Song Trùng - Chương 464
Cập nhật lúc: 2025-03-24 00:25:52
Lượt xem: 1
Hứa Thanh khẽ thở phào, may mà cậu học theo Bạch Khởi không nói năng lung tung, chỉ lặng lẽ quan sát cô hầu gái lau khung ảnh, nếu không người đang lo sợ chắc chắn là cậu.
"Đi thôi." Bạch Khởi khoanh tay trước ngực, cúi đầu suy nghĩ một lúc, anh hất cằm ra hiệu về phía "Bánh xe số phận".
Hai người hiểu ý, cung kính cáo từ cô hầu gái, đi về phía "Bánh xe số phận".
Diệp Ngọc Manh chắc chắn rằng cô hầu kỳ lạ kia không nghe thấy mới hỏi: "Dường như cô hầu đó rất tôn kính 'Vu sư Tarot' này?"
Điểm này phàm là người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, Hứa Thanh nói ra điều mình nghi ngờ: “Mọi người cảm thấy bà lão kia có quan hệ thế nào với “Vu sư tarot”?”
Bạch Khởi: “Nói không chừng… chính là bà ta.”
Hứa Thanh hơi ngạc nhiên, cậu chợt nhớ tới trước đó thanh kiếm của Bạch Khởi cảm nhận được ác niệm mạnh mẽ từ chỗ bà lão: “Phải rồi, nếu bà ta chính là vu sư tarot, như vậy tất cả đều có thể dễ dàng giải thích rồi, lúc còn trẻ bà ta xinh đẹp tuyệt trần, vu lực mạnh mẽ, tra tấn người hầu, làm nhiều việc ác, bây giờ già rồi thì thoi thóp, nằm liệt trên giường, nhưng điều này không thể che giấu quá khứ ác độc của bà ta, bây giờ bà ta bị người hầu đối xử như súc vật kể cũng đáng.”
“Không phải.” Bạch Khởi bình tĩnh nói.
“Chỗ nào?”
Diệp Ngọc Manh nhìn Bạch Khởi một chút, nhắc nhở Hứa Thanh: “Anh quên trước đó bà lão túm chặt lấy tay Bạch Khởi như muốn nói gì đó, nhưng ban nãy người hầu rất tôn kính vu sư lại không chút lưu tình đè bà ta lại, lực không hề kém những người hầu khác là bao à?”
Hứa Thanh lại mờ mịt. Đúng là như vậy thật, bây giờ đã biết được cô hầu kỳ lạ kia rất tôn kính “vu sư tarot”, nhưng cô ta lại ra tay độc ác với bà lão, chẳng lẽ “vu sư tarot” không phải bà lão kia? Nhưng nếu không phải bà lão kia, vậy “vu sư tarot” kia có liên quan gì tới bộ phim này?
Nhưng hiển nhiên, đây là bộ phim đỏ được chế tác tỉ mỉ, không có chuyện sẽ cho tin tức vô dụng, cô hầu kia đã nói rõ ràng “vu sư tarot”, nhất định tin tức này có ý nghĩa rất lớn.
Hứa Thanh nghĩ thông suốt mọi chuyện, không hiểu ý nhìn Bạch Khởi: “Nếu vậy thì rất mâu thuẫn, sao anh lại nói rất có thể bà lão kia là “vu sư tarot” chứ? Vậy cô hầu kia thì sao, cô ta có quan hệ thế nào với “vu sư tarot”? Hoặc nên nói, cô ta có quan hệ thế nào với bà lão kia?”
Bạch Khởi: “Đoán bừa thôi.”
Anh dừng lại một chút, nắm lấy điện thoại, cất lời sâu xa: “Nói không chừng “vu sư tarot” này tuy khác mà lại có hiệu quả tuyệt diệu giống với Huyết Ma.”
Diệp Ngọc Manh mở to mắt nhìn, lượng tin tức trong câu nói này quá lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-464.html.]
【Huyết Ma? Thanh kiếm của Cực Nguyên ư??】
【Bạch Khởi cũng là fan của Cực Nguyên à??】
【Fan cái nỗi gì chứ, Bạch Khởi thân với Cực Nguyên như vậy, nhất định từng thấy thanh kiếm Huyết Ma rồi.】
【Phải ha, em ngốc quá.】
【Huhuhu nói tới Huyết Ma em lại đau lòng à, Cực Nguyên mất rồi, cũng không được gặp lại thanh kiếm Huyết Ma đáng yêu kia nữa】
Bấy giờ ba người đi tới trước mặt “Bánh xe số phận”, Bạch Khởi nghe thấy tiếng bước chân từ trên cao vọng xuống, anh ngẩng đầu nhìn lên, Túc Hoàng cũng xuống tầng, gã ta cúi đầu nhìn điện thoại, đủng đỉnh đi xuống đây.
Hứa Thanh hơi đắc ý: “Túc Hoàng tới muộn rồi, bỏ lỡ tin tức “vu sư tarot”.”
Bạch Khởi trầm mặc không nói gì, anh đưa mắt liếc một vòng quanh đại sảnh, cuối cùng ánh mắt lặng lẽ dừng trên người con trai trong cặp đôi kia.
Anh ta đứng bên tường, đang cầm điện thoại, không biết là nhắn tin với ai.
Bạch Khởi thu hồi tầm mắt, hờ hững nói: “Túc Hoàng biết rồi.”
“Sao mà anh ta biết được….” Thoạt đầu Hứa Thanh hơi giật mình, trông thấy Túc Hoàng đi về phía đôi tình nhân kia thì lập tức hiểu rõ, cậu cười khổ.
Phải rồi, lượng tin tức quyết định địa vị, nhưng địa vị cũng có thể thu thập được tin tức, cậu ngốc thật đấy, cặp đôi này bị cô hầu kì dị kia đe dọa, phản ứng đầu tiên đương nhiên là tìm kiếm sự bảo vệ, mà người có thực lực mạnh nhất, địa vị cao nhất ở nơi này chính là Túc Hoàng, đương nhiên anh ta sẽ vội vã đi nịnh nọt nói cho Túc Hoàng, muốn được Túc Hoàng hỗ trợ, giúp họ thoát được một kiếp.
Cho dù là diễn viên hạng một, nhưng ở trong phim đỏ cũng không khỏi sợ hãi, huống hồ trước đó họ nghe ngóng được, hai người này mới lên hạng một, căn bản còn chưa vững chỗ.
Hạng một không có nghĩa là mạnh.
Thực ra tỉ lệ phán đoán chính xác thực lực của một người dựa trên danh xưng là rất thấp.
Bởi vì cùng là hạng một, nhưng có người cả dọc đường giành vị trí diễn viên chính để đi lên, cũng có người lên nhờ làm diễn viên thứ tư thứ năm trong bảng tổng kết, hai cái cách biệt một trời một vực, cho nên có lẽ cặp đôi ban nãy cũng thuộc dạng thực lực thấp trong số các diễn viên hạng một.
Hứa Thanh cảm thấy hơi xấu hổ, cậu cũng là diễn viên xếp thứ hai, thứ ba trong phim để lên tới hạng hai này.