Song Trùng - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-03-23 17:48:43
Lượt xem: 11
Giọng Vỹ Bách càng lúc càng nhỏ, rõ ràng là cậu ta cảm thấy xấu hổ vì hành động giả vờ đụng trúng người khác của mình.
"... Thì tôi là gà mờ, sức chiến đấu có hạn, thần kinh lại thô, đã vậy còn bị mù nữa."
Mặc dù Vỹ Bách có năng lực đặc biệt, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu ta chắc chắn sẽ sống sót. Đó là lý do cậu ta khẩn thiết muốn tìm một đồng đội tốt để cùng nhau vượt qua thử thách.
Đột nhiên, giọng Bạch Khởi vang lên trên đầu cậu ta: "Cậu có biết vì sao tâm trạng tôi không hề gợn sóng không?"
Vỹ Bách vô thức hỏi: "Vì sao... Không phải vì anh có thực lực mạnh mẽ nên không hề sợ hãi sao?"
"Cậu đoán sai rồi," Bạch Khởi nhìn Vỹ Bách với ánh mắt trêu chọc, thản nhiên nói: "Thực ra lòng tôi đã nguội lạnh như tro tàn, tôi đến đây với quyết tâm tìm đến cái chết."
Vỹ Bách: "!!!!" Cậu ta đã chọn nhầm "đùi" để "ôm" rồi!!!
Vỹ Bách rơi vào trạng thái "tự kỷ" một lúc lâu.
Một lúc sau, Vỹ Bách nghe thấy tiếng cười trên đỉnh đầu, cậu ta mới biết mình đã bị lừa.
Bạch Khởi không trêu chọc cậu ta nữa mà thản nhiên nói: "Cậu muốn đi theo thì cứ tự nhiên, nhưng đừng giở mấy trò vặt đó nữa."
"Phải nói trước một điều, sức chiến đấu của tôi cũng có hạn thôi, cậu đừng kỳ vọng gì nhiều. Nếu gặp ma, tôi còn chạy nhanh hơn cả cậu đấy."
Vỹ Bách: ".........."
Vỹ Bách có chút mất mát, nhưng nghĩ đến việc Bạch Khởi miễn cưỡng chấp nhận mình, lòng cậu ta lại vui mừng khôn xiết.
Bạch Khởi liếc mắt nhìn qua Quách Phàm. Người kia cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn.
Đúng lúc Quách Phàm cũng nhìn sang, trong mắt hắn không che giấu sự khao khát và ham muốn chiếm đoạt. Hắn đang định tiến tới thì điện thoại của các diễn viên đồng loạt rung lên.
Bạch Khởi mở ứng dụng ra.
【Tất cả các diễn viên đã vào vị trí. Bộ phim kinh dị "Oán linh váy đỏ" chính thức bắt đầu. "Khán giả" đã bắt đầu theo dõi.】
Bạch Khởi ngược lại rất tò mò, rốt cuộc "khán giả" này là gì? Ai lại lấy việc diễn viên đau khổ, đấu tranh và c.h.ế.t chóc thảm thương làm niềm vui? Và làm sao họ có thể theo dõi họ không ngừng nghỉ suốt bảy ngày bảy đêm?
Đây... có phải là con người không?
Nhưng đây không phải là điều anh muốn suy nghĩ lúc này.
Nhóm "khán giả" vừa mới bắt đầu theo dõi:
【Tôi nghe nói trong phim này có "Quách Phàm" nên mới đến xem. Hì hì, chờ xem phim người lớn!】
【Tìm được đồng "râm" rồi! Nếu không thì tôi đã đi xem phim ma khó đoán, chất lượng cao hơn rồi. Bên đó có quỷ g.i.ế.c người xem đã hơn, chứ không như bên này, tình tiết cũ rích, tiết tấu chậm chạp.】
【Tôi vẫn luôn theo dõi Quách Phàm. Chỉ sợ bỏ lỡ phim đam mỹ mới của anh ta. Không biết lần này anh ta định hại ai đây.】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-6.html.]
【Còn ai vào đây nữa? Đương nhiên là anh chàng đeo kính dịu dàng kia rồi.】
【Quách Phàm cũng chán thật. Rõ ràng đủ đẳng cấp để tham gia phim chất lượng cao hơn, nhưng cứ lẩn quẩn trong phim tân thủ. Chắc là sợ chết, hèn nhát.】
【Quách Phàm cũng có thực lực đấy chứ. Mặc dù không có kỹ năng gì đặc biệt, nhưng anh ta biết đánh, biết chạy. Nghe đâu trước khi đóng phim là huấn luyện viên thể hình.】
.....
Theo tiếng chuông điện thoại rồi lại chìm vào tĩnh lặng, kịch bản từ từ hé lộ.
Tiếng người qua đường trò chuyện bỗng lớn hơn, vừa đủ để các diễn viên nghe thấy:
"Cái công ty ma quỷ lộng hành này lại tuyển người sao?"
"Cô quên rồi à? Sắp đến tháng bảy rồi, lại đến lượt chúng nó quấy phá đấy..."
"Tôi không hiểu sao đám người này lại nghĩ quẩn như vậy, ham tiền mà không tiếc mạng sống. Tôi nghe nói đám người được tuyển vào năm ngoái c.h.ế.t hết rồi..."
"Cô không thấy thông báo tuyển dụng trước đó sao? Làm bảy ngày được một trăm vạn đấy, thử hỏi ai mà không động lòng?"
"Chắc chỉ có nhà nghèo mới liều mình đi kiếm tiền kiểu này thôi..."
...
Khi nghe thấy những lời như "ma quỷ lộng hành" hay "lại đến lượt chúng nó quấy phá", những người mới đến đều tỏ ra hoảng sợ, nhưng vẫn giữ được bình tĩnh.
Mỗi người đến đây đều có những nguyện vọng riêng và đó là lý do họ quyết định đánh cược một lần.
Một người phụ nữ ăn mặc chỉnh tề bước ra khỏi cửa xoay. Cô ta mặc bộ vest công sở, váy ôm sát người, chân đi giày cao gót đen, tay cầm tập tài liệu. Có lẽ đây là NPC thư ký. Cô ta liếc nhìn nhóm người đứng bên ngoài với ánh mắt khinh thường rồi vênh mặt nói: "Tất cả theo tôi vào ký hợp đồng."
Vỹ Bách nhỏ giọng thì thầm: "Tôi cảm thấy ánh mắt cô ta nhìn chúng ta như nhìn người c.h.ế.t vậy. Cô ta đang coi thường chúng ta sao?"
Bạch Khởi cũng đành chịu.
Quách Phàm dẫn đầu, nhóm người mới vội vã theo sau bước vào. Bạch Khởi và Vỹ Bách đi cuối cùng.
Thư ký đi phía trước nói: "Việc ký hợp đồng phải hoàn thành trước buổi chiều hôm nay, và tối nay mọi người sẽ chính thức bắt đầu công việc."
"Làm việc ban đêm sao?!" Người đàn ông đen gầy kinh ngạc thốt lên.
Thư ký khinh khỉnh liếc nhìn anh ta: "Chẳng phải đã ghi rõ trong thông báo tuyển dụng rồi sao?"
"Vậy tôi xin nhắc lại một lần nữa, phiền mọi người nghe cho kỹ! Giờ làm việc bắt đầu từ 10 giờ tối và kết thúc vào 5 giờ sáng. Trong thời gian làm việc, công ty sẽ khóa cổng ra vào. Mọi người có thể nghỉ ngơi hoặc làm bất cứ việc gì sau khi hoàn thành công việc được giao, nhưng không được rời khỏi tòa nhà công ty."
Mọi người đều cảm thấy lạnh sống lưng.
Việc cổng tầng dưới bị khóa chẳng khác nào nhốt họ trong tòa nhà kín suốt cả đêm.