Song Trùng - Chương 38
Cập nhật lúc: 2025-03-23 17:51:47
Lượt xem: 4
Hắn cầm một cây bút lông trên bàn, khom người xuống, đánh dấu từng nấc trên dây thừng.
Bạch Du Hằng nói: "Lát nữa cho tôi biết cần bao nhiêu mét dây thì chạm đáy."
Trịnh Hoài gật đầu lia lịa, anh ta đang nghĩ đến việc Bạch Khởi tìm được xác của nữ quỷ là họ có thể thoát khỏi bộ phim kinh dị này thì vô cùng phấn khởi: "Anh Bạch quả là người chu đáo!"
Bạch Du Hằng không để ý đến lời anh ta, mà đi buộc một đầu dây thừng khác vào thanh sắt ngang trên tường tầng một.
Bạch Du Hằng dùng chân đạp lên thanh sắt ngang, kéo mạnh về phía sau, sau khi chắc chắn nó đủ vững chắc, hắn dập tắt điếu thuốc, tiện tay vứt vào thùng rác, rồi quay trở lại miệng giếng thang máy.
Đây là tầng một, từ đây xuống đáy giếng thang máy cũng chỉ khoảng tám, chín mét, nhưng nó sâu hơn nhiều so với những tòa nhà cao tầng bình thường, khiến người ta cảm thấy vô cùng kinh hãi.
―― Dường như ngay từ lúc bà chủ thuê người xây dựng tòa nhà, đã muốn vứt xác nữ quỷ ở đây.
Bạch Du Hằng chuẩn bị dụng cụ xong, ngậm đèn pin leo xuống, ba người Vỹ Bách lo lắng, trái tim như nhảy vọt lên cuống họng, bọn họ dịch chuyển tất cả các nguồn sáng, chiếu xuống giếng thang máy, hy vọng có thể giúp Bạch Khởi.
Bạch Du Hằng chú ý tới các nấc được đánh dấu trên dây thừng, sau khi xác định còn chưa đến hai mét thì buông lỏng tay ra, thả người nhảy xuống, vững vàng tiếp xuống dưới đáy giếng thang máy.
【Ôi ghê vãi, có t.h.i t.h.ể nữ quỷ】
【Lầu trên ngốc à, mười tám năm rồi, dù có t.h.i t.h.ể thì cũng chỉ là đống xương nát.】
【Móa ơi anh ta đá phải đầu lâu!】
【Anh ta bạo gan thật, vậy mà không sợ, tôi có chứng sợ bóng tối và sợ giam cầm.】
Bạch Du Hằng ngồi xuống, lấy chiếc găng tay trắng trong túi ra, từ tốn đeo vào, sau đó lại lấy chiếc túi nhựa trong suốt đã được chuẩn bị kỹ càng trong túi, dùng một chiếc kẹp lớn để kẹp từng đoạn xương trắng dưới đất lên, thả vào trong túi nhựa, toàn bộ quá trình mặt không hề biến sắc.
Lúc làm chuyện này Bạch Du Hằng đột nhiên nghĩ tới Bạch Khởi, khẽ cười một tiếng.
Việc này chỉ có hắn mới làm được, chứ đưa cho Tiểu Bạch vừa sạch sẽ vừa mắc chứng OCD thì... chắc là anh ta sẽ cố làm như không có gì, nhưng sau đó nhất định sẽ chạy vào nhà vệ sinh rửa tay cả trăm lần ấy chứ.
(OCD: ám ảnh cưỡng chế)
Bạch Du Hằng cẩn thận tìm kiếm từng ngóc ngách trong giếng thang máy, sau khi chắc chắn không bỏ sót một mẩu xương nào, hắn rọi đèn pin lên trên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-38.html.]
Mặc Minh nhận được tín hiệu, cùng Vỹ Bách thả dây thừng xuống, lần này trên dây có buộc thêm một cái móc.
Bạch Du Hằng tiến đến, móc hai đầu túi vào cái móc, rồi nhanh tay buộc chặt miệng túi lại.
【Ôi, anh ta thông minh thật, lúc nãy tôi còn lo không biết làm sao anh ta mang được cái túi xương to như vậy lên, đúng là tôi ngốc quá】
【Anh ta bình tĩnh đến đáng kinh ngạc.】
【Kiểu nút thắt này thuộc loại không thể tháo rời ấy, vậy mà anh ta cũng biết cách buộc, tôi còn chẳng nhìn rõ anh ta buộc kiểu gì.】
Bạch Du Hằng lại quơ đèn pin, biểu thị hắn đã xong việc, Mặc Minh và Vỹ Bách lập tức kéo túi xương lên.
Quá trình túi xương từ từ được kéo lên, Vỹ Bách ý thức được sắp tới lúc rời khỏi bộ phim kinh dị, cậu hô lớn xuống giếng thang máy: "Anh Bạch à! Anh đi ra nhớ liên hệ với em qua app nhé! Nhất định anh sẽ thực hiện được nhiệm vụ tuyến phụ!"
Trước đó họ đã kết bạn qua app.
Bạch Du Hằng: "Biết rồi."
Khoảnh khắc túi xương được kéo lên, app của tất cả mọi người phát ra âm thanh nhắc nhở ――
【Thi cốt của oán linh váy đỏ lộ ra dưới ánh mặt trời, nhiệm vụ tuyến chính hoàn toàn chấm dứt.】
【Bộ phim còn nhiệm vụ tuyến phụ, đánh giá tổng hợp của các diễn viên sẽ được tiến hành sau khi tuyến phụ kết thúc, mong mọi người kiên nhẫn chờ đợi】
【Quyết định, diễn viên Vỹ Bách, Mặc Minh, Trịnh Hoài chưa mở tuyến phụ, lập tức rời khỏi bộ phim.】
【Diễn viên chưa mở tuyến phụ có thể quan sát tiến triển tiếp theo của bộ phim qua ứng dụng.】
Ở đại sảnh tầng một, ba người Vỹ Bách hoàn toàn biến mất.
Lúc này bên ngoài phim kinh dị, màn hình trong rạp chiếu quay cận cảnh vào Bạch Khởi ở dưới giếng thang máy.
Trong giếng thang máy đen như mực, anh chàng người mới hơi ngước đầu lên, chiếu chiếc đèn pin lên trên, trong màn đêm yên tĩnh c.h.ế.t chóc, đôi mắt thâm thúy sáng như sao, trong đôi mắt phản chiếu miệng giếng thang máy vuông vức, miệng giếng sáng chiếu tượng trưng cho hy vọng xa ngoài tầm với.
Một quỷ nam toàn thân hiện ra ánh sáng trong suốt đứng dậy: "Vợ à, đi thôi, mới đầu cứ tưởng phim rác, nhưng mà xem mãn nhãn thật, cậu người mới kia cũng cừ thật đấy, đoạn cuối làm ra hình ra dáng, cứ nhất định phải làm ra cảm giác chưa xong vẫn còn tiếp, như có phần tiếp theo vậy."
Nữ quỷ toàn thân hiện ra ánh sáng màu lam trong suốt ngồi bên cạnh giữ chặt lấy anh ta: "Vẫn còn nhiệm vụ tuyến phụ mà, cậu ta nói muốn ở lại."