Song Trùng - Chương 369

Cập nhật lúc: 2025-03-23 23:14:28
Lượt xem: 2

“Ôi, “Song nguyệt đồng thiên” lại thêm tai nạn xe liên hoàn.”

“Huhuhu, sao bộ phim này lại là phim buổi đêm chứ, em hơi sợ.”

….

Bạch Khởi tỉnh dậy trong phòng trực tối đen như mực ở bệnh viện, xung quanh tối om giơ tay lên không nhìn thấy năm ngón. Anh sờ lấy điện thoại của mình, mở đèn pin ra, tìm công tắc đèn trên tường, ấn xuống, nhưng đèn không sáng.

Vách tường gần phòng trực nứt ra, bã tường rơi rất nhiều, trên mặt tường trắng còn có mấy dấu chân của những đứa trẻ nghịch ngợm để lại, xem ra bệnh viện này đã có tuổi rồi, không dư dả kinh phí. Có lẽ đèn phòng trực này đã hỏng rồi.

Bạch Khởi nương ánh sáng đèn pin từ điện thoại chiếu lên người, giật nảy mình.

Anh mặc một chiếc áo khoác trắng, trên chiếc túi trước n.g.ự.c kẹp một chiếc bút bi, mà trên cổ vẫn còn đeo một chiếc thẻ công tác dây xanh.

Bạch Khởi lật thẻ công tác ra nhìn.

“Bạch Khởi, bác sĩ khoa phụ sản bệnh viện Dạ An.”

Khoa phụ sản, khóe miệng Bạch Khởi giần giật. Bệnh viện Dạ An, đêm bình an, cái tên này cũng thật châm chọc.

Ở trên bức tường gần đó có dán một tờ giấy, Bạch Khởi đến gần, trông thấy đó là danh sách trực, ở dòng cuối cùng trong danh sách trực là tên anh, nói cách khác, anh là bác sĩ khoa phụ sản trong phim này, đêm nay lại tới phiên anh trực ở khoa cấp cứu.

Bạch Khởi ra khỏi phòng trực, không biết do tiết kiệm điện hay đã xảy ra chuyện gì, hành lang tối om dài dằng dặc, hai đầu không nhìn thấy đáy, chỉ có thể trông thấy chiếc bóng như một cái hố sâu đen kịt.

Bạch Khởi ngẩng đầu lên, trông thấy trên bầu trời có hai mặt trăng dị thường, mặt trăng bên trái thì trắng hếu, mà mặt trăng bên phải lại đỏ au, khiến hành lang bị chiếu bên trái thì trắng nhợt, mà bên phải lại là một chiếc lưới đỏ ngầu ngột ngạt.

Bạch Khởi không rõ các diễn viên khác đang ở đâu, anh định đi dạo thử xem có gặp họ ở phòng khác không, thì ứng dụng lại thông báo tin nhắn ——

【Những điều cần biết về phim "Bệnh viện":

1. Phim kéo dài đến hừng đông (khi song nguyệt biến mất), khám phá xong sớm thì kết thúc sớm.

2.

Nhắc nhở: Vì thời gian gấp rút, xin các diễn viên nắm bắt thời gian.

2. Phim màu cam, chất lượng "Đặc sắc lộ diện", sau khi kết thúc, diễn viên hạng nhất được thưởng 1000 điểm tích lũy.

3.

4. Phim sẽ ẩn độ khám phá kịch bản như thường lệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-369.html.]

5.

6. Hình tượng nhân vật trong phim này rất quan trọng, xin các diễn viên hóa thân vào nhân vật, làm những việc nên làm theo thân phận.

7.

8. Vì vấn đề kết cấu, phim giảm bớt quá trình làm quen, các diễn viên tự làm quen trong quá trình diễn.】

9.

Bạch Khởi nhìn đồng hồ, bây giờ là 11 giờ 42 phút đêm. Đến khi "song nguyệt" kết thúc, nhiều nhất chỉ còn 6, 7 tiếng. Đây là phim có thời gian ngắn nhất mà anh từng tham gia.

"Cấp cứu! Tai nạn liên hoàn!" Tiếng bác sĩ vang lên hối hả trên hành lang. Các bác sĩ đang ngủ trong phòng nghỉ lập tức tỉnh dậy. Chỉ vài phút sau, xe cứu thương hú còi inh ỏi rời khỏi bệnh viện, tiếng còi xa dần.

...

Lúc này, con đường Dạ An trở nên vô cùng hỗn loạn, m.á.u đỏ sẫm loang lổ trên mặt đường, từ từ chảy đi, vỉa hè và cửa các cửa hàng hai bên đường bị m.á.u b.ắ.n tung tóe. Trên mặt đất, những chi thể đứt lìa vẫn còn co giật, m.á.u thịt nát bét, tỏa ra mùi m.á.u tanh nồng nặc.

Một người đàn ông trung niên cao lớn vạm vỡ và một cô gái xinh xắn đáng yêu giúp bác sĩ đưa người bị thương lên xe, xe cấp cứu lao về phía bệnh viện Dạ An.

Vụ tai nạn liên hoàn khá lớn, xe cứu thương có hạn, cô gái nhiệt tình và người đàn ông nhận lời đề nghị của bác sĩ, chở bệnh nhân bị thương nhẹ đuổi theo sau xe cứu thương.

"Ngọc Manh, sao cháu lại tham gia bộ phim này?" Hà Bách vừa lái xe vừa hỏi.

"Chú à, cháu đến để theo đuổi thần tượng," Diệp Ngọc Manh đáp tự nhiên, chớp mắt cười nói, "Gặp được chú thế này tốt quá."

Hà Bách dở khóc dở cười.

Trước đó, ông từng hợp tác với Diệp Ngọc Manh, cô bé hoạt bát khác thường, có phần giống cô con gái đã mất của ông, nên ông quý mến Diệp Ngọc Manh hơn một chút. Cứ giúp đỡ qua lại thành quen, được hợp tác lần nữa, ông rất vui.

Phía sau xe vang lên tiếng rên rỉ thảm thiết, phía trước lại rộn rã tiếng cười nói.

Họ là diễn viên, xuất hiện ngay tại hiện trường tai nạn liên hoàn, ứng dụng yêu cầu họ giúp bác sĩ đưa người bị thương đến bệnh viện.

"Aaaaaa!" Tiếng kêu đau bất thường vang lên từ ghế sau xe, Diệp Ngọc Manh giật mình quay đầu lại: "Sao vậy?"

Người kêu đau là một cô gái to lớn, mặt mũi tiều tụy. Cô ta đau đớn nhăn nhó, trán toát mồ hôi lạnh, ôm bụng cuộn tròn: "Hình... hình như tôi sắp sinh rồi."

Lúc này, Diệp Ngọc Manh mới nhận ra cô gái không phải mập mà là đang mang thai.

Cô gái chỉ bị trầy xước nhẹ, nhưng có lẽ bị hoảng sợ nên động thai, sắp sinh non.

Diệp Ngọc Manh vừa trấn an vừa giục Hà Bách lái xe nhanh hơn.

Loading...