Song Trùng - Chương 342

Cập nhật lúc: 2025-03-23 23:12:24
Lượt xem: 3

Anh đang cúi đầu, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, vẻ mặt âm trầm, không nói lời nào.

Bạch Du Hằng định hỏi, chợt nhướng mày: "Mặt đất đang rung chuyển."

Giác quan của hắn nhạy bén hơn người thường rất nhiều.

"Sao cơ?" Bạch Khởi ngẩng đầu.

Biển m.á.u đang rung động. Tiếng ong ong nhỏ xíu vang lên khi mặt đất vừa rung chuyển. Đá vụn trên vách đá rung lên, bắt đầu rơi xuống.

Hứa Thanh có linh cảm chẳng lành.

Bạch Khởi đột ngột nói: "Chúng ta đến đây làm gì?"

"Tìm đồ vật." Bạch Du Hằng vội nói.

Theo hai thông báo trên bia đá ở tầng một địa ngục Bát Nhiệt, chắc chắn họ có thể tìm thấy chìa khóa vào thế giới cực lạc trong địa ngục Đao Sơn và Huyết Trì. Địa ngục Huyết Trì không có, nên họ mới đến đây.

Bạch Khởi vội vàng nắm lấy thứ gì đó: "Nhanh! Đi lên!"

Hứa Thanh khẽ giật mình.

Hai người không chút do dự, dùng tốc độ nhanh nhất thoát khỏi Đao Sơn và biển m.á.u cao đến nửa đầu gối.

Bạch Du Hằng nhanh nhẹn leo lên, rồi quay lại kéo Bạch Khởi lên, cả hai lại kéo Hứa Thanh.

"Có thứ gì đó!" Hứa Thanh hoảng hốt nói.

Chân cậu ta vẫn còn nửa ngập trong biển máu. Trong biển m.á.u có một vật thể trắng phát sáng đang bơi lượn, chỉ trong nháy mắt đã chạm vào chân cậu ta.

Bạch Du Hằng có thị lực tốt, nhận ra đó là răng nanh của ma cà rồng. Ngay lập tức, hắn ném kiếm đi.

Hàm răng nanh kia há ra, ngay khoảnh khắc sắp cắn vào Hứa Thanh, bị thanh kiếm chặn lại.

Cuối cùng, Hứa Thanh cũng leo lên được, đứng bên cạnh thở dốc: "Đó là cái gì vậy --"

Câu nói của cậu ta nghẹn lại.

Biển m.á.u nhanh chóng khuấy động như chất lỏng trong máy làm sữa đậu nành. Mặt đất rung chuyển dữ dội, các mép vách đá vỡ vụn. Một giây sau, Đao Sơn Huyết Hải đột ngột dâng trào lên mặt đất!

Máu b.ắ.n tung tóe khắp nơi, ồ ạt trào ra. Bạch Du Hằng nhanh chóng ôm Bạch Khởi vào lòng.

Hứa Thanh bị m.á.u xối ướt người, lưng Bạch Du Hằng cũng ướt đẫm.

"Em không sao." Bạch Khởi dịu dàng nói.

Anh nghiêng đầu, nhìn xuống tình hình dưới đáy biển.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-342.html.]

Đao Sơn Huyết Hải là một... sinh vật sống.

Đó là một con quái thú giống như lợn rừng, hàng vạn đao thương kia là gai nhọn trên lưng nó! Nửa thân nó ngâm trong máu, che khuất hàm răng nhọn hoắt.

Nửa thân dưới của nó có vô số cái miệng đang há to.

Hứa Thanh kinh ngạc đến mức sững sờ.

Bạch Khởi thầm nghĩ Minh Trí Thần lành ít dữ nhiều.

Con quái thú không ăn được ba người, tức giận rống lên hai tiếng về phía họ, rồi lại nằm xuống, trở về trạng thái như trước, rõ ràng là đang ngủ say.

"Sao anh đoán được...?" Hứa Thanh nuốt nước bọt, cảm thấy kinh hãi. Nếu không nhờ Bạch Khởi phản ứng nhanh, có lẽ cậu ta đã mất mạng ở đây.

Bạch Du Hằng nhớ lại lúc nãy Bạch Khởi cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại. Hắn lấy điện thoại ra xem, sắc mặt thay đổi.

Hứa Thanh vẫn còn sợ hãi: "Không phải chúng ta đến tìm bảo vật sao? Còn xuống nữa không? Thứ này kinh dị quá. Lúc nãy tôi có linh cảm mãnh liệt. Nó không ăn năng lượng, chỉ ăn mạng sống. Bị nó cắn thì c.h.ế.t chắc luôn..."

"Không tìm nữa." Vẻ mặt Bạch Du Hằng trầm xuống.

Hứa Thanh nghi hoặc nhìn Bạch Khởi.

Dường như hai người họ đã ngầm hiểu ý nhau, biết được điều gì đó, nhưng cậu ta lại không hề hay biết.

Bạch Khởi bình tĩnh nói: "Lúc nãy ứng dụng thông báo, vì người có năng lượng thấp nhất thay đổi, thời gian rơi xuống tầng dưới sẽ kéo dài thêm năm phút."

"Có vấn đề gì sao...? Tuy hơi kỳ lạ, nhưng cũng bình thường mà?"

Bạch Khởi ngẩng đầu, mỉm cười: "Điều này có nghĩa là, có thể thực hiện việc cho tất cả mọi người cùng ở một tầng."

"Sao có thể?!" Hứa Thanh sững sờ. Quan điểm này phá vỡ nhận thức của Hứa Thanh. Cậu ta có thể chấp nhận chuyện bốn, năm người ở cùng một tầng, nhưng việc tất cả mọi người ở cùng một tầng thì...

Quá lớn lao, quá đáng sợ.

Bạch Khởi nói tiếp: "Không chỉ có thể, mà còn đơn giản hơn so với việc chúng ta tìm cách cùng vào thế giới cực lạc. Chúng ta muốn vào thế giới cực lạc, phải hối lộ, c.h.é.m giết, không thể bỏ qua bất cứ điều gì, thậm chí phải mạo hiểm tìm chìa khóa từ con quái thú để mở cánh cửa."

"Nhưng để mọi người cùng ở một tầng, chỉ cần chuyển năng lượng. Cậu quên rồi sao, có thể... chuyển nhượng năng lượng."

Tim Hứa Thanh như ngừng đập.

Đúng vậy, có thể chuyển năng lượng. Như vậy, khi cùng ở một tầng, người có năng lượng thấp nhất sẽ liên tục thay đổi, phá vỡ giới hạn ba người mỗi tầng.

Điều kiện tiên quyết là người có nhiều năng lượng chuyển phần lớn năng lượng cho người có ít năng lượng nhất trước khi người đó rơi xuống, tự nguyện chịu rủi ro và trở thành người có ít năng lượng nhất. Để năng lượng luôn luân chuyển giữa các phạm nhân, hoàn toàn có thể đạt được tình huống này.

"Có gì đó không ổn," Hứa Thanh đột nhiên hoàn hồn, "Tôi ví dụ thế này, nếu một tầng có hai mươi người, người cuối cùng rơi xuống, ít nhất mười bảy người phải rơi. Dù chúng ta làm thế nào, cũng không thể giữ mười bảy người này thoát khỏi tình trạng năng lượng thấp nhất."

Bạch Khởi nở nụ cười bí ẩn: "Vậy nếu hai mươi người này có lượng năng lượng bằng nhau thì sao?"

Loading...