Song Trùng - Chương 335

Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:39:14
Lượt xem: 3

【Mấy chế phát hiện ra không, hình như ảnh còn có thực thể hơn cả trước kia.. có vẻ bắt đầu kiếm lời rồi.】

【Trời má, bên trên giàu sụ luôn.】

【Móa, Bạch Du Hằng đi cái bọn họ bắt chước ảnh nhảy xuống g.i.ế.c người tích lũy năng lượng kìa.】

【Tích lũy ban đầu của tư bản!! Bọn họ tìm được linh cảm từ Bạch Du Hằng.】

【Thu thập tin tức, thu thập năng lượng, má ơi..】

Một vài biến hóa kỳ lạ xảy ra trong địa ngục. Bạch Du Hằng không nghĩ ngợi gì nhiều, hắn ra ngoài làm ăn trước, những điều mà hắn và Bạch Khởi suy diễn có thể sẽ thay đổi, trước mắt tất cả đều nằm trong dự liệu.

Năng lực bắt chước của con người rất mạnh, một khi một phương pháp chứng minh được sự hữu hiệu, sẽ có vô số người cảm thấy mình có thể bắt chước theo, muốn giành được lợi từ đó.

Bạch Khởi từng nói, một khi những người này bắt đầu g.i.ế.c xuống phía dưới, hắn phải quay trở về, bởi vì trên cao có tranh chấp sẽ khiến tình huống ở dưới khốc liệt hơn, dù sao với những người ở tầng trên mà nói, việc g.i.ế.c người không tốn quá nhiều sức lực.

Mà tình hình này không có chuyện dịu hơn, chỉ càng khốc liệt hơn. Sớm muộn gì cũng bắt đầu bóc lột. Bạch Du Hằng làm người đầu tiên, từ đó giành được nhiều lợi ích nhất. Bạch Du Hằng dùng tốc độ nhanh nhất để lên cao, sau đó lại bắt đầu trở xuống. … Một ngày rưỡi sau, Bạch Khởi đang ngủ trong sơn động thì nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc.

Bạch Du Hằng hờ hững nói: “Đi con đường tơ lụa trở về rồi.”

Bạch Khởi mỉm cười, quét mắt nhìn hắn, năng lượng trên người hắn nhiều hơn không chỉ gấp đôi. Lên trên khá phiền toái, cần bỏ tiền ra mua chuộc, xuống dưới bởi vì thay đổi hình thức, không thể dùng phương pháp thô bạo như g.i.ế.c người để đi xuống, nhưng về bản chất cũng không thay đổi gì nhiều.

Trước đó Bạch Du Hằng g.i.ế.c cả dọc đường xuống, bây giờ cũng g.i.ế.c xuống, nhưng sẽ hoàn lại năng lượng và thù lao cho người bị giết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-335.html.]

Dọc đường này, Bạch Du Hằng phát hiện, chỉ cần có đủ năng lượng, không ai để ý mình ở tầng nào, so với chất lượng sinh hoạt, mọi người sợ thiếu thốn năng lượng hơn.

Bạch Du Hằng đang định chia năng lượng cho Bạch Khởi, Bạch Khởi lắc đầu: “Đổi tầng ngay bây giờ, nếu quá nhiều sẽ bị g.i.ế.c hết, lỗ vốn, như em bây giờ là đủ rồi.

Bạch Du Hằng gật đầu, bảo rằng: “Hứa Thanh và bạn tù đã nhìn lẫn nhau, những người khác quan hệ đều gay gắt cho nên anh không nhắc tới, phía Vu Nhã, tiếc là cậu ta không có bạn tù, cho nên còn một đôi nữa mới có thể mở thang tơ lên trời, phải đợi lần luân hồi tiếp theo.”

Bạch Khởi hiểu ý.

Trời đã sáng rõ, điện thoại của Bạch Khởi và Bạch Du Hằng đồng thời đổ chuông báo, app nhắc nhở một phút sau là tới lượt luân hồi, Bạch Khởi đứng lên, đi tới trước mặt Bạch Du Hằng, hơi ngẩng đầu lên nhìn hắn, sau đó nghiêng người, ghé vào tai hắn khẽ nói: “Em dùng Hà Đồng tới Đao Sơn, đợi anh, một tiếng.”

Bạch Du Hằng mỉm cười, đáp lại: "Được, chờ anh."

Trước khi đổi tầng, Bạch Khởi đã giao toàn bộ vật phẩm có thể tiết lộ thông tin cho Bạch Du Hằng, chỉ giữ lại một lượng năng lượng tối thiểu cho bản thân.

Năng lượng dồi dào sẽ khiến người khác bất chấp nguy hiểm để tấn công anh. Ngược lại, năng lượng thấp sẽ tạo cảm giác anh yếu thế, dễ dàng bị lợi dụng.

Sau mỗi vòng luân hồi tranh đoạt, phạm nhân thường có xu hướng dè chừng những diễn viên có năng lượng cao và khinh thường những người có năng lượng thấp, bởi họ cho rằng năng lượng phản ánh thực lực.

Không ai biết Bạch Khởi và Bạch Du Hằng đã tách nhau ra. Trong mắt những diễn viên khác, anh vẫn là Bạch Khởi mạnh mẽ, và sự uy h.i.ế.p từ Bạch Du Hằng vẫn còn đó. Chỉ cần anh không hành động, bí mật sẽ không bị bại lộ. Một lợi thế của tầng địa ngục với tối đa ba người là thông tin bị hạn chế. Có thể khán giả sẽ nhận ra sự khác biệt, nhưng các diễn viên thì không. Việc kiểm soát năng lượng ở mức vừa phải giúp anh nhận được sự dè chừng từ tù nhân, nhưng không đến mức khiến họ liều lĩnh cướp đoạt.

Minh Trí Thần mở mắt, khung cảnh đầu tiên đập vào mắt là màn sương m.á.u bao trùm bầu trời. Anh vội vã đứng dậy và nhận ra mình đang ở trên một vách đá cheo leo. Ngọn núi cao vút, phong cảnh xung quanh nhuốm màu thủy mặc vàng đen. Trước mặt anh, một cây tùng cổ thụ che khuất phần lớn ánh sáng. Minh Trí Thần thận trọng tiến lên, nhìn qua kẽ lá và màn sương m.á.u dày đặc, anh không khỏi kinh hãi trước cảnh tượng bên dưới.

Đây chính là địa ngục Đao Sơn.

Bên dưới là một hố thiên thạch khổng lồ, cắm đầy những lưỡi đao chi chít, ước chừng hàng vạn chiếc. Những lưỡi đao vừa dài vừa nhọn, trông giống như dùi hoặc tăm. Nếu ai rơi xuống, chắc chắn sẽ bị đ.â.m xuyên. Hố trời ngập tràn m.á.u tươi, sâu đến đầu gối. Buổi sáng trên núi lạnh lẽo, hơi nước mang theo mùi m.á.u tanh nồng từ từ bốc lên theo nhiệt độ tăng dần, tạo thành màn sương m.á.u mờ đục. Màn sương tiếp tục bay lên, hình thành những đám mây m.á.u quỷ dị.

Loading...