Song Trùng - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-03-23 17:48:45
Lượt xem: 9

Ứng dụng hiện lên thông báo mới:

【Kịch bản đã được triển khai. Tất cả nhân viên làm việc không được rời khỏi tòa nhà. Nếu vi phạm quy tắc, sẽ bị trừ 100 điểm tích lũy và trực tiếp bị loại khỏi bộ phim.】

【Nhắc nhở cho người mới: Nếu điểm tích lũy âm sau khi kết toán, diễn viên sẽ tử vong. Điểm tích lũy ban đầu của tân thủ là 0, vì vậy xin đừng vi phạm quy tắc.】

Bạch Khởi bỏ điện thoại vào túi, trầm ngâm suy nghĩ: "Cậu có cảm thấy sự sắp xếp này giống như công ty muốn chúng ta... c.h.ế.t không?"

"Hả?" Vỹ Bách đi bên cạnh không kịp phản ứng.

Bạch Khởi nói nhỏ: "Con mãnh thú trong chiếc lồng đen kịt đang ngủ say, hằng năm sẽ thức tỉnh vào một khoảng thời gian cố định. Nó không ngừng phẫn nộ và thề sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t những kẻ đã giam cầm nó. Con người vì muốn xoa dịu cơn giận của nó, hy vọng có được một thời gian yên ổn, đã lợi dụng lúc ban ngày nó mê man để bắt những đồng loại yếu ớt, thiếu hiểu biết và tham lam nhốt vào chiếc lồng sắt, sau đó... khóa chặt nó lại."

"Ban đêm, mãnh thú thức giấc, ăn thịt những con mồi như gió cuốn. Oán khí tạm thời tiêu tan và nó lại chìm vào giấc ngủ say, chờ đợi sự "cúng tế" của năm tiếp theo."

Điều đáng sợ là, Bạch Khởi lại cất giọng điềm nhiên như đang kể chuyện cổ tích.

"Đạ mấu!!" Vỹ Bách bị dọa đến mức khẽ run lên, vội vàng hạ giọng: "Anh nói vậy chẳng khác nào chúng ta là vật tế thần sao? Bảo sao vừa đến Tết Trung Nguyên là họ được nghỉ! Còn thuê chúng ta với giá một trăm vạn một người nữa...."

Vỹ Bách nói tiếp: "Dù sao đây cũng là phim ma, ma quỷ thế nào đã được viết rõ trên tên phim: "Oán linh váy đỏ". Mặc váy đỏ, mà dựa theo cách phối đồ thì hơn 50% là đi giày cao gót đỏ. Trong lời tựa đầu phim cũng nói, các cộng tác viên được tuyển dụng mấy năm trước đều c.h.ế.t trong tòa nhà. Vậy nên chắc chắn con ma ở trong tòa nhà, bây giờ lại còn nhốt chúng ta ở lại đây nữa chứ!"

Vỹ Bách căm giận, nhìn thư ký dẫn đường phía trước rồi nói: "Anh nghĩ xem liệu NPC thư ký này có biết gì không? Chúng ta có nên uy h.i.ế.p cô ta để cô ta nói rõ sự thật không? Chẳng hạn như vì sao con ma lại xuất hiện..."

"Không đâu," Bạch Khởi dừng lại một chút rồi thờ ơ nói, "Nhưng cậu có thể thử xem sao. Tôi cũng không phản đối. Dù sao thì thất bại là mẹ thành công mà."

Vỹ Bách: ".........."

Đúng lúc đó, có một người mới đi lên nói chuyện với thư ký, sau đó ngượng ngùng quay trở lại, rõ ràng là không thu được kết quả gì.

Người mới kia nói: "Cô ta nói là mình cũng chỉ là người mới đến, không biết gì cả."

Vỹ Bách cũng tự thấy mình ngốc nghếch. Nếu mọi chuyện dễ dàng như vậy thì cần gì đến bảy ngày để hoàn thành bộ phim.

Cả nhóm được dẫn đến trước cửa "Văn phòng giám đốc Trương" ở tầng một.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-7.html.]

Bạch Khởi ngạc nhiên. Công ty này ít nhất cũng phải mười lăm tầng, vậy mà văn phòng của giám đốc lại đặt ở tầng một. Rõ ràng tầng một là nơi ồn ào nhất, người qua lại tấp nập, điều này làm giảm đi sự uy nghiêm của vị giám đốc.

Thư ký nói: "Sếp của chúng tôi ở bên trong, mời mọi người vào."

Ứng dụng lại hiện lên tin nhắn nhắc nhở:

【Kịch bản đang tiếp diễn, xin hãy hoàn tất việc ký hợp đồng (không thể từ chối). Lưu ý, không được tấn công đứa con trong bụng bà chủ, nếu không sẽ bị xử phạt tương tự.】

Vì Vỹ Bách bị mù nên tin nhắn được đọc lên bằng giọng nói, nghe có hơi buồn cười.

Vỹ Bách nghe xong liền nói: ".... Vậy có thể tấn công thư ký được không? Nhưng dù có tấn công thì cũng chẳng có thông tin hữu ích nào đâu nhỉ?"

Bạch Khởi miễn cưỡng nhìn cậu ta: "Bingo."

Vỹ Bách: ".........."

Có người mới lẩm bẩm: "Chẳng phải chỉ là ký hợp đồng thôi sao, tại sao lại phải thêm câu "không thể từ chối"?"

Quách Phàm ghét những người mới nói nhiều, quay đầu lại và mất kiên nhẫn nói: "Vào rồi sẽ biết."

Thư ký mở cửa cho họ. Bạch Khởi nhìn thấy bà chủ ôm một chiếc hũ đen trong lòng. Gương mặt của bà ta trắng bệch. Thư ký vội vàng nói vài câu với bà chủ rồi sợ hãi bước nhanh ra ngoài.

Giọng nói yếu ớt nhưng gay gắt của bà chủ vọng ra từ văn phòng: "Đừng lề mề nữa, mau vào đi."

Bạch Khởi bước vào. Một người phụ nữ ngoài ba mươi đang ngồi sau bàn làm việc. Bà ta có ngoại hình xinh đẹp, thậm chí còn đẹp hơn một số ngôi sao. Chỉ có điều làn da của bà ta vàng vọt như nến. Nhìn vào bụng thì có thể đoán được là đã mang thai được bốn, năm tháng.

Vỹ Bách đi phía sau Bạch Khởi, nhìn chằm chằm vào chiếc hũ đen trong lòng bà chủ một lúc rồi giật mình. Sắc mặt của cậu ta tái nhợt. Cậu ta kéo Bạch Khởi lại và nói nhỏ: "Trong đó có oán khí. Đó là một thứ rất tà ác, chúng ta nên tránh xa một chút."

Bạch Khởi hơi ngạc nhiên. Anh không ngờ năng lực của Vỹ Bách lại có thể được sử dụng như vậy.

Bà chủ hờ hững nói: "Công việc cụ thể thế nào thì thư ký sẽ nói rõ với mọi người. Tôi không nói nhiều. Mấy ngày tới công ty sẽ không có ai. Chiều mai tôi sẽ đến kiểm tra một chút."

Quách Phàm dẫn đầu cả nhóm đáp lời.

Bà chủ vẫy tay về phía họ: "Đến ký hợp đồng đi."

Loading...