Song Trùng - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:17:01
Lượt xem: 3

[Nghe thím nói vậy, em cảm thấy người tốt hợp với mấy phim có tính báo ứng mạnh một chút, như Thư Yến trời sinh ra để đóng phim cương thi vậy, vừa biết đánh đ.ấ.m lại chính trực; mà người xấu thì thích hợp với mấy phim kinh dị tâm lý, phim kinh dị tàn sát ngẫu nhiên và phim kinh dị “thú vui tội lỗi” ma quỷ ngược sát ấy, ít nhất sẽ không bị chủ đề hại, dù sao trong mấy phim kinh dị “thú vui tội lỗi”, người tốt đều c.h.ế.t rất sớm, haizzz, nói như vậy, kiểu người vừa chính vừa tà như đại lão hình như phim gì cũng đóng được nhỉ?]

[Chẳng phải Cực Nguyên là ảnh đế toàn năng hay sao? Tất cả các thể loại phim kinh dị đều từng đóng, hừ, tố chất đại lão mạnh mẽ quá, tui rất mong đợi anh ta là diễn viên toàn năng, bởi vì có một loại phim sở trường so ra dễ hơn toàn năng nhiều, đương nhiên phải xem anh ta có muốn hay không, haizzz, dù sao thì toàn năng ấy à, mới đầu còn chưa có tiếng tăm gì, lại đổi đề tài xoành xoạch, quá khó kiếm fan cố định.]

[Nói hồi lâu, cảm giác vận may cũng rất có ích, mấy chế nói xem liệu có đạo cụ nào tăng vận may không?]

[Tui nghe nói ở phim kinh dị tân thủ có đó? Đám nhà nghèo kia thế mà còn coi đó là đạo cụ bỏ đi, c.h.ế.t cười, tui cũng chẳng thèm lý luận với bọn họ, nghèo cũng đâu phải không có lý do.]

[Người mới mà may mắn thế cơ à?]

[Xác suất hoàn thành nhiệm vụ tuyến phụ của người mới gần như là bằng 0, so với xác suất này, rơi thêm đạo cụ tăng vận may cũng bình thường mà?]

[Hết phim tui phải đi tìm hiểu người mới kia mới được.]

Sau khi Đạo trưởng Hoàng Lâm hóa giải được độc thi, đêm đó, sáu diễn viên còn lại bắt đầu hành trình khiêng quan tài.

Trong bối cảnh của bộ phim kinh dị, thời gian đã trôi qua ba ngày.

Đạo trưởng Hoàng Lâm có chút lo lắng: "Chủ thuê yêu cầu chúng ta phải đưa quan tài đến nhà ông ta trước ngày mười lăm tháng tám. Hôm nay chúng ta đã trì hoãn một ngày ở quán trọ rồi, chỉ còn ba ngày nữa là đến hạn. E rằng chúng ta phải đi cả ngày lẫn đêm mới kịp, thật vất vả cho các con."

Lời còn chưa dứt, điện thoại của các diễn viên đồng loạt vang lên ――

【Cập nhật kịch bản: Yêu cầu vận chuyển quan tài đến nhà chủ thuê trong vòng ba ngày. Trong quá trình vận chuyển, thời gian sẽ trôi nhanh hơn 5 lần.】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-91.html.]

Mọi người gật gù, thở phào nhẹ nhõm. Với vận tốc nhanh gấp 5 lần, việc đi cả ngày lẫn đêm cũng không thành vấn đề.

Bạch Khởi không để ý đến vấn đề tốc độ. Nhân lúc chưa đến lượt mình khiêng quan tài, anh tiến đến bên đạo trưởng Hoàng Lâm, giả vờ hỏi vu vơ: "Sư phụ, việc giao quan tài trước ngày mười lăm tháng tám, chủ thuê đã cho người bao nhiêu ngày?"

Đạo trưởng Hoàng Lâm đáp: “Tổng cộng là chín ngày. Chúng ta mất ba ngày đến Miên Sơn, lúc trở về vì khiêng quan tài nên phải đi chậm hơn. Sự việc ở quán trọ đã làm chúng ta chậm trễ, thật đáng lo ngại, phải nhanh chóng lên đường thôi.”

Bạch Khởi gật đầu.

Đạo trưởng Hoàng Lâm tuy luôn giữ vẻ mặt nghiêm nghị, nhưng không phải là người m.á.u lạnh vô tình. Ông nhớ Bạch Khởi chính là đệ tử đã tìm bột răng cho mình, nên cũng có phần ưu ái với anh. Giờ Bạch Khởi hỏi han, ông cũng trút hết nỗi khổ tâm của mình: “Vị chủ thuê kia có lai lịch hiển hách, không phải là người mà chúng ta có thể đắc tội. Nếu không thì chúng ta đã chẳng đến mức bị thương vong nặng nề như vậy, còn phải kiên trì vận chuyển quan tài này. Nếu là một vụ ủy thác bình thường, t.h.i t.h.ể đã sớm bị thi biến, huống chi đây lại là một cương thi mạnh như vậy. Chúng ta đã tự thiêu hủy nó để tránh gây hại cho người khác. Nhưng vị chủ thuê này, nếu chúng ta đốt cương thi, e rằng chúng ta cũng khó giữ được mạng của mình. Haizzz.”

“Cũng chưa từng thấy ai nghiêm khắc như vậy, bắt buộc phải là chín ngày. Chủ thuê đã nhấn mạnh rất nhiều lần, nhất định phải đưa tới trong vòng chín ngày. Có lẽ nếu không đưa tới đúng hạn, chúng ta sẽ phải ở lại đó.” Hoàng Lâm vừa nói vừa quay đầu nhìn mọi người khiêng quan tài, rồi lại thúc giục họ nhanh chóng lên đường.

Có lẽ là sắp đến trấn Hoài Oa, Hoàng Lâm bắt đầu kể về thân phận của vị chủ thuê.

Có lẽ sắp đến trấn Hoài Oa, Hoàng Lâm bắt đầu nói về thân phận của chủ thuê.

Bạch Khởi như có điều suy tư, hỏi: “Vậy chủ thuê có nói, vì sao không phải chín ngày thì không được không?”

Đạo trưởng Hoàng Lâm lắc đầu: “Không hề nói. Chủ thuê chỉ nói là muốn di dời phần mộ, có lẽ chín ngày sau là ngày hoàng đạo để làm phép hoặc hạ táng lần nữa.”

Bạch Khởi gật đầu, không mấy tin tưởng lý do này, nhưng Hoàng Lâm không cần thiết phải giấu anh, có lẽ ông ấy không biết thật.

Trong vòng chín ngày, nhấn mạnh hạn chót nhiều lần như vậy, dụng ý là gì? Theo lý mà nói, dời phần mộ lúc nào cũng được, qua ngày hoàng đạo này thì mấy hôm nữa lại có ngày hoàng đạo khác. Nhiều ngày hoàng đạo như vậy, đâu phải cứ mất ngày hôm ấy là không thể.

Loading...