Song Trùng - Chương 438

Cập nhật lúc: 2025-03-24 00:24:33
Lượt xem: 2

Bạch Khởi không ngờ app lại làm thứ hào nhoáng này, tạc tượng diễn viên, đặt ở thần điện, còn gọi là Thần.

Bạch Khởi nhìn quanh, hỏi: "Có Cực Nguyên không?"

Ông lão cười: "Cậu ta hả, cậu ta cố thêm hai, ba năm nữa mới có khả năng."

Bạch Khởi giật mình, hiểu ra: "Ông nói... diễn viên ở đây, đều ở lại app ít nhất hai năm, thậm chí bốn, năm năm?"

Cực Nguyên ở app hơn một năm, đã là vua màn ảnh, ông lão lại nói Cực Nguyên cố thêm hai, ba năm mới có khả năng, vậy những diễn viên ở đây...

Ông lão tự hào, chỉ vào tượng xung quanh: "Đúng vậy, mỗi người ở đây, đều là minh châu bất hủ trong lịch sử điện ảnh app."

Ông buồn rầu, thở dài: "Chỉ là, con người luôn hướng về phía trước, chỉ nhớ người sống, nên chỉ có tôi ở bên họ, nhớ rõ họ, còn khán giả đời này qua đời khác, đã tìm được niềm vui mới."

Bạch Khởi an ủi: "Đời là vậy."

Bạch Khởi: "Họ đi rồi, hay... c.h.ế.t rồi?"

Không biết sao nhắc đến đây, ông lão trầm mặt, Bạch Khởi kiên nhẫn đợi, hồi lâu ông lão gượng cười: "Đều... c.h.ế.t cả rồi."

Bạch Khởi kinh ngạc: "Vì sao?"

Những diễn viên xuất sắc như vậy, đều c.h.ế.t cả.

Ông lão không trả lời, chỉ nhìn anh: "Cậu có biết khán giả là gì không?"

"Quỷ?" Bạch Khởi đáp.

Ông lão ngạc nhiên: "Cậu biết?"

Bạch Khởi: "Tôi đoán."

Bạch Khởi đoán được ít nhiều.

Đối tượng app phục vụ không phải người, nếu là người, app nên thanh toán bằng tiền tệ chứ không phải điểm tích lũy. Điểm tích lũy đổi được ước nguyện không tưởng, thứ mà "sức người" không đạt được. App như trung gian trao đổi, giao dịch với thế giới khác, pháp tắc và năng lượng khác biệt, nên thực hiện được ước nguyện của người sống.

Không phải người thì là quỷ, 80, 90% là vậy, huống hồ họ đóng phim kinh dị.

Quỷ xem phim ma, không biết có sợ không, còn rất mới lạ.

Bạch Khởi buồn cười.

Ông lão nhìn sâu vào anh, biểu cảm khác thường: "Nếu cậu biết rồi, dễ trả lời câu hỏi trước đó hơn."

"Vì sao gọi là 'Thập Thần Điện', bởi vì..." Ông lão dừng lại, lắng đọng cảm xúc, để bình tĩnh nói ra.

Tim Bạch Khởi đập nhanh, anh hiểu ra, sắc mặt hơi đổi: "Có lẽ họ là... Thần thật? Hoặc gần như là Thần?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-438.html.]

Ông lão nhìn anh, khẽ gật đầu.

Tim Bạch Khởi nặng trĩu, cuối cùng cũng thấy những điều cao xa hơn.

Ba tháng trước, lúc mới vào app, anh không khác gì người thường, trừ việc không bệnh tật.

Ba tháng sau, anh được cường hóa, thực lực tăng lên, có thiên phú, có đạo cụ, anh bây giờ có thể g.i.ế.c vô số anh của ba tháng trước.

Mà anh mới ở app ba tháng.

Nếu có người ở lại ba năm thì sao, mười năm, hoặc lâu hơn thì sao?

Người như vậy, còn có thể gọi là... người được sao? Anh dùng cách cho quỷ tiêu khiển, đổi lại cơ hội lên đỉnh cao thế giới.

Dù sao... phần thưởng app có thể mang về thế giới thực, chỉ cần giữ bí mật theo hiệp ước. Giống kỹ thuật gen ở chỗ anh.

Khó đảm bảo không có nhiều thứ hơn.

Đột nhiên Bạch Khởi cảm thấy huyết thống nhân ngư của Thư Yến, thế giới cương thi của Vỹ Bách, đều có thể lý giải ở một trình độ nhất định.

Những đồ vật không thuộc về thế giới, rất có thể tới từ app, được diễn viên trong app mang ra.

Vậy những giấc mộng dị thường của anh thì sao? Nên giải thích như thế nào?

Những tin tức phức tạp trong nháy mắt lấp đầy bộ não anh, não bộ như muốn nổ tung tới nơi, Bạch Khởi đứng khựng lại tại chỗ, trầm mặc không nói gì.

Anh đã hiểu được hàm nghĩa của Thập Thần Điện.

Những người kia, là những người gần với Thần nhất.

Thậm chí trong số họ sẽ có người hứa nguyện vọng trường sinh bất lão, như vậy thì hoàn toàn có thể thoát khỏi “Người”.

Tổ chức Pet so với họ thì chẳng có ý nghĩa gì cả.

Có lẽ bởi vì có vô số viên minh châu rực sáng từng ngã xuống, app thấy rõ kết cục của tổ chức Pet, cho nên không làm gì cả, chỉ lặng lẽ chờ đợi.

Bạch Khởi: "Vậy sao họ vẫn ngã xuống?"

Ông lão như rơi vào hồi ức, hồi lâu sau mới nói: "Bởi vì dục vọng không ngừng."

"Tôi có thể nói cho cậu," Ông lão nhìn Bạch Khởi, "Theo số liệu app, người hoàn thành nguyện vọng rời đi, phần lớn là hạ tầng, vì nguyện vọng nhỏ bé, ít điểm tích lũy, dễ thực hiện, họ cũng lượng sức mà đi, không lưu luyến, nên có hạnh phúc."

"Mà hạng ba trở lên, danh hiệu càng cao, diễn viên càng giỏi càng không muốn đi, vì dục vọng lớn dần theo thực lực, cuối cùng gặp chuyện ngoài ý muốn, dù sao người thông minh mấy cũng có sai sót, trong phó bản nguy cơ tứ phía, có không ít trường hợp hôm nay còn là hạng một ở top, mai đã là thi thể, hơn nữa Trường Giang sóng sau xô sóng trước, chắc chắn có người mới tỏa sáng hơn giẫm lên t.h.i t.h.ể của người đó để lên cao.”

"Hơn nữa trong app còn có một nhóm diễn viên hoàn thành nguyện vọng rời khỏi app, chưa đầy hai, ba tháng," Ông lão dừng lại, thở dài, "Họ đã quay trở về, lần này hứa nguyện vọng lớn lao hơn."

Bạch Khởi gật đầu, vào vị trí của những người khác có lẽ sẽ như vậy. Anh chỉ cần Bạch Du Hằng, anh biết rõ bản thân mình muốn thứ gì, mình đang làm gì.

Loading...