Song Trùng - Chương 519

Cập nhật lúc: 2025-03-24 00:28:16
Lượt xem: 0

Anh đã thực hiện được tâm nguyện, nhưng lại không muốn rời khỏi ứng dụng. Thế giới ảo này thú vị và kích thích hơn nhiều so với thế giới thực tại, nó là thiên đường của anh, và anh vô cùng tò mò về những bí ẩn ẩn sâu bên trong ứng dụng, cũng như chân tướng của thế giới này.

Càng đi sâu tìm hiểu, anh càng muốn biết rốt cuộc chủ nghĩa hiện sinh và chủ nghĩa hư vô, đâu mới là chân lý tuyệt đối.

Rốt cuộc thế giới này là gì?

Anh đã đứng trên đỉnh cao.

Nhưng sau lớp sương mù trên đỉnh núi, liệu có những ngọn núi cao hơn, hay là vực sâu vô tận?

Là một đứa trẻ mồ côi, đây là câu hỏi anh trăn trở suốt đời.

Anh không biết mình sẽ đến đâu, nhưng anh biết mình đã đi qua những gì.

Tri Nhiên cứ băn khoăn như vậy suốt bốn, năm năm.

Tri Nhiên là một họa sĩ, cuối cùng ứng dụng không còn nghĩ ra thứ gì anh thiếu, nên trao quyền tạo đạo cụ cho anh.

Mỗi khi hoàn thành một bộ phim, Tri Nhiên nhận được một "Trang giấy trắng".

Anh cần đạo cụ gì, chỉ cần vẽ lên giấy.

Phẩm chất của "Trang giấy trắng" phụ thuộc vào phẩm chất của bộ phim.

Phim cam tạo ra trang giấy trắng cam, phim đỏ tạo ra trang giấy trắng đỏ.

Tri Nhiên có rất nhiều "Trang giấy trắng".

Ngoài việc khám phá nguồn gốc thế giới và tình yêu với Du Hằng, Tri Nhiên gần như không còn ham muốn gì.

Cứ như vậy, anh vô tình tích lũy được 500.000 điểm tích lũy.

Cùng lúc đó, dường như anh đã nhìn thấy bí mật của ứng dụng, một bí mật kinh hoàng.

Tri Nhiên bắt đầu viết kịch bản, muốn lặng lẽ nói cho các diễn viên biết, và kết thúc những năm nghiên cứu của mình.

Nhưng chưa kịp hoàn thành kịch bản, anh bị kéo vào bộ phim tiếp theo.

Tri Nhiên muốn viết xong kịch bản rồi cùng Du Hằng rời đi.

Nhưng trong bộ phim đỏ đỉnh cao, thiên phú của anh đột nhiên phát huy tác dụng, dự cảm một tương lai không xa... anh sẽ bị chín người trong bảng xếp hạng tấn công, và bỏ mạng tại đây.

Cảnh tượng trong mơ tua nhanh, rồi dừng lại ở hình ảnh núi thây biển máu.

Trong hình, Tri Nhiên bị bao vây.

Anh bị thương nặng, dường như không thể đứng vững, nhưng vẫn cầm vũ khí, dựa lưng vào tường, đôi mắt lạnh lùng nhìn những gương mặt méo mó vì dục vọng.

Chín diễn viên hàng đầu, mười diễn viên hạng nhất, và vô số diễn viên hạng hai, hạng ba, đều có mặt.

Tri Nhiên cười nhạo, không giận, chỉ thấy thật nực cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-519.html.]

Anh đã quá an nhàn, quên mất sự ghê tởm của lòng người.

Vài người lùi bước vì tiếng cười, tay cầm vũ khí run rẩy.

"Giết tôi để thành thần?" Tri Nhiên hỏi.

"Biết rồi còn hỏi?"

Tri Nhiên thấy rõ hận thù trong mắt kẻ vừa lên tiếng.

"Vậy còn cậu thì sao, cậu cũng muốn thành thần?" Tri Nhiên hỏi người bạn do mình nâng đỡ.

Người kia cúi đầu, căm hận nói: "Chỉ ảnh đế mới chạm tới bí mật thành thần, sao tôi không thể? Tôi không muốn g.i.ế.c anh, nhưng anh đã cản đường người khác! Tôi đã khuyên họ chờ, giữ anh đến giờ, tôi không nợ anh gì cả!"

"Tri Nhiên à! Anh không thấy mình quá tuyệt tình sao? Không chừa đường sống cho người khác, đừng trách chúng tôi không chừa đường sống cho anh."

"Đúng vậy, anh muốn ở lại đây với bạn trai, vậy thì tự thoái vị hoặc rời khỏi ứng dụng đi! Sao cứ giữ khư khư vị trí ảnh đế, cản đường chúng tôi thành thần?"

Muôn vàn lời nói, tóm gọn lại:

—— Chiếm chỗ mà không chịu nhường.

Họ chỉ đang cố che đậy hành động bất nhân của mình, muốn lừa gạt người đời.

Thắng làm vua, thua làm giặc, Tri Nhiên không phải người không biết thua.

Anh chỉ khẽ cười, ánh mắt thâm sâu: "Đường sống ư?"

"Anh đừng vội vàng chỉ trích chúng tôi lòng dạ đen tối và tham lam, ai mà chẳng khao khát trở thành thần chứ? Suốt ba năm liền dậm chân tại chỗ ở top 10, chẳng phải là sống không bằng c.h.ế.t hay sao?" Một giọng nói vang lên, cắt ngang lời anh.

Tri Nhiên chỉ muốn bật cười thành tiếng.

Dưới chân anh là vô số t.h.i t.h.ể vẫn còn vương hơi ấm, nhưng họ đã trở thành quá khứ.

Trước mắt anh là vô vàn kẻ bị dục vọng chi phối, hợp sức lại để tiêu diệt anh.

Tương lai chắc chắn sẽ còn vô số kẻ như những con thiêu thân lao đầu vào lửa, khao khát leo lên đỉnh cao nhất, thống lĩnh thiên hạ.

Nhưng con đường trở thành thần được xây dựng trên m.á.u và nước mắt, chẳng qua cũng chỉ là hư ảo như hoa trong gương, trăng dưới nước.

Bọn họ không hề hay biết, và cũng không xứng đáng để biết.

Những kẻ lòng dạ xấu xa, dù anh có nói tận tai, họ cũng sẽ cho rằng anh đang lừa gạt họ, rằng anh có âm mưu thâm độc nào đó.

Những người tỉnh táo, dù không biết được chân tướng, họ cũng sẽ tự nhiên đưa ra lựa chọn đúng đắn.

Số mệnh của anh, từ trước đến nay, chưa bao giờ là thứ mà anh có thể thay đổi.

Bí mật này sẽ bị chôn vùi dưới lòng đất, hay sẽ được công khai cho bàn dân thiên hạ biết, dường như cũng không còn quan trọng nữa.

Bởi vì kết cục cuối cùng cũng sẽ không thay đổi vì điều đó.

Con người ta chỉ tin vào những điều mà họ muốn tin, sau đó tự dẫn mình đi theo con đường mà họ tin tưởng.

Loading...