Song Trùng - Chương 328

Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:39:00
Lượt xem: 2

【Người khác thì chật vật cầu sinh, tui còn tưởng đầy đủ năng lượng thì no bụng muốn dâm/dục, tui đã hớn lên rồi, ai dè lại thành xây dựng đế quốc? Hahahahah】

【Làm đàn ông phải có dã tâm, phải lên ý tưởng sự nghiệp to lớn, ai lại cam tâm vợ hiền, con thơ, đầu giường ấm chứ?】

【Tui thấy Bạch Du Hằng có vẻ rất bằng lòng.】

【Hahaha Khởi Cưng ôm sự nghiệp trong lòng kéo tai Bạch Du Hằng ép ảnh làm việc, em có hình ảnh rồi!!】

【Hahah Bạch Du Hằng à sao chữ anh xấu thế, không thấy vẻ mặt ghét bỏ của Khởi Cưng hay sao?】

【Du Du tự nhiên moe dễ sợ hahahaha】

【Nhất định ở hiện thực Bạch Khởi giàu lắm cho coi.】

【Được rồi, em yên tâm giao Khởi Cưng cho Du Du rồi, ai có thể khiến Khởi Cưng thiệt thòi chứ, Bạch Khởi không chỉ có tình yêu còn có tiền, còn có diện mạo, còn có đầu óc.】

【Em chèo thuyền ra khơi rồi các thím ơi!!】

【Em cứ cảm thấy đoạn đối thoại ban nãy kỳ kỳ sao á, nhưng lại không nói rõ được, thôi kệ vậy, cứ an tâm đu CP, nghĩ nhiều làm gì chứ】

【Nghe cách hai người họ nói chuyện thân thiết quá chừng, mới đầu tui còn nghi bọn họ chơi trò “Ám độ Trần Thương” cơ, nhưng ngôn ngữ hình thể của họ lại nói, trước đó họ thực sự chưa từng tiếp xúc tứ chi, thử hỏi nếu quen nhau thật, sao có chuyện không tiếp xúc tứ chi chứ?】

(Ám độ Trần Thương: Chọn con đường, cách thức mà không ai ngờ tới)

【Phải đó! Có một loại lý thuyết là, ngoài mặt thì vừa chạm một cái đã phản ứng rồi, nhưng thực tế không có bí mật gì với nhau, nhưng cũng có kiểu ngoài mặt không phản ứng gì, nhưng thực tế gì cũng đã làm rồi, cái trò này của Khởi Khởi ngây thơ quá!】

【Vậy sao hai người họ có thể nói chuyện như đôi vợ chồng già vậy?】

【Không nghĩ ra nổi, đau cả đầu!】

Bạch Khởi đưa mắt nhìn nội dung Bạch Du Hằng viết, một bàn tay đột nhiên kéo lại, Bạch Khởi dừng tay.

“Đừng động đậy,” Bạch Du Hằng đặt tay lên vai anh, “Để tôi xem ký hiệu nào.”

“Đừng,” Bạch Khởi chau mày lại, “Anh nói cho tôi biết có lẽ tôi sẽ có thu hoạch, nhưng anh sẽ chịu nhiều tổn thất.”

Nếu nhìn thấy ký hiệu của nhau có ích với cả hai bên, ông lão trước đó đã không cần phải tốn trăm phương ngàn kế để lừa anh xem giúp ông ta, dù sao cũng là chuyện đôi bên cùng có lợi, chẳng ai lại đi từ chối cả, cho nên Bạch Du Hằng xem giúp anh, khả năng cao là có hại cho Bạch Du Hằng, đây cũng là lý do vì sao trước đó anh không hề đề cập tới chuyện này.

“Không sao đâu.” Bạch Du Hằng vẫn kiên trì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-328.html.]

Bạch Khởi không cử động nữa, phối hợp cúi đầu xuống.

【Uể, Khởi Cưng tin tưởng anh ấy thế cơ à?】

Bàn tay sau cổ khẽ mở cổ áo, Bạch Khởi cảm thấy ngưa ngứa.

“Bao nhiêu?”

“24.” Lúc nói con số kia cho Bạch Khởi, cảm giác đau đớn tận xương tủy đột nhiên lan tràn trong cơ thể, Bạch Du Hằng chau mày lại, không nói thêm gì nữa.

“Sao vậy?” Bạch Khởi cảm thấy có gì đó khác thường.

“Không sao.” Bạch Khởi cảm nhận được rõ ràng năng lượng của mình trở nên nhiều hơn, có lẽ năng lượng của Bạch Du Hằng ít đi, nhưng bởi Bạch Du Hằng có quá nhiều năng lượng, Bạch Khởi không cảm nhận được sự thay đổi nhỏ xíu này.

Bạch Khởi xoay người: “Để tôi xem giúp anh.”

“Không cần, tôi không thiếu một chút năng lượng ấy.” Bạch Du Hằng đột nhiên lùi bước, tỏ vẻ điềm nhiên ngồi xuống.

Bạch Khởi sửng sốt một chút, anh cảm nhận được sự khác thường của hắn, cười như không cười liếc mắt nhìn hắn, không nói lời nào túm hắn lại, bắt đầu lột áo ra.

Bạch Du Hằng giật mình: “Tôi nói――” “18.” Bạch Khởi kéo lấy cổ áo hắn, nói rõ con số ra.

“Có đau không?” Bạch Du Hằng sốt ruột hỏi.

Bạch Khởi mờ mịt nhìn hắn: “Đau cái gì cơ――” Đúng lúc này, điện thoại hai người đồng loạt đổ chuông báo. Bạch Khởi và Bạch Du Hằng nhìn nhau, lập tức cúi đầu nhìn tin tức mới kia.

【Chúc mừng bạn và diễn viên Bạch Du Hằng tìm được manh mối đầu tiên của “Thang tơ lên trời”, tiến độ trước mắt là 1/3, sau khi tiến độ đạt 3/3, “Thang tơ lên trời” chính thức được mở ra.】

Bạch Khởi đặt điện thoại xuống: “Vậy điều kiện để mở thang tơ lên trời là ba đôi cùng nhìn và nói ký hiệu cho đối phương biết à?”

Anh tin tưởng Bạch Du Hằng, nhìn ký hiệu và nói cho nhau là chuyện đơn giản như ngủ và thở vậy, nhưng có lẽ với người ngoài mà nói, thực sự khó mà có thể gây dựng lòng tin với đối phương chỉ trong thời gian ngắn.

“Bị đau à?” Bạch Khởi nhìn về phía Bạch Du Hằng.

“Ừm.”

“Đau lắm à?” Bạch Khởi gặng hỏi.

“Năng lượng sẽ ít đi.” Bạch Khởi tự động phiên dịch lời hắn nói giảm nói tránh ra: “Chủ động nhìn số của người khác, vừa đau mà năng lượng lại vừa vơi đi, nhưng nếu bị động để người ta nhìn sẽ để lộ điểm trí mạng của bản thân, để nhìn được của nhau đúng là khó càng thêm khó, em không bị đau, không có cảm giác gì, cho nên chủ động nhìn cũng cho biết một bên chịu “hy sinh”, còn bị động nhìn là một bên “tin tưởng”, chỉ khi đồng thời có sự “hy sinh” và “tin tưởng”, mới có thể nhìn của nhau.”

Loading...