Song Trùng - Chương 331

Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:39:06
Lượt xem: 3

Người đâu mà keo thế cơ chứ. Bởi vì hao tổn 10% năng lượng của Bạch Khởi, cho nên lúc Bạch Khởi chết, trên người có càng ít năng lượng càng tốt. Hai người bàn bạc xong xuôi, Bạch Du Hằng ra tay rất dứt khoát. Lúc Bạch Khởi ngã vào lòng hắn, Bạch Du Hằng còn bình tĩnh hôn lên bờ môi giá lạnh của anh.

【Hahaha chứng nhận phu phu tương ái tương sát】

【Móa ơi sao lại sến thế cơ chứ】

【Ảnh lại làm loại chuyện này với thi thể!】

【Đáng lý là cảnh tượng đẹp đẽ thê lương, thế mà em chỉ thấy buồn cười thôi】

Đang là sáng sớm, hai người ở địa ngục Huyết Trì hẵng còn đang ngủ, chỉ nghe thấy một tiếng “Bịch”, có thứ gì đó rơi tõm xuống hồ. Bọn họ đã quá quen với cảnh tượng này, là đồ ăn phía trên cho họ, còn là bữa sáng tươi ngon.

Hai người nhìn nhau, hưng phấn chạy tới bên bờ, đến khi trông thấy rõ gương mặt người kia thì sửng sốt: “Sao lại là cậu ta? Chúng ta có ăn không?” Anh ta hơi do dự, dù sao trước đó cũng nói chuyện rất vui vẻ với nhau.

“Để ý làm gì,” Người còn lại khinh thường nói, “Rơi xuống nghĩa là yếu ớt, chúng ta còn sợ cái gì nữa, anh ta lại nhiều năng lượng như vậy, chúng ta nhân lúc anh ta còn chưa tỉnh táo mà ra tay, ơ――”

Bụng anh ta bị một thanh kiếm đ.â.m thủng, anh ta không kịp quay đầu nhìn xem là ai thì đã ngã ập xuống phía đối diện.

Bạch Du Hằng nhảy xuống nhanh chóng giải quyết hai người. Bạch Khởi bơi lên bờ, lau qua m.á.u trên mặt. Năng lượng Bạch Du Hằng chia cho anh Bạcho thành một lớp màng bảo vệ mỏng quanh thân thể, m.á.u bẩn trong Huyết Trì không bám lên người anh.

Nơi này là địa ngục Huyết Trì, có phần giống với núi lửa, xung quanh đều là dung nham, mặt đất thì nóng rẫy, có nơi thi thoảng lại b.ắ.n lên ngọn lửa nhỏ khiến người ta giật b.ắ.n mình, nhưng ở đây không quá nóng, chí ít khí hậu không mang tới cảm giác khó chịu cho con người.

Địa ngục Huyết Trì so ra nhỏ hơn tầng tám địa ngục Bát Nhiệt nhiều, giống như mật thất trong truyện võ hiệp cổ đại, chỉ lớn chừng hai, ba trăm mét vuông, đảo mắt là có thể nhìn không sót thứ gì cả. Huyết Trì ở chính giữa dung động, như một hải dương thu nhỏ, sóng đánh dữ dội, từng lớp sóng này tới lớp sóng khác.

Bạch Khởi và Bạch Du Hằng tìm quanh một vòng, không thu hoạch được gì cả, Bạch Du Hằng nhìn về phía Huyết Trì. Hiển nhiên Bạch Khởi cũng muốn cùng hắn đi xuống, anh nhận mệnh bảo rằng, “Nhảy xuống đi.”

Nơi này chỉ rộng có nhiêu đó, nếu có thứ gì thật thì đã bị phát hiện từ lâu rồi, nếu như còn, chỉ có thể ở dưới đáy Huyết Trì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-331.html.]

“Phải nhanh lên.” Bạch Khởi gật đầu. Huyết hải mãnh liệt sẽ ăn mòn năng lượng, một khi hao hết năng lượng, chỗ m.á.u không rõ lai lịch này sẽ tạo thành tổn thương không thể xoa dịu trên cơ thể anh.

Đây cũng là lý do vì sao khi ông lão rơi xuống lại gào khóc đau đớn. Không phải ông ta không biết bơi, chỉ là ông ta có quá ít năng lượng, không thể nào chống lại sự ăn mòn của Huyết Trì. Hai người nhảy xuống.

Trước mắt Bạch Khởi là màn m.á.u đỏ nhìn thôi cũng thấy giật mình. Quanh thân thể là m.á.u đặc dính, lúc giơ tay lên gặp phải lực cản rất lớn. Huyết Trì sâu thăm thẳm, Bạch Du Hằng dẫn anh bơi xuống, bơi mất hai phút đồng hồ mà vẫn chưa thể chạm xuống đáy Huyết Trì.

Đột nhiên, một bàn tay trơn nhẵn túm lấy mắt cá chân Bạch Khởi. Bạch Du Hằng vung kiếm c.h.é.m đứt, dưới đáy hồ văng vẳng tiếng phụ nữ kêu thảm thiết.

Bạch Du Hằng kéo Bạch Khởi ra đằng sau, dùng kiếm chẻ dòng m.á.u chảy vẩn đục, trông thấy mái tóc đen trôi nổi bồng bềnh trên mặt hồ như mớ tảo biển.

“Sao lại có ma chứ?” Bạch Khởi nói.

Mái tóc và thân thể trắng muốt như ngó sen như ẩn như hiện dưới hồ máu, m.á.u như hóa thành lửa, thiêu đốt xung quanh người nó. Hình ảnh này có vẻ hơi kinh dị.

“Để anh g.i.ế.c nó.”

“Khoan đã――” Thứ kia từ từ ngẩng đầu lên, lộ ra đôi mắt trống rỗng vô thần.

Đó là nữ quỷ.

Nữ quỷ nghiêng mặt qua, nhìn về hang động đen ngòm ẩn dưới dòng nước chảy xiết. Ả từ từ nâng cánh tay trắng bệch lên, chỉ tay về phía hang động.

“Có lẽ ả là kẻ dẫn đường.” Bạch Du Hằng gật đầu. Bọn họ lại bơi thêm một lúc, thân thể chui vào trong hang động tối đen, tiến vào một thế giới khác. ….

Bạch Khởi mở mắt ra, phát hiện mình đang ở trong một căn nhà cổ kiểu Nhật. Căn nhà theo phong cách Zen rất an nhiên, trong sân trồng đủ loại thực vật, dọc đường trải đá xanh dẫn vào căn phòng bên trong, phòng ngủ trải chiếu, trên bức tường cổ treo đầy những bức họa kiểu tranh cuốn Trung Quốc.

(Phong cách Zen: Phong cách Thiền)

Đang là đêm khuya, chiếc đèn lồng đỏ treo trên cây đang phát ra thứ ánh sáng ma quái. Bạch Du Hằng tới gần chiếc đèn lồng kia, cảm giác làn da đau nhói, dòng m.á.u trên người đang nhảy lên một cách dị thường, Bạch Khởi lập tức nói: “Đó là đèn lồng quỷ.”

Loading...