Song Trùng - Chương 503

Cập nhật lúc: 2025-03-24 00:27:38
Lượt xem: 1

Bạch Du Hằng hiểu ý. Anh hất Vu sư sang một bên, xô đổ đống t.h.i t.h.ể ngổn ngang. Một lối đi ẩn sau núi xác c.h.ế.t lộ ra.

Bạch Du Hằng lao vào. Cuối con đường là một tấm gỗ vuông vức. Xung quanh là đá, chỉ có tấm gỗ đen này.

Anh đạp tung tấm gỗ, bám tay trèo lên, nhảy ra khỏi mật đạo. Anh nhận ra mình đang ở trong một chiếc tủ quần áo chật hẹp.

Trên cánh cửa tủ khắc mười con số, số chín bị khoanh tròn.

【Uể, đây chẳng phải tủ quần áo trước đó Tích Vũ ngồi hay sao?!!!】

【Vãi chưởng, té ra trước đó Tích Vũ chỉ cách chân tướng một tấm gỗ thôi à? Thế thì nhọ thực sự luôn á!!】

【Bảo sao anh ta vừa vào đây trốn là vu sư tức tốc chạy tới, cô ta sợ mật đạo bị lộ!! Cô ta không tiếc phá hỏng trình tự tử vong g.i.ế.c Tích Vũ là bởi cô ta cho rằng Tích Vũ đã biết bí mật của mật đạo rồi!】

【Ầy, ẩn sĩ kia cũng xui thiệt luôn á, ảnh cũng chỉ cách chân tướng một tấm gỗ mà thôi, đã dùng mỏ khắc ký hiệu lên tủ quần áo rồi, lại không ngờ mật thất ở ngay dưới tủ quần áo.】

Bạch Khởi nhớ lại lời ẩn sĩ, anh ta đã dùng mỏ khắc mười chữ trong tủ quần áo, khoanh tròn số chín.

Chắc chắn là nơi này.

Bốn bề tĩnh lặng, tiếng bước chân Vu sư từ mật đạo vọng lên rõ mồn một. Bạch Du Hằng nhanh chóng mở cửa tủ, nhảy ra ngoài, rồi khóa chặt cánh tủ.

Vài giây sau, tiếng Vu sư giận dữ đập mạnh vào cửa tủ vang lên.

Tủ quần áo rung lắc dữ dội, như muốn vỡ tung. Bạch Du Hằng phải dùng cả thân mình chống đỡ. Tiếng động trong tủ dần lắng xuống. Bạch Du Hằng đoán Vu sư đã bỏ cuộc, quay lại mật thất tìm đường khác. Anh tiến lại gần tủ, nhìn qua khe hở...

...và chạm phải một đôi mắt âm u.

Bạch Du Hằng giật mình, giữ chặt cánh cửa.

Khuôn mặt trắng bệch của Vu sư ép sát vào cửa tủ, như muốn dùng ánh mắt để mở tung nó. Ả ta từ từ nở nụ cười lạnh lẽo, độc ác, "Biết thì sao chứ?"

Nghe thấy giọng nói đó, Bạch Khởi rùng mình.

Đó rõ ràng là giọng đàn ông.

Thân xác phụ nữ, giọng nói đàn ông. Kẻ đang chiếm giữ thân xác Vu sư kia, thực chất là một gã đàn ông.

Bà lão kia không hề nói dối. Chính bà ta là người đầu tiên phát hiện ra thuật Tarot chuyển thế. Còn kẻ đang đùa giỡn với họ, thực chất đã cướp đoạt cơ hội chuyển thế của bà lão trong một vòng chơi nào đó.

Hắn chính là NPC.

Thảo nào ngay từ đầu hắn ta giả câm. Bởi vì chỉ cần hắn ta mở miệng, hắn ta sẽ để lộ quá nhiều thông tin. Chỉ riêng giới tính thật của hắn ta cũng đủ để cảnh báo các diễn viên. Họ có thể dễ dàng lần theo manh mối này, suy đoán ra bà lão trên giường có thể cung cấp thông tin quan trọng.

Và hắn ta vẫn còn lưỡi, điều này chứng minh giả thuyết về quạ đen trước đó là chính xác. Người hầu không có lưỡi, có lẽ họ đã biến thành quạ đen. Còn Vu sư có lưỡi, hắn ta không thể biến thành quạ đen.

Bạch Khởi lạnh lùng đối diện với Vu sư.

"Tôi còn chưa cảm ơn cậu đã từ bỏ cơ hội chuyển thế."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-503.html.]

Vu sư cười ha hả, tiếng cười đầy vẻ chế giễu, như đang nhạo báng anh đã vứt bỏ cơ hội dễ dàng nhất, giúp hắn ta loại bỏ một đối thủ cạnh tranh.

Tủ quần áo im ắng trở lại. Vu sư hẳn đã mở tấm ván gỗ và quay lại mật đạo.

Bạch Khởi quan sát xung quanh. Anh nhớ rõ, đây là phòng của cô hầu gái xinh đẹp kia. Vậy là mật thất có hai lối vào, một ở dưới giường của Vu sư thật sự, lối còn lại trong tủ quần áo phòng ngủ của Vu sư giả.

Bạch Khởi tiến đến cửa sổ, vén tấm rèm đen. Một con quạ đen đột ngột vỗ cánh bay đi.

Quả nhiên, cả hai nơi đều có quạ đen canh gác.

Bạch Khởi không tập trung tìm kiếm trong phòng.

Anh đang suy nghĩ về lời nói của Vu sư.

Trong mắt Vu sư, rõ ràng việc khám phá bí mật mật thất khó hơn lựa chọn "chuyển thế" gấp nhiều lần. Hắn dám cười nhạo anh, ắt hẳn đã có tính toán trước, vô cùng tự tin.

Điều gì khiến Vu sư xảo quyệt đó yên tâm cười nhạo? Chắc chắn vẫn còn manh mối quan trọng nào đó mà anh chưa biết, khiến hắn tự tin chế giễu anh.

Hắn tin chắc anh sẽ thất bại vì một lý do nào đó.

Và hắn cũng gián tiếp thừa nhận, khám phá bí mật mật thất có thể thay đổi cục diện.

Bạch Khởi khẽ nhíu mày, dự cảm chẳng lành trỗi dậy.

Bốn lỗ khảm, ba lỗ có thể kích hoạt, một lỗ thì không.

Tiếng động kỳ lạ sau cánh cửa đá...

...

Từ khi rời khỏi căn phòng Bạch Khởi bỏ mạng, Túc Hoàng luôn cảm thấy bất an.

Nhiều điều khó hiểu, mơ hồ khiến hắn lo lắng. Hắn cảm thấy vẫn còn nhiều sơ hở...

Túc Hoàng dừng bước, vẻ mặt trầm ngâm: "Quay lại."

Tích Vũ giật mình: "Sao vậy?"

Túc Hoàng: "Có lẽ Bạch Khởi chưa chết."

"Sao cơ?" Tích Vũ kinh hãi.

"Anubis, c.h.ế.t để sinh," Túc Hoàng lạnh lùng nói, "Quay lại, kiểm tra t.h.i t.h.ể Bạch Khởi."

Tin tức Bạch Khởi có thể chưa c.h.ế.t khiến Tích Vũ hoang mang.

Các diễn viên khác ngơ ngác nhìn Túc Hoàng và Tích Vũ quay lại căn phòng vừa rời đi.

...

Loading...