, nhe răng cười, giọng nói lảnh lót:
"Ngươi ngu ngốc như vậy mà cũng có thể đạt được truyền thừa của tiên nhân. Nếu ta là ngươi, lúc trước cho dù còn sót lại một hơi thở, ta cũng sẽ trực tiếp đ.â.m đầu c.h.ế.t quách cho xong!"
Tạ Thanh Dư hoàn toàn nghe không lọt tai, nàng ta cầm kiếm gãy lên, lại lần nữa vung về phía Ngự Đan Liên.
"Chỉ là hạng tép riu Luyện Khí một tầng, hôm nay ta phải g.i.ế.c ngươi!"