Song Trùng - Chương 395
Cập nhật lúc: 2025-03-24 00:18:15
Lượt xem: 2
Lục Minh Trí rùng mình. Lời Bạch Khởi suy luận theo tính cách nhân vật, nhưng trùng khớp với thông tin hắn có được.
Nhân vật của hắn khao khát tình yêu gia đình, luôn dịu dàng với vợ con, nhưng người vợ lại quá quắt, không thỏa mãn, luôn mắng nhiếc hắn.
Con gái cũng lạnh lùng, chỉ biết đòi hỏi vật chất.
Bạch Khởi biết hắn d.a.o động, hờ hững hỏi: "Ngươi dám g.i.ế.c ta vì một khả năng nhỏ nhoi, sao không dám điều tra xem lời ta có đúng không? Ít nhất ta có căn cứ, còn kẻ xúi giục ngươi có bằng chứng nào không?"
Lục Minh Trí ngẩng đầu, kinh ngạc, rồi vội cúi xuống, che giấu cảm xúc.
Bạch Khởi hiểu ra, quả nhiên có nội gián. Kẻ đứng sau đang ly gián, xúi giục Lục Minh Trí g.i.ế.c anh.
Bạch Khởi siết chặt tay, kẻ đó còn đáng hận và độc ác hơn Lục Minh Trí.
Lục Minh Trí suy nghĩ. Nếu hắn là con ngoài giá thú của Bạch Khởi, có thể hắn chưa được sinh ra. Vậy hắn không thể g.i.ế.c Bạch Khởi trong phim này.
Hắn có thể ra ngoài chịu tội với tổ chức. Với thân phận và địa vị của hắn, dù bị trừng phạt nặng nề, tổ chức cũng sẽ không g.i.ế.c hắn. Lợi ích hắn mang lại không phải thứ Thành Khê có thể so sánh. Hơn nữa, họ đã tốn nhiều công sức bồi dưỡng hắn. Nếu g.i.ế.c hắn, họ sẽ mất nhiều hơn được.
Hơn nữa, kịch bản phim thay đổi liên tục. Điều gì đúng ở giây trước, giây sau có thể sai. Vậy nên, hắn vẫn còn cơ hội g.i.ế.c Bạch Khởi.
Ít nhất, lúc này hắn phải dừng tay.
Nghĩ đến việc không những không thể g.i.ế.c Bạch Khởi, mà còn phải bảo vệ anh, Lục Minh Trí vô cùng tức giận, lòng đầy hận thù. Bây giờ hắn đã mất thiên phú và đạo cụ "Tarot tử thần". "Tarot tử thần" chỉ dùng được một lần. Thiên phú cũng vậy.
Hắn chỉ còn hai đạo cụ...
"Được rồi, ta không g.i.ế.c ngươi nữa." Cuối cùng, hắn nói.
Bạch Khởi mỉm cười thâm thúy: "Ngươi quả là người biết thời thế."
Từ khi đoán ra quan hệ với Lục Minh Trí, Bạch Khởi đã biết hắn sẽ chọn gì. Hắn đặt mạng sống lên trên hết, đó là điểm yếu để lợi dụng. Lục Minh Trí mạnh, nhưng nhược điểm quá rõ ràng, quá chí mạng. Người sợ c.h.ế.t không đáng sợ, người sợ có khả năng c.h.ế.t mới đáng sợ.
Bạch Khởi cũng sợ chết, nhưng anh dám mạo hiểm để tranh giành, vì anh muốn sống tốt hơn. Lục Minh Trí sợ chết, nhưng lại không dám. Hắn chỉ mong muốn cuộc sống bình yên, tự trói buộc mình.
【Từ đỉnh cao rơi xuống nhẹ nhàng?!】
【Bạch Khởi quá bá đạo! Nếu là tôi, chắc chắn đã c.h.ế.t rồi!!】
【Anh Lan ngầu quá!】
【Tân binh này có thể giành hạng nhất!】
【Đúng rồi, mọi người có thấy lọ nước màu lam anh ấy lấy ra trước đó không?】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-395.html.]
【Gì cơ?! Đừng nói là... Để tôi nhớ lại, nó là của ba Cực Nguyên mà?】
【Tôi nghe thấy tên nam thần của tôi, Cực Nguyên sao?】
【Chẳng lẽ là HN? Lọ nước màu lam, quá rõ ràng.】
【Trời ơi, rốt cuộc người này có lai lịch gì? Tôi nhớ ra, trong "Kinh dị liên hoàn", Cực Nguyên cho Bạch Khởi điểm tuyệt đối, giờ lại thêm lọ nước màu lam, Bạch Khởi là con ông cháu cha à?】
【Sao bạn suy luận được nhiều vậy?】
【Ý kiến hay đấy! Vậy ra Tiêu Nhất Cảnh chỉ là con ông cháu cha gà mờ, Bạch Khởi mới là hàng thật. Anh ấy có người cho đạo cụ cam cấp cao, bản thân lại siêu giỏi!】
【Che giấu kỹ quá! So với Tiêu Nhất Cảnh, Bạch Khởi khiêm tốn thật! Nếu dùng danh Cực Nguyên, ai mà không nể mặt? Vậy mà anh ấy không cần, muốn sống như người bình thường.】
...
Kén trói vỡ tan, sợi tơ dần tản ra. Bạch Giang bên ngoài thấy cảnh này, trong mắt lóe lên vẻ hả hê. Kén trói biến mất, đồng nghĩa mọi chuyện đã kết thúc.
Bạch Khởi tự chui đầu vào rọ.
"Tiểu Bạch Khởi," Bạch Giang khẽ cười trào phúng, sau này Bạch Khởi không còn tồn tại nữa, không còn ai gọi hắn là Tiểu Bạch Khởi nữa cả.
Đôi mắt Hứa Thanh đỏ au, cơ thể lảo đảo.
Bạch Khởi c.h.ế.t rồi ư? Sao có thể? Cậu vẫn luôn đi cùng Bạch Khởi, gặp vô số nguy hiểm, lần nào kẻ địch cũng rất mạnh mẽ, nhưng cuối cùng Bạch Khởi đều có thể chuyển từ bại thành thắng, cậu nghĩ lần này cũng như vậy, nhưng mà anh ấy…
Không! Cậu không tin!
Đó là sự tin tưởng thâm căn cố đế trong tiềm thức của cậu, Bạch Khởi sẽ không chết!
Hứa Thanh nhìn chòng chọc cái kén, cho dù có c.h.ế.t thì cậu cũng phải tới nhìn t.h.i t.h.ể của Bạch Khởi.
Bạch Giang cảm nhận được ánh mắt thù hận của Hứa Thanh và Diệp Ngọc Manh, nụ cười lại càng thêm rạng rỡ.
Mãi đến khi Bạch Khởi và Lục Minh Trí kề vai sát cánh đi ra.
Nụ cười khựng lại trên gương mặt.
Diệp Ngọc Manh và Hứa Thanh ngây người ra.
Bạch Giang cảm nhận được ánh mắt căm hận và đầy oán trách của Lục Minh Trí.
Hứa Thanh phải dụi mắt vài lần mới dám tin vào cảnh tượng trước mặt - Bạch Khởi đang chủ động khoác vai Lục Minh Trí. Lục Minh Trí, vốn cao hơn Bạch Khởi một chút, khẽ cúi người, tạo điều kiện thuận lợi cho hành động thân mật này.