Song Trùng - Chương 521
Cập nhật lúc: 2025-03-24 00:28:20
Lượt xem: 0
Điều này đã khiến cho anh ta hoàn toàn mất đi sự bình tĩnh vốn có.
Hứa Thanh và Vỹ Bách nhìn nhau, lúc này mới nhận ra rằng Bạch Khởi có một chút gì đó khác biệt so với trước đây.
Bạch Khởi hơi ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức mỉm cười thản nhiên: "Đúng vậy, anh nói không sai chút nào."
Bạch Khởi biết rất rõ rằng, anh không phải là Tri Nhiên, anh chính là Bạch Khởi. Anh đang không biết phải giải thích thế nào về sự thay đổi ngoại hình của mình, thì Chu Khai đã tự động đưa ra một lời giải thích hoàn hảo, anh còn phải cảm ơn Chu Khai mới đúng.
Vỹ Bách và Hứa Thanh hoàn toàn không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy.
Gen của Bán Thần quay trở lại? Người đó chính là Bạch Khởi?
"Vậy chẳng phải bây giờ em chính là quản lý của hậu duệ Bán Thần sao?" Vỹ Bách nuốt nước bọt, ngơ ngác hỏi.
Hạnh phúc này đến quá bất ngờ.
Bạch Khởi cau mày nhìn về phía Chu Khai: "Không có việc gì thì anh đi được rồi."
Câu nói này rõ ràng đang muốn đuổi khách, Chu Khai lập tức bình tĩnh lại, anh ta đưa mắt nhìn Hứa Thanh và Vỹ Bách cũng đang có mặt ở văn phòng, ngập ngừng muốn nói rồi lại thôi.
Hứa Thanh nhanh chóng kéo Vỹ Bách đang ngơ ngác ra khỏi phòng.
"Nói đi." Bạch Khởi vừa rót một cốc nước vừa nói, giọng điệu bình thản.
Chu Khai lên tiếng: "Tôi muốn phục sinh cho Cực Nguyên."
Bạch Khởi khẽ giật mình, sau đó bật cười thành tiếng, cảm thấy mọi chuyện thật thú vị: "Anh không nói nhầm đấy chứ? Anh không muốn phục sinh cho Túc Hoàng... mà lại là Cực Nguyên sao?"
"Đúng vậy," Chu Khai đáp, "Tôi không hề nợ Túc Hoàng bất cứ điều gì, hắn ta tạo ra tôi, tôi cũng đã bán mạng làm việc cho hắn ta trong nhiều năm trời, kết cục ngày hôm nay hoàn toàn là do hắn ta tự gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được, nhưng tôi lại nợ Cực Nguyên."
Bạch Khởi nhìn sâu vào mắt anh ta.
Ban đầu, anh rót cốc nước này cho chính mình, nhưng sau khi suy nghĩ một lúc, anh lại đưa nó cho Chu Khai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-521.html.]
"Vậy anh tìm tôi để làm gì?"
Chu Khai nhận lấy cốc nước, rồi nói: "Tôi chỉ muốn nói với cậu rằng, mong cậu đừng g.i.ế.c tôi trước khi tôi hoàn thành tâm nguyện của mình, ít nhất hãy cho tôi một cơ hội để chuộc lại những lỗi lầm đã gây ra."
Bạch Khởi hỏi: "Anh ấy có giá trị bao nhiêu điểm tích lũy?"
"110.000 điểm." Chu Khai đưa điện thoại của mình cho anh.
Bạch Khởi liếc nhìn giao diện tâm nguyện trên điện thoại của Chu Khai, quả thật là 110.000 điểm tích lũy.
Tâm nguyện của Cực Nguyên có giá trị 100.000 điểm tích lũy, vậy nên để phục sinh anh ấy cần 110.000 điểm tích lũy, con số này hoàn toàn hợp lý.
Thấy Bạch Khởi im lặng, Chu Khai cho rằng anh đang cảm thấy anh ta không thể kiếm đủ số điểm tích lũy cần thiết, nếu bỏ qua anh ta thì có vẻ như đang cố tình gây khó dễ, nên vội vàng lên tiếng giải thích: "110.000 điểm tích lũy này không chỉ do một mình tôi kiếm được, Cực Nguyên còn có rất nhiều người bạn đã cùng nhau vào sinh ra tử, có người đã rời khỏi ứng dụng, có người vẫn còn ở lại, tôi đã liên lạc với họ, và tất cả đều đồng ý..."
"Vậy là có thể cùng nhau thực hiện tâm nguyện sao?" Bạch Khởi cắt ngang lời anh ta và hỏi.
Có những người, dù đã hy sinh, nhưng vẫn luôn được những người còn sống ghi nhớ. Cực Nguyên là một người tốt, anh ấy xứng đáng nhận được sự đối đãi như vậy.
"Đúng vậy!" Chu Khai thấy thái độ của Bạch Khởi đã dịu xuống, liền vội vàng nói: "Mấy người chúng tôi sẽ cùng nhau chia sẻ tâm nguyện, cộng dồn điểm tích lũy lại, sẽ không mất quá nhiều thời gian đâu, cùng lắm là hai, ba năm... Vậy nên, xin cậu hãy cho tôi cơ hội này..."
Anh ta thấy vẻ mặt của Bạch Khởi có chút mất kiên nhẫn, lòng liền trĩu xuống, nhưng Bạch Khởi lại vỗ vai anh ta và nói: "Đừng ở đây nói nhảm với tôi nữa, mau quay về và làm cho tốt đi."
Chu Khai ngạc nhiên đến ngây người.
Bạch Khởi mỉm cười và nói thêm: "Tiện thể thêm tôi vào danh sách đó luôn."
Chu Khai sững sờ, khi Bạch Khởi đang định đuổi anh ta ra khỏi phòng, Chu Khai đột nhiên phản ứng lại và nói: "Tôi còn có một vài tin tức quan trọng, không biết cậu có cần đến chúng hay không..."
Anh ta vốn định dùng những tin tức này làm con át chủ bài, để tranh thủ cơ hội cho bản thân, nhưng không ngờ Bạch Khởi lại không hề có ý định gây khó dễ cho mình, điều này khiến anh ta cảm thấy vô cùng xấu hổ.
"Anh cứ nói đi."
Thấy Bạch Khởi có vẻ mất tập trung, Chu Khai biết rằng mình đang chiếm quá nhiều thời gian của anh, nên liền nói ngắn gọn: "Túc Hoàng biết đến sự tồn tại của 'Trang giấy trắng' là bởi vì trước đây hắn ta rất khao khát trở thành Thần, nhưng hắn ta lại không có nhiều thông tin về Bán Thần, thậm chí còn bỏ ra rất nhiều điểm tích lũy để chúng tôi có thể nhìn thấy hình dáng của Bán Thần, những đạo cụ mà Bán Thần sử dụng, và cả số điểm tích lũy mà người đó đã tiêu hao."