Song Trùng - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-03-23 17:53:00
Lượt xem: 3

Trong "Sổ tay cương thi" có ghi, cương thi rất sợ lửa. Mặc dù chúng không hề hấn gì với đao c.h.é.m hay s.ú.n.g bắn, nhưng lại hoàn toàn có thể bị lửa thiêu đốt.

Thông thường, khi hạ táng những t.h.i t.h.ể có dấu hiệu thi biến, các đạo sĩ đều khuyên nên hỏa táng thay vì thổ táng theo truyền thống. Bởi lẽ, trời mang dương khí, đất mang âm khí. Quan tài chôn dưới đất sẽ khiến t.h.i t.h.ể hấp thụ âm khí quanh năm suốt tháng, càng dễ bị thúc đẩy biến thành cương thi.

Thế nhưng, vì bối cảnh của bộ phim kinh dị này là những năm cuối triều Thanh, khi mà hỏa táng vẫn còn là một điều kiêng kỵ, nên dù biết việc thiêu hủy t.h.i t.h.ể sẽ giúp họ nhàn thân cả đời, nhưng rất ít người dám lựa chọn cách làm này.

Quan tài chứa cương thi nếu không bị đào lên thì sẽ không có vấn đề gì. Nhưng một khi đã đào lên, cương thi sẽ hấp thụ nguyệt âm và nhân khí, chẳng bao lâu sau sẽ thức tỉnh và gây hại cho nhân gian.

Đương nhiên, không phải là không có cách tiêu diệt cương thi. Chỉ cần dùng một vài thủ đoạn đặc biệt để trấn áp, ngăn chặn chúng làm điều ác là có thể giữ yên bình.

Giang Minh Bắc chủ động hỏi: "Sư phụ, vậy chúng con nên làm gì ạ?"

Đạo trưởng Hoàng Lâm áy náy nói: "Do sư phụ sơ suất, không ngờ t.h.i t.h.ể này lại biến thành cương thi. Vì chưa chuẩn bị đầy đủ nên sư phụ sẽ ở lại trông chừng con cương thi này để phòng bất trắc. Bây giờ chỉ có thể nhờ cậy vào các con."

Đạo trưởng Hoàng Lâm lại nói: "Chúng ta vẫn còn mực, các con cũng mang theo gạo nếp. Bát thì có thể tìm vật thay thế. Bây giờ chỉ thiếu m.á.u gà."

Đạo trưởng Hoàng Lâm muốn chế tạo đấu mực.

(Đấu mực: Ở Việt Nam còn gọi là búng mực, dụng cụ dùng để đánh dấu các đường thẳng trong nghề mộc hoặc xây dựng. Trong đấu mực có một sợi dây để nảy mực lên vật phẳng.)

Rải đều hỗn hợp mực pha với m.á.u gà và gạo nếp lên trên nắp quan tài là một cách hiệu quả để ngăn không cho cương thi nhảy ra ngoài.

Đạo trưởng Hoàng Lâm đột nhiên quay sang nhìn Bạch Khởi và Vỹ Bách, hai người đang đứng gần ông nhất: "Hay là thế này đi, hai con đi bắt một con gà rừng về đây."

Bạch Khởi ngớ người ra, cứ tưởng mình đã nghe nhầm: "..."

Điện thoại của Vỹ Bách và Bạch Khởi cùng lúc vang lên ――

【Tiến độ kịch bản đã được cập nhật, nhiệm vụ: Diễn viên Vỹ Bách và Bạch Khởi bắt một con gà rừng trở về trong vòng một tiếng, nếu thành công, thưởng cho mỗi người 10 điểm tích lũy, nếu thất bại, trừ mỗi người 30 điểm tích lũy để đổi lấy đạo cụ m.á.u gà. 】

Vỹ Bách ngẩn người ra mất hai giây, rồi cười khổ nói: "Anh à, em chỉ có vỏn vẹn 52 điểm, lúc nãy bị ép mua mấy thứ linh tinh kia hết 50 điểm rồi, giờ chỉ còn đúng hai điểm thôi. Nếu không bắt được gà là em "toang" luôn..."

Bạch Khởi: "........."

Anh thầm nghĩ, không biết chừng vận may của mình đã "hết đát" rồi chăng.

【Hai người họ đúng là xui xẻo, kiểu nhiệm vụ ngẫu nhiên này thì ai làm cũng đều đen đủi như nhau.】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-54.html.]

【Tôi cứ có cảm giác mọi chuyện không đơn giản như vậy? Tại sao thiếu gì cũng được mà lại cứ phải là m.á.u gà? Tôi đoán là có liên quan đến cốt truyện chính.】

Ngoài Thư Yến ra, tất cả những người còn lại đều tỏ vẻ khoái chí trước sự xui xẻo của người khác.

Đạo trưởng Hoàng Lâm lại hỏi: "Có ai muốn đi cùng họ không?"

Tất cả đều đồng loạt lắc đầu. Bọn họ đều không muốn nhận lấy cái nhiệm vụ khó nhằn này. Mấy "tay mơ" thì sợ không bắt được gà rừng, còn Giang Minh Bắc và Châu Lâm thì cũng chẳng thiếu 10 điểm tích lũy kia, không muốn "lợi bất cập hại".

Trước đó, Thư Yến đã hứa là sẽ để mắt tới hai người kia, sẽ không bỏ mặc họ. Thế là anh ta cầm lấy cây kiếm gỗ đào, giọng điệu nghiêm nghị không cho phép ai từ chối: "Đi, tôi đi cùng các cậu."

Vừa dứt lời, điện thoại của Thư Yến vang lên thông báo ――

【Diễn viên Thư Yến tự nguyện tham gia nhiệm vụ, thưởng phạt giống như trên.】

Giang Minh Bắc khinh khỉnh hừ một tiếng: "Anh ta rảnh rỗi quá nên mới đi lo chuyện bao đồng."

【Haizz, nhân phẩm của Thư Yến thì khỏi phải bàn rồi, tiếc là gương mặt... nếu không thì tôi đã là fan của anh ta rồi.】

【Có Thư Yến làm đồng đội đúng là đáng tin cậy. Lúc nào cũng nhất quán nói là làm, không như Châu Lâm, "vắt chanh bỏ vỏ".】

Ba người rời khỏi đám đông, đi sâu vào khu rừng cách đó không xa.

Vỹ Bách vừa đi vừa rầu rĩ: "Đêm hôm khuya khoắt thế này thì biết tìm gà rừng ở đâu ra?"

(Gà rừng: dã kê, tiếng lóng chỉ gái gọi)

Bạch Khởi: "........."

Thư Yến liếc nhìn cậu một cái, khóe miệng hơi nhếch lên.

【Câu này thâm ý đấy!】

【Có điềm chẳng lành... chắc chắn sẽ bị trừ điểm cho coi.】

Bạch Khởi cười nhạt, nói: "Không cần tìm gà, cứ đợi gà tự tìm đến chúng ta."

Thư Yến ngạc nhiên quay đầu lại nhìn anh: "Ý là sao?"

Loading...