Song Trùng - Chương 78
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:16:35
Lượt xem: 4
Nhưng hiện tại đây không phải là vấn đề mà Bạch Khởi lo lắng. Anh ấy ôm tâm lý thử nghiệm, tìm kiếm món đồ mình cần trong ô tìm kiếm của cửa hàng. Sau vài giây tải, cuối cùng món đồ mà anh muốn cũng hiện ra, mà giá cả lại rất hời, gần như là cho không.
Bạch Khởi hài lòng cười một tiếng, thoát khỏi cửa hàng và hỏi: "Tôi tới thôn cương thi, mọi người có đi không?"
Anh vừa nói vừa khoác đạo bào lên, thắt đai lưng lại, dắt một túi gạo nếp nhỏ bên hông, rõ ràng bộ dạng sốt ruột muốn đi luôn, nhưng lại rất bình thản.
Thư Yến lấy làm kinh ngạc, không thể ngờ anh lại nhanh chóng ra quyết định như vậy, thấp giọng hỏi: “Không cân nhắc tới tọa độ hai sao à? Trong thôn cương thi có nhiều cương thi lắm đấy, lấy m.á.u cương thi thì không thực tế, cương thi không sợ đao chẻ s.ú.n.g bắn, chúng ta không có đạo cụ đặc thù thì khó mà lấy m.á.u nó được, mài răng của nó thì được, nhưng lại khó khăn, lúc cậu mài răng nó, dễ bị cương thi khác tấn công…”
Thư Yến không ngăn cản, chỉ nói những điều mình lo lắng ra. Anh thấy được năng lực của Bạch Khởi rồi, nhưng không thể khinh thường nhóm cương thi trong thôn, tính mạng Bạch Khởi không đáng ngại, nhưng khó mà tránh khỏi bị nhiều cương thi vây bắt, như vậy sẽ hơi phiền toái, lợi bất cập hại.
Bạch Khởi khẽ cười bảo rằng: “Không sao đâu.”
Vẻ mặt ung dung bình tĩnh nói không nên lời.
Thư Yến trầm mặc mấy giây: “Tôi đi cùng với cậu.”
“Được rồi,” Bạch Khởi quay đầu nhìn về phía Vỹ Bách, “Cậu thì sao?”
Vỹ Bách lắc đầu: “Em không đi đâu, loại nhiệm vụ này em mà đi chỉ gây thêm phiền phức cho các anh, em ở đây chăm sóc đạo trưởng Hoàng Lâm là được rồi.”
【Cứ nhẹ nhàng như vậy quyết định tới thôn cương thi à? Cậu ta siêu thì siêu thật, nhưng không cần thiết phải chật vật vì mười mấy hai chục điểm như vậy mà! Ở đó có nhiều cương thi như vậy..】
【Được xem anh giai đánh nhau rồi! Tui chỉ có chút tiền đồ như vậy thui!!】
【Hình như cậu ta vừa mở cửa hàng ra thì phải? Mọi người có thấy cậu ta xem cái gì không?】
【Không thấy.】
Lúc Bạch Khởi và Thư Yến rời khỏi quán trọ, vừa khéo trông thấy Châu Lâm từ trên tầng hai đi xuống.
Bạch Khởi hờ hững nhìn lướt qua người Châu Lâm, ánh mắt sa sầm xuống.
―― Châu Lâm thay đồ rồi.
Ban nãy vào thời điểm mấu chốt để thăm dò tiến độ kịch bản, Châu Lâm lại chỉ lên tầng để thay đồ…?
Cảm nhận được ánh mắt dò xét của Bạch Khởi, Châu Lâm hơi chột dạ, tránh ánh mắt của anh, không nhìn Bạch Khởi, đi thẳng ra sân sau tìm Giang Minh Bắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-78.html.]
Trong đầu Bạch Khởi lóe lên một khả năng, bàn tay trong tay áo siết thành nắm đấm, dừng chân lại, đứng ở cửa.
Thư Yến quay đầu nghi ngờ nói: “Sao vậy?”
Sắc mặt Bạch Khởi sa sầm xuống: “Anh Thư Yến à, làm phiền anh ra sân sau gọi Vỹ Bách, để cậu ấy cùng chúng ta đi tìm bột răng của cương thi.”
“Vỹ Bách nói cậu ta không muốn đi rồi mà?” Thư Yến không hiểu ý.
Bạch Khởi thay đổi thái độ trong chớp nhoáng, cười bảo: “Anh cứ đi gọi cậu ấy là được rồi, làm phiền anh Thư Yến.”
Thư Yến thức thời không hỏi nữa, chạy ra sân sau tìm Vỹ Bách.
Bạch Khởi đứng sau lưng lập tức sa sầm mặt.
Đấu mực không có tác dụng từ đầu, liệu có khả năng trước khi đạo trưởng Hoàng Lâm bị thương, cương thi đã thức tỉnh rồi không? Người đầu tiên bị nó làm hại, có lẽ không phải đạo trưởng Hoàng Lâm, mà là… Châu Lâm?
Bạch Khởi nhớ lại cảnh tượng lúc gặp Châu Lâm trong sân - anh ta trông bối rối, như thể đang che giấu điều gì đó.
Vào thời điểm quan trọng, anh ta lại lén lút đi thay đồ...
Mạng sống của các diễn viên khác không liên quan gì đến Bạch Khởi. Anh không sẵn sàng trả giá cho giấc mơ của người khác. Tuy nhiên, Vỹ Bách đã từng thể hiện thiện ý với anh, và là người mà Bạch Khởi muốn giúp nếu có thể.
"Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất", nếu mọi chuyện thật sự như vậy, Vỹ Bách ở lại đây sẽ nguy hiểm hơn. Đưa cậu ấy đi cùng ngược lại sẽ an toàn hơn.
【Trời ạ, đừng nói là cậu ta đã phát hiện ra điều gì rồi?】
【Mọi người có thấy cậu ta thay đổi sắc mặt không? Trời ơi, cảm giác cậu ta thâm sâu khó lường. Tôi còn tưởng đây là một người tốt bụng.】
【Anh ấy thật sự rất nhạy bén, tôi xem mà nổi da gà luôn. Chỉ với vài dấu hiệu nhỏ mà cũng đoán ra được?】
【Có vẻ như cậu ta không định quan tâm đến những người khác... Không lương thiện như vẻ ngoài.】
【Tôi... tôi đã theo dõi rồi mọi người ạ.】
Trong sân, Châu Lâm vừa cùng Giang Minh Bắc chuẩn bị đến tọa độ hai sao, vừa mất tập trung nhìn chằm chằm Vỹ Bách đứng cách đó không xa, trong mắt dần hiện lên tia nhìn hưng phấn.
Bạch Khởi và Thư Yến bỏ lại Vỹ Bách ở đây, hắn và Giang Minh Bắc đi tìm bột răng tốt nhất là thành công, nhưng nếu thất bại, hắn có thể bắt lấy Vỹ Bách để ép Bạch Khởi và Thư Yến giao bột răng ra.