Song Trùng - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-03-23 17:54:01
Lượt xem: 1

Bạch Du Hằng cau mày nói: "Dạt sang một bên đi."

Nói rồi lập tức lao vào nghênh chiến với cương thi, bỏ Thư Yến ngơ ngác tại chỗ, không thể tin vào những gì mình vừa nghe.

Bạch Khởi, bảo anh, dạt sang một bên.

["Ủa là sao?"]

["Tui đang rõ là căng thẳng, ai dè lại bị câu anh ta bảo Thư Yến dạt sang một bên đi làm cho bật cười hahahaha, không phải trước đó Thư Yến từng nói với cậu ta như vậy hay sao?"]

["Thư Yến: Tôi cũng có ngày hôm nay."]

["Nhìn mặt Thư Yến kìa buồn cười."]

["Cậu ta cảm thấy mình đánh bại được cương thi chắc?"]

["Trời má, tui cảm thấy đây có thể là cao thủ ẩn danh, dù sao thì anh ta chưa từng ra tay mà!!"]

[Trời má, mọi người mau nhìn xem!!]

Dường như Thư Yến ý thức được điều gì đó, vẻ mặt cứng nhắc trước nay chưa từng có, máy móc từ từ ngẩng đầu lên. Chàng trai nho nhã yếu đuối anh ta vẫn luôn muốn bảo vệ, trong lúc giao chiến với cương thi, không hề rơi vào thế hạ phong. Thậm chí bởi vì động tác mau lẹ, hiểm ác, chính xác mà khiến cương thi trở tay không kịp, cương thi lùi rồi lại lùi, phẫn nộ kêu gào ầm ĩ.

Mặc dù dùng thanh kiếm gỗ đào triều Thanh, nhưng động tác không hề đình trệ, bối rối. Từ lúc nhận được thanh kiếm, Thư Yến vùi đầu luyện kiếm lâu như vậy, nhưng vẫn chưa thể sử dụng thuần thục. Vậy mà Bạch Khởi có thể sử dụng một cách hoa mỹ như vậy.

Trong đầu Thư Yến nổ "uỳnh" một tiếng.

Bạch Khởi, còn biết đánh đ.ấ.m hơn cả anh.

Phát hiện này khiến Thư Yến hoa mắt, tai ong lên.

Anh ta đột nhiên nhớ ra, dường như Bạch Khởi vẫn luôn phủ nhận bản thân mình yếu đuối, là anh ta tự ý quyết định, việc gì cũng phải giúp anh...

Nhấc quan tài, đấu với hồ ly tinh, cả việc đánh cương thi... dường như chuyện nào Bạch Khởi cũng dự định tự làm, là anh thò một chân cản đường, nên Bạch Khởi mới đành phải đồng ý.

Thế mà anh còn tuyên bố sẽ che chở, bảo vệ cậu ấy hết lần này tới lần khác...

Thư Yến nghĩ tới những lời mình từng nói, gương mặt dần đỏ lên, chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống. Chỉ trong thoáng chốc, gương mặt anh ta đỏ như con tôm hùm bị luộc, còn lờ mờ bốc hơi nóng.

Người anh muốn bảo vệ, cuối cùng lại bảo vệ cho anh...

Mất mặt quá, bạn trai của người ta rất giỏi, căn bản không cần mình tự mình đa tình tới hỗ trợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-71.html.]

Tối nay anh khó khăn thuyết phục bản thân, yêu người hai nhân cách cũng không sao, nhưng chưa đầy một phút, lại ép bản thân phải chấp nhận, nhân cách chính và nhân cách phụ của người ta là một cặp.

Thư Yến từng tuổi này, ngay cả người hai nhân cách cũng chưa từng gặp, càng không nói tới việc nhân cách chính và nhân cách phụ trong cùng một thân xác yêu nhau.

Ngay cả chuyện này anh cũng phải từ từ tiêu hóa, bây giờ lại phát hiện một chân tướng tàn khốc...

-- Năng lực chiến đấu của Bạch Khởi siêu mạnh, chỉ là dáng dấp nho nhã mà thôi.

Bạch Khởi chẳng những thông minh hơn anh, mà ngay cả vũ lực anh vẫn luôn tự hào cũng không đáng để so sánh trước mặt cậu ấy. Bạch Khởi không vạch trần ra, chẳng qua là ngại làm bẽ mặt anh.

Trước đó Thư Yến còn âm thầm cảm thấy mình xứng đôi với Bạch Khởi, một người văn một người võ. Bây giờ nghĩ lại, chỉ muốn độn thổ cho xong.

Vốn dĩ không ai xứng với Bạch Khởi, cho nên hai nhân cách tự tìm đến nhau, cũng là điều dễ hiểu.

["Hahaha dường như tui đoán được Thư Yến đang nghĩ gì."]

["Thư Yến: Hoài nghi nhân sinh."]

["Không thể dựng cờ lung tung được đâu."]

["Tôi bảo vệ cậu hahahaha hỏi xem có ngượng hay không chứ."]

["Anh giai khiêm tốn thật, nể nang ghê, vẫn luôn phối hợp diễn kịch cùng, quá tốt bụng."]

["Tui chợt có cảm giác bị ánh mắt "Bất kể kẻ thù là ai, làm là xong việc" xuyên trúng, cảm giác an toàn tràn trề."]

["Hahahahaa tò mò thật đấy, không biết đại lão bị gà mờ tuyên bố muốn bảo vệ là cảm giác phức tạp thế nào nhỉ"]

Ánh mắt Châu Lâm cũng hết sức kinh hãi, trước đó hắn chỉ xem đoạn Bạch Khởi đánh nhau với Quách Phàm, biết thân thủ của anh hơn người, nhưng chuyện trước mắt thì hoàn toàn khác.

Trước mắt là... cương thi, còn là... cương thi đi ra từ "phụ tử đồng quan".

Vẻ mặt Giang Minh Bắc không thể tin nổi, hắn đột nhiên quay đầu nhìn sang Thư Yến mặt đỏ tới mang tai bên cạnh, trước đó hắn tham gia bộ phim cương thi phẩm chất "Bình thường không có gì đặc biệt", số hắn may mắn, mặc dù thân thủ Thư Yến tốt, nhưng cũng dựa vào độ trâu bò để chống cự, con boss cương thi kia cuối cùng không bị c.h.ế.t bởi kiếm gỗ đào, mà do ánh mặt trời thiêu đốt, nhưng hiện tại...

Rõ ràng con cương thi trước mắt mạnh hơn boss cương thi kia không chỉ một chút.

Cảm giác thật hư cấu, liệu có phải hắn nhìn nhầm rồi không, đây không phải người mới, cũng không phải tốt thí.

Phía bên đây Bạch Khởi vẫn giữ tỉnh táo, nhanh chóng nhắc nhở: "Anh à, đừng đ.â.m vào trái tim."

Bạch Du Hằng khẽ gật đầu, "Được rồi," rồi nhanh nhẹn tránh đòn tấn công của cương thi và đ.â.m vào tứ chi của nó.

Loading...