Song Trùng - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:16:53
Lượt xem: 3

“Tôi nghĩ hắn ta sẽ biến thành cương thi rất nhanh thôi, chắc chắn là nhanh hơn anh nhiều. Anh hoàn toàn có thể đợi được mà, đây là một phương án đơn giản nhất, làm một lần là xong, khỏe cả đời. Anh không cần phải đánh cược liều mạng đến cái thôn toàn cương thi kia, cũng không cần phải đoán xem liệu bột răng của tôi có phải là thật hay không.”

Châu Lâm liều mạng bỏ chạy, nhưng tốc độ của hắn lại chậm chạp như một ông cụ tám mươi tuổi.

Bạch Khởi vuốt phẳng lại cổ áo và vạt áo vừa bị xộc xệch do chiến đấu, mỉm cười nhìn Giang Minh Bắc, rồi cất từng lời từng chữ đầy ma mị: “Giờ anh hận hắn ta lắm đúng không? Dù sao thì cũng tại hắn ta cắn anh, ép anh xuống nước mà. Cơ hội báo thù đang ở ngay trước mắt anh đấy.”

“Có lẽ anh đang nghĩ diễn viên thì không thể g.i.ế.c diễn viên đúng không? Đừng lo sợ gì cả, đợi hắn ta biến thành cương thi rồi thì không còn là diễn viên nữa, cũng không được coi là con người nữa. Đến lúc đó anh có thể g.i.ế.c hắn ta để báo thù rồi.”"

"Bạch Khởi vừa dứt lời, Giang Minh Bắc lập tức buông tay ra, nhìn chòng chọc Châu Lâm.

Nỗi oán hận kiềm chế bấy lâu cuối cùng cũng được trút ra, Giang Minh Bắc nở nụ cười gian với Châu Lâm.

Bạch Khởi từ từ quay trở về bên người Vỹ Bách và Thư Yến.

Nói chuyện hồi lâu, anh cảm thấy miệng lưỡi mình khô khốc, cầm ấm trà trên bàn rót một ít nước, đưa lên miệng, nhìn Châu Lâm bị Giang Minh Bắc dùng dây trói thi trói cổ anh ta lại từ phía sau, mắt không chút gợn sóng.

Lắm kẻ cặn bã như vậy, không cản trở được anh, Bạch Khởi không có hứng thú “trừng ác dương thiện”, nếu muốn ngáng đường anh, vậy anh rất sẵn lòng trừ hại cho dân.

Tác dụng phụ của buff bắt đầu xuất hiện, Châu Lâm đã yếu đến mức không thể nào chống lại những tổn thương do dây thừng trói thi gây ra. Trong quán trọ nhỏ hẹp, tiếng kêu thảm thiết của hắn văng vẳng bên tai không dứt, khiến người nghe rùng mình.

Giang Minh Bắc nhanh chóng trói chéo tay anh ta lại.

Thể trọng Châu Lâm nhẹ đi rất nhiều, gầy đến mức thành da bọc xương, Giang Minh Bắc kéo một mặt dây thừng, nhấc Châu Lâm lên như con cua, đi ra sân sau."

"Tay chân Châu Lâm bị trói chặt, hắn tuyệt vọng giãy giụa, nhưng tất cả cũng chỉ là vô ích.

Khi sắp tới cổng sau, Giang Minh Bắc dừng lại một chút, nghiêng người nhìn Bạch Khởi ở phía đối diện, vẻ mặt hắn vô cùng phức tạp, đan xen nhiều cảm xúc khó tả.

Hắn biết rõ Bạch Khởi đang cố tình châm ngòi ly gián giữa hắn và Châu Lâm, nhưng hắn không thể từ chối được lời đề nghị này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-87.html.]

Dù có cho hắn làm lại bao nhiêu lần nữa, hắn vẫn sẽ chỉ đưa ra một lựa chọn duy nhất.

Bạch Khởi đã đưa ra tất cả các khả năng, đặt chúng trước mặt hắn, và cho hắn quyền quyết định. Thậm chí Bạch Khởi còn không buồn che giấu mục đích thực sự của mình, anh chỉ đơn giản nhắc lại những mặt lợi và mặt hại, như thể đang đùa giỡn với lòng người, điềm nhiên mà đặt con d.a.o vào tay hắn.

Trên danh nghĩa là có ba sự lựa chọn, nhưng trên thực tế hắn chỉ có một đáp án duy nhất, đó là con d.a.o kia nhất định sẽ được dùng để lấy mạng Châu Lâm.

Trong đôi mắt đen sâu thẳm của Giang Minh Bắc ánh lên vẻ sợ hãi khôn cùng. Hắn nhìn Bạch Khởi, lúng túng nói: “Chuyện đó... thật sự rất có lỗi, tôi cũng chỉ là bất đắc dĩ bị bắt đi thôi. Tóm lại, cảm ơn cậu rất nhiều.”"

"Bạch Khởi khẽ mỉm cười, tỏ ý đã biết rồi.

Giang Minh Bắc cũng không quay đầu lại mà đi thẳng về phía sân sau.

【Tui sợ c.h.ế.t đi được á】

【Giang Minh Bắc kiêu ngạo như vậy mà lại đi xin lỗi sao? Thật bất ngờ!】

【Ai bảo Châu Lâm thích lợi dụng người khác, đáng đời hắn! Tôi cảm thấy sảng khoái ghê!】

【Anh ta quả là một người thâm sâu khó lường! Mượn d.a.o g.i.ế.c người mà không cần phải ra tay, đúng là cao tay! Tôi thật sự không thể không khâm phục anh ta.】

【Quỳ xuống trước tài năng của anh! Xin được theo dõi và ủng hộ đại lão!】

【Tôi sẽ không gọi anh ấy là "anh giai" nữa. Từ giờ trở đi, tôi sẽ gọi anh ấy là nam thần!】

【Đột nhiên tôi nhớ ra một điều. Lúc mới bắt đầu tham gia bộ phim kinh dị này, Châu Lâm đã từng nói chuyện với Giang Minh Bắc, hình như hắn ta có nhắc đến việc Bạch Khởi là người mới mà hắn ta đưa vào đoàn làm phim. Liên hệ với những chuyện xảy ra trước đó, khi có người nói rằng anh ta là người mới, và cách hành xử đáng ghê tởm của Châu Lâm với tư cách là quản lý...】

【Ôi trời ơi, nghĩ lại mà thấy rùng mình! Đừng nói là Bạch Khởi muốn "thay đổi quản lý" đấy nhé?!】

Khi tất cả mọi chuyện đã kết thúc, Bạch Khởi duỗi tay ra chạm vào Thư Yến đang đứng bên cạnh, rồi nói: “Đi thôi, đến lúc giao nhiệm vụ rồi.”

Thư Yến không đi theo, Bạch Khởi lấy làm kinh ngạc quay đầu lại nhìn anh ta, thấy vẻ mặt anh ta vô cùng quẫn bách, anh biết anh ta đang nghĩ gì, tới gần mấy bước, cười bảo: “Yên tâm đi, tôi vẫn là đồng đội tốt bụng chân thành thiện lương của anh.”

Loading...