SƯ MUỘI ĐỪNG CUỐN, SƯ MÔN CHÚNG TA ĐÃ VÔ ĐỊCH - CHƯƠNG 28 MỘT ANH KHỎE CHẤP MƯỜI ANH KHÔN!
Cập nhật lúc: 2024-06-12 15:22:30
Lượt xem: 139
Ngay khi ba tên tán tu đang bận cười nhạo, Ngự Đan Liên lại tiếp tục đập xuống thêm mấy lần nữa.
Do chỉ biết một ít thuật pháp đơn giản sử dụng hằng ngày, chẳng biết một chiêu tấn công nào nên nàng chỉ có thể truyền linh lực vào Xá Lợi Hoàn rồi đập mạnh xuống mà thôi.
Theo từng cú đánh của Xá Lợi Hoàn, tu vi của tên tán tu Kim Đan Hậu kỳ kia cũng từng chút giảm xuống.
Kim đan trung kỳ…
Kim đan sơ kỳ…
Trúc cơ hậu kỳ…
Luyện Khí tầng chín…
“Đại ca ngươi diễn cũng giống quá đi, còn áp chếcả tu vi nữa.”
“Đại ca ngươi đừng đùa nữa, thời gian của chúng ta có hạn. Đã tìm được bảo bối rồi, không cần thiết lãng phí thời gian với hai tên này nữa đâu.”
Ba gã tán tu bắt đầu khuyên nhủ đại ca bọn hắn đừng đùa nữa. nhưng dần dần, khi bọn hắn nhìn thấy đại ca vỡ đầu chảy máu, rốt cuộc cũng phát hiện có gì không đúng.
“Không đúng, con nhóc này có gì đó sai sai! Đại ca mau bắt lấy nó đi!”
“Đại ca, đại ca sao ngươi không ra tay nhanh lên?”
Tên tán tu Kim Đan hậu kỳ… à không, bây giờ là Luyện Khí tầng một, mặt xám như tro tàn, ánh mắt vô hồn yếu ớt ngã trên mặt đất, như thể giây tiếp theo sẽ hẹo vậy.
Mà bên này, Ngự Đan Liên giơ lên Xá Lợi Hoàn, chuẩn bị tung chiêu cuối tiễn hắn về Tây Thiên, thì bỗng nhiên có một bàn tay vươn ra nắm lấy cổ tay nàng.
Ngự Đan Liên ngẩn ra, quay đầu nhìn về phía Kỷ Hoài Tư.
“Sư muội, đủ rồi, đừng làm bẩn tay mình.”
Kỷ Hoài Tư nói: “Thân là tu sĩ, trên tay tốt nhất không nên dính mạng người, huống chi muội còn là phật tu, càng không thể g.i.ế.c người.”
Ngự Đan Liên giật mình, lập tức thu tay lại.
Mà lúc này, ba tên tán tu cũng nhìn Ngự Đan Liên đầy kinh hãi.
Phật tu?
Con nhóc này là phật tu?
Sao có thể là phật tu được?
Vừa rồi nàng ra tay không chút nào lưu tình, còn có vẻ mặt hung ác không chút khách khí kia!
Đó là bộ dạng một phật tu nên có à?
Ở đâu ra một phật tu hung tàn như vậy?
“Đại… đại ca, ngươi thật sự không có diễn sao…”
Một gã tán tu vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn gọi tên ‘đại ca’ đang vỡ đầu chỉ còn một hơi đang thoi thóp trên mặt đất dậy.
Nhưng mong đợi của hắn nhất định phải thất bại.
Kỷ Hoài Tư nhìn thoáng qua tên tán tu đang nằm trên mặt đất chó chết, tiện tay nhét vào miệng hắn một viên đan dược tục mệnh.
“Sư muội, còn ba tên nữa, lên.’’
Vu Đan Diên gật đầu, ánh mắt lập tức nhìn về phía ba tên đang triệu hồi linh kiếm mặt đầy sợ hãi kia.
“Vừa rồi là ai nói muốn rút gân lột da ta và sư huynh?” Giọng nói non nớt còn có chút trẻ con, nhưng bây giờ ba người không dám khinh thường Ngự Đan Liên nữa.
Bọn hắn nhìn chằm chằm Ngự Đan Liên.
Nhìn thế nào thì con nhóc này cũng chỉ là Luyện Khí tầng một thôi mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/su-muoi-dung-cuon-su-mon-chung-ta-da-vo-dich/chuong-28-mot-anh-khoe-chap-muoi-anh-khon.html.]
Sao lại có thể đánh đại ca thành như vậy.
Ngay cả tu vi cũng bị đánh cho thụt lùi.
“Cẩn thận chiếc nhẫn trên tay nàng! Đó không đơn giản chỉ là chìa khóa mở cửa đâu, nếu bị nó đánh trúng thì tu vi sẽ thụt lùi đó.”
Ba người đồng thời dùng linh lực dựng một lá chắn, đồng thời rút kiếm, cùng nhau xuất chiêu tấn công Ngự Đan Liên.
Ba thanh kiếm từ ba hướng khác nhau đồng loạt hướng về phía nàng.
Làm thế nào đây?
Ngự Đan Liên ngẩn ra một chút, lập tức biến lớn Xá Lợi Hoàn trong tay, bao bọc lấy bản thân.
Ba tiếng "Coong” liên tiếp vang lên hệt như tiếng chuông cổ trong chùa miếu.
Phạm âm* vang lên, sóng âm khiến cánh tay ba gã tán tu tê rần.
*Phật giáo lấy thanh tịnh làm tôn chỉ, cho nên thứ gì có liên quan đến Phật đều gọi là phạm. Như phạm cung 梵宮 - cái cung thờ Phật, phạm chúng 梵眾 - các chư sư, phạm âm 梵音 - giọng nói của Phạm thiên...
Cùng lúc đó, khi chiếc Xá Lợi Hoàn vừa tung ra trên không trung, ba gã tán tu đã cảm nhận được…
Là hơi thở của Nguyên Anh.
Chính là hơi thở Nguyên Anh.
Mặc dù con nhóc kia nhìn bên ngoài chỉ là Luyện Khí tầng một.
Nhưng thực tế thì tu vi đã đạt tới Nguyên Anh kỳ.
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
“Các ngươi vừa rồi không phải rất kiêu ngạo sao? Sao bây giờ lại chạy rồi!”
Ngự Đan Liên cười hắc hắc, biến Xá Lợi Hoàn nhỏ lại, nắm tay, ném mạnh về phía ba gã tán tu Kim Đan trung kỳ.
Không có thuật pháp thì thế nào?
Không có kiếm linh thì làm sao?
Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả những thuật pháp lòe loẹt điều là bỏ đi!
"Nghe cho kỹ đây, chiêu này tên là ‘Một anh khỏe chấp mười anh khôn’!.”
.