Song Trùng - Chương 461

Cập nhật lúc: 2025-03-24 00:25:46
Lượt xem: 1

Nhưng Hứa Thanh vẫn luôn biết, Bạch Khởi không phải người bảo thủ, tình huống hiện tại cũng không cho phép anh bảo thủ. Cậu đã thấy Túc Hoàng ở căn phòng bên phải, Túc Hoàng còn có thể ỷ vào thực lực, còn Bạch Khởi phải trải qua một hồi cân đo đong đếm mới đưa ra quyết định như vậy.

Hai người lại trò chuyện thêm mấy câu, Diệp Ngọc Manh đi tới. Hứa Thanh đóng cửa lại, Bạch Khởi đặt điện thoại xuống, hỏi Diệp Ngọc Manh: “Em còn phát hiện ra căn phòng nào khóa cửa không?”

Diệp Ngọc Manh lắc đầu.

Bạch Khởi hiểu rõ, nói cách khác, cả tòa lâu đài cổ lớn như vậy, chỉ có ba gian phòng liền kề kia bị khóa.

Diệp Ngọc Manh nhớ tới điều gì đó: “Phải rồi! Có lẽ em có một chút phát hiện.”

Bạch Khởi và Hứa Thanh nhìn về phía cô.

Diệp Ngọc Manh không chắc liệu tin tức này có hữu dụng hay không, cô chần chừ rồi mới nói: “Ở tầng của em có căn phòng giống như từng bị cháy, trong phòng toàn vết than cháy đen không rửa sạch được.”

Ánh mắt Bạch Khởi đanh lại.

Dường như Hứa Thanh được nhắc nhở, cũng lên tiếng: “Ở tầng em cũng có!”

Bạch Khởi đột nhiên nhớ vết tích cháy khét trên quả cầu ở đỉnh tòa lâu đài mà trước đó anh nhìn thấy.

Diệp Ngọc Manh đang định nói điều gì đó, Bạch Khởi đặt ngón trỏ dọc bờ môi, ra hiệu cô yên lặng một lúc, anh lần theo dự cảm chẳng lành trong lòng kia, lờ mờ ý thức được điều gì đó, vẻ mặt hơi u ám ngẩng đầu lên.

"Có chuyện gì vậy?" Hứa Thanh đã theo Bạch Khởi một thời gian dài, cậu ta biết rằng vẻ mặt này của anh đồng nghĩa với việc tình hình không mấy khả quan.

Bạch Khởi không giải thích, anh ta dứt khoát đứng dậy: "Đi theo tôi."

Hứa Thanh và Diệp Ngọc Manh nhìn nhau, rồi nhanh chóng theo anh ta ra khỏi phòng. Họ đã chọn phòng trước đó, nên không sợ người đến sau chiếm mất. Hơn nữa, chưa chắc các diễn viên khác đã muốn ở trong một căn phòng có khả năng gặp nguy hiểm cao.

Hai người theo Bạch Khởi ra khỏi tòa lâu đài cổ.

Ứng dụng quy định rằng họ không được phép rời khỏi tòa lâu đài, nhưng họ có thể ra ngoài khuôn viên, đi dạo trong sân bên trong hàng rào.

Bạch Khởi lùi lại, đến khi lưng chạm vào hàng rào mới dừng lại. Từ vị trí này, anh ta có thể quan sát toàn cảnh tòa lâu đài cổ.

"Có chuyện gì vậy?" Diệp Ngọc Manh hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-461.html.]

Bạch Khởi im lặng, đưa tay chỉ lên tòa lâu đài cổ trước mặt.

Diệp Ngọc Manh nhìn theo hướng tay anh ta chỉ, nhưng không thấy điều gì bất thường. Cô ta nhìn Bạch Khởi với vẻ mặt đầy thắc mắc. Bạch Khởi vẫn giữ vẻ bình tĩnh: "Hãy liên hệ với tarot."

“Tarot?” Diệp Ngọc Manh lại ngẩng đầu nhìn lên, đến khi trông thấy vết tích cháy đen trên tòa lâu đài, cô biến sắc thốt lên: “The tower?”

Lúc Hứa Thanh nghe thấy từ này, vẻ mặt lập tức trở nên khó coi.

Bạch Khởi thu hồi tầm mắt, buông mi không biết đang nghĩ gì, một lúc sau anh cười giễu: “Cũng không hoàn toàn đúng, có lẽ không chỉ là “The tower”.”

“Còn có cái gì nữa?” Hứa Thanh trở nên căng thẳng.

Bạch Khởi chỉ lên bầu trời sao trên cao, cất lời sâu xa: “Có lẽ là “The tower” và “The moon”.”

“”The tower” và “The moon”…” Diệp Ngọc Manh biến sắc, giọng nói nghẹn ở cuống họng.

Cô am hiểu bài tarot, Bạch Khởi vừa nhắc tới, cô lập tức hiểu được ý trong lời Bạch Khởi.

Nhưng Hứa Thanh lại không hiểu gì cả.

Bạch Khởi nói: “Tòa lâu đài cổ, chính là lá bài “The tower” này.”

Dù đã biết được đáp án, nhưng khi nghe chính miệng Bạch Khởi nói ra, Hứa Thanh vẫn cảm thấy chấn động trong lòng.

“The tower”, giống như tên lá bài, trên lá bài vẽ một tòa lâu đài làm bằng đá, nó đứng thẳng trên nền đất không vững chắc, khiến người ta cảm thấy kinh ngạc và sợ hãi, không khỏi ngờ vực chừng nào nó sẽ đổ.

Trên lá bài “The tower”, bầu trời sau lưng âm u, những áng mây u ám chẳng lành dập dềnh phiêu đãng, xung quanh sấm chớp rền vang, một tia chớp không có dấu hiệu báo trước đột ngột từ hư không đánh xuống, đánh lên đỉnh tòa tháp, tòa tháp bốc lửa hừng hực, vương miện trên đỉnh tòa tháp cũng bị sét không chút lưu tình đánh rớt, quốc vương và hoàng hậu trong tòa tháp ngã xuống vực sâu vô tận, thứ đang đón chờ họ là… cái chết.

Dường như Bạch Khởi đã khám phá ra một bí mật nào đó, anh ta cười khẩy: "'The Tower' đứng trên một tảng đá, còn tòa lâu đài cổ này được xây dựng trên một vách núi cheo leo; 'The Tower' được làm bằng đá, tòa lâu đài này cũng vậy; 'The Tower' cao và hẹp, tòa lâu đài cổ mang phong cách Gothic, với đỉnh nhọn và hẹp dài; đỉnh của 'The Tower' bị sét đánh bốc cháy, quả cầu tròn trên đỉnh tòa lâu đài cổ cũng bị cháy đen."

Hứa Thanh vô thức há hốc miệng.

Những chi tiết này hoàn toàn trùng khớp. Rõ ràng, tòa lâu đài cổ này chính là phiên bản thực tế của lá bài "The Tower". Còn những căn phòng có dấu vết hỏa hoạn kia...

Diệp Ngọc Manh cảm thấy lo lắng. Cô ấy hiểu rõ ý nghĩa của từng lá bài, và càng nhận ra điềm báo chẳng lành.

Loading...