Song Trùng - Chương 333
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:39:10
Lượt xem: 2
Cả hai đều có thể nói được, mà ý nghĩa khen chê cũng khác nhau. Chỉ là suy nghĩ chợt lóe lên này thực sự quá đáng sợ. Điều kiện hoàn thành phó bản mà app thông báo là “Chạy thoát”, cũng có nghĩa là thoát khỏi địa ngục, một trong số các phương pháp đã rất rõ ràng
―― Bọn họ ở trong tù không phạm phải tội nghiệt, hết hạn phóng thích quay về nhân gian. Nhưng điều này rất khó khăn, cho dù anh không muốn giết, hoàn cảnh ác liệt cũng sẽ buộc anh phải g.i.ế.c người, dù sao điều kiện tiên quyết để thoát là phải sống, mất mạng thì tất cả đều vô nghĩa.
Hơn nữa người khác sẽ g.i.ế.c anh, cho dù để tự vệ, anh đã được định trước là bàn tay sẽ gây ra tội ác. Anh và anh trai đều đã g.i.ế.c người, anh những tưởng chỉ còn mỗi cách bước vào thế giới cực lạc, nhưng bây giờ bức họa này… Bạch Khởi ngẩng đầu lên nhìn Bạch Du Hằng, mang theo ý ngầm mà nói rằng: “Yêu cầu hoàn thành phó bản chỉ là ‘Chạy thoát’.”
Bạch Du Hằng biến sắc, yêu cầu này rất rộng lớn, rất trừu tượng, không nói rõ chạy thoát thế nào, phương pháp chạy thoát cụ thể kia chỉ là họ suy diễn dựa theo tin tức có được mà thôi, nhưng thực ra app chỉ muốn bọn họ chạy thoát là được, chính họ tự thu nhỏ mạch suy nghĩ vào “Thế giới cực lạc”.
Khái niệm bất tri bất giác bị thu nhỏ, bây giờ Bạch Khởi nhớ lại, họ mới ý thức được điều này. “Nhưng trên tấm bia đá nói rõ, trên tầng một địa ngục Bát Nhiệt tồn tại thế giới cực lạc, có thể tiến vào thế giới cực lạc.”
Bạch Du Hằng dừng lại một chút, “Lại thêm tấm poster của bộ phim, trên tầng một địa ngục Bát Nhiệt có tiên cảnh hồ sen.”
Bạch Khởi buông mi: “Em cũng đang nghĩ tới điều này, thực ra còn có “ốc đảo sa mạc” dạng sứa. Trước mắt mọi manh mối đều đang nói, thế giới cực lạc có tồn tại, vào thế giới cực lạc là có thể chạy thoát khỏi địa ngục, chỉ là ý nghĩa của bức họa này hơi lạ…”
Bạch Khởi mở bức họa ra nhìn tiếp. Cho dù chỉ có một phần một vạn khả năng là thế giới cực lạc có vấn đề, thì anh cũng phải bắt đầu suy nghĩ đường ra khác, nhưng hiển nhiên, bây giờ nhất định họ phải tiến hành theo kế hoạch ban đầu, bởi vì ngoài điều này ra thì không còn manh mối nào nữa, nhất định phải mở “thang tơ lên trời”, đây là mấu chốt.
Bạch Du Hằng cũng không xoắn bện nữa: “Chúng ta đợi mở được “Thang tơ lên trời” rồi tính sau.”
Bạch Khởi gật đầu, trước mắt chỉ có cách này. Bức họa này chỉ là khiến họ cần lưu tâm hơn mà thôi. “Phải rồi, anh Bạch à, em vừa nghĩ thông định nghĩa “Tử vong” trong địa ngục.”
Bởi vì không thể gọi anh trai bừa bãi, cho nên xưng hô “anh Bạch” vinh dự rơi xuống đầu Bạch Du Hằng. Bạch Du Hằng nhìn về phía anh: “Hửm?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-333.html.]
Bạch Khởi vừa đi vừa nói, “Thực ra toàn bộ những gì xảy ra ở nơi này, đều có thể tìm được thứ tương ứng ở thế giới hiện thực, năng lượng hiển nhiên tương ứng với tiền, một người không có đồng nào cũng không đến mức c.h.ế.t luôn, chỉ khi những điều kiện khách quan như đói, thiếu nước, bệnh tật phát huy tác dụng thì con người mới “tử vong”.”
“Giống như ban nãy, em chỉ chừa lại một chút năng lượng trên người, nhưng em vẫn không sao, em rơi vào Huyết Trì, còn không có cảm giác đau nhói khi bị ăn mòn, anh chia lại năng lượng cho em, thứ em mất đi là “Tiền” chứ không phải sinh mệnh.”
“Cho nên thực ra phạm nhân hoàn toàn có thể sống trong tình huống không có năng lượng, chỉ cần anh ta may mắn rơi vào tầng cao.”
“Một người rơi đến mức không thể rơi xuống nữa sẽ lập tức chết, đến khi anh ta bị hoàn cảnh khốc liệt mài mòn năng lượng và sinh mệnh mới hoàn toàn là tử vong. Cho nên thực ra ban đầu chúng ta không phải g.i.ế.c chóc mà là…”
“Cướp bóc..” Khóe miệng Bạch Du Hằng giần giật, nói ra từ thích hợp hơn.
“Đúng vậy,” Bạch Khởi cười, “Thực ra năng lượng là tiền tệ, chúng ta vì muốn bản thân sống thật thoải mái cho nên mới cướp bóc của người khác, cướp đến khi người ta hết tiền, người ta cũng không chết, trừ khi lúc này anh chọn cách g.i.ế.c người ấy, trước đó g.i.ế.c là lấy tiền, sau đó mới là lấy mạng.”
Bạch Du Hằng hiểu rõ, yên lặng một hồi rồi nói: “Tiểu Bạch à, anh cảm thấy tất cả mọi thứ đều đang ám chỉ điều gì đó.”
Bạch Khởi nhìn trời một chút, bảo rằng: “Có lẽ sau khi thang tơ lên trời được mở ra, chúng ta sẽ có đáp án.”
Ra khỏi địa ngục Huyết Trì, Bạch Du Hằng lại g.i.ế.c Bạch Khởi một lần nữa, lần này Bạch Khởi không rơi tầng. Đến khi tỉnh lại Bạch Khởi thở dài. Họ không may mắn, địa ngục Huyết Trì đã là tầng cuối rồi, địa ngục Đao Sơn không ở dưới, nó được sắp xếp ngẫu nhiên ở trên tầng một địa ngục Bát Nhiệt.
Cho nên nhất định bọn họ phải thực hiện biện pháp mua bán tin tức. “Thất vọng thật đấy, phải ở lại nơi này.”
Bạch Du Hằng liếc mắt nhìn anh: “Vẻ mặt em không nói như vậy.”
“…………..”