Song Trùng - Chương 323
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:38:50
Lượt xem: 1
Mất mặt trước anh trai, nghịch đao trước mặt Quan Công, anh coi như tiêu rồi.
“...Suy nghĩ của em cũng độc đáo thật đấy.” Bạch Du Hằng cười.
“......” Bạch Khởi cam chịu im lặng, cũng không muốn giãy giụa, thậm chí anh còn lưu luyến hơi ấm kia không muốn buông ra. Lồng n.g.ự.c Bạch Du Hằng ấm áp, cách một lớp áo mỏng, cơ bụng rắn rỏi hơi lồi lên, cảm giác rất tốt.
Hắn vừa lên tiếng, hơi thở giống đực nóng bỏng phả vào mặt, xua tan hơi lạnh xung quanh mang tới. Máy sưởi hình người, anh ấy đã g.i.ế.c bao nhiêu người rồi chứ, Bạch Khởi thầm nghĩ.
Anh ấy làm vậy để tìm anh sao? Bạch Khởi vừa nghĩ tới khả năng này, khóe môi từ từ cong lên, ánh mắt sáng rỡ.
“Sao lại không nhận ra?” Trên đầu vang lên giọng nói hờ hững của Bạch Du Hằng.
“Tối quá, mới gặp có hai lần,” Bạch Khởi dừng lại một chút, tỉnh bơ đổ tội, “Còn cả thanh kiếm của anh nữa.”
“Chưa quen à?” Bạch Du Hằng ném thanh kiếm kia đi như ném đôi giày cũ. “Ừm, em thấy có bóng đen nhảy xuống, lúc bắt lấy còn cảm thấy người này rất cao, cũng không nghĩ nhiều.”
Bạch Du Hằng nhớ lại, đúng là Bạch Khởi còn chưa quen với thân thể này của hắn, thời gian Bạch Khởi ở với Hứa Thanh và Thư Yến còn nhiều hơn mình gấp mấy ngàn mấy vạn lần.
“Ôm thêm một lúc là quen thôi.” Bạch Du Hằng cười bảo.
【Thế mà Khởi nhà em không đẩy anh ta ra!】
【Thím trên quên rồi à, Khởi Cưng come out nhiều lần rồi! Với cả tui nhớ hồi lâu rồi á, ảnh từng đùa tiêu chuẩn chọn bạn trăm năm của mình là: Cao hơn ảnh, tính cách lạnh lùng một chút, mấy thím không thấy Bạch Du Hằng phù hợp sao?】
【Quào, nói vậy thì Bạch Du Hằng đúng là người đàn ông trong tiêu chuẩn của Khởi Cưng rồi!】
【Bảo sao vừa gặp mặt ánh mắt bọn họ nhìn nhau đã kỳ kỳ rồi!】
【Đu tới đu lui, c.h.ế.t rồi mà vẫn có thể đu CP, mùa xuân của hủ nữ!!】
【Tiến triển vậy nhanh quá đi mất! Mới gặp hai lần đã ôm, đến lần thứ ba chẳng phải…】
【Lầu trên im đi, có hình ảnh! Đang trực tiếp sao có thể!!】
【Khởi Cưng ngầu lòi vậy mà cũng bị người khác đè á??】
【Thử hỏi nếu có một người đàn ông như vậy, từ tầng địa ngục trên cùng g.i.ế.c xuống tầng áp chót bởi vì sợ thím lạnh sợ thím nóng sợ bị bỏ đói sợ bị bắt nạt, thím không động lòng à?】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-323.html.]
【Xin hãy đưa một tá đàn ông như vậy tới cho em!!】
【Bọn họ không quen nhau thật sao?】
【Thật mà! Bồ nói xem nếu là người quen, sao Bạch Du Hằng nhảy xuống mà Bạch Khởi không nhận ra chứ, suýt chút nữa g.i.ế.c ảnh à!】
【Kể cũng có lý ha! Nếu đã thân thiết tới mức ấy, không có chuyện không nhận ra bóng lưng, phản ứng của Khởi Cưng không giống như là giả, nhất định ảnh không quen người này, vậy thì chỉ có một khả năng là trúng tiếng sét ái tình rồi hú hú!!】
【Bạch Tiểu Khởi lạnh lùng trở mặt nhanh hơn bất cứ ai thế mà cũng sa lưới á??】
【May mà em là fan mẹ già, không chắc khóc ngất trong nhà vệ sinh mất!】
【CP Du Khởi nghe hông hay sao, rơi vào một hồ sao trong trẻo óng ánh.】
【Mặc dù em biết hơi sát phong cảnh, cơ mà em vẫn muốn nói.. Có thể Khởi Cưng có hai nhân cách á, nhỡ Bạch Du Hằng không thích nhân cách còn lại thì làm sao bây giờ?】
【Hí hí hổng hiểu sao có cảm giác NP á!】
【Ủa, mấy thím còn nhớ đây là phim kinh dị không dạ?】
【Tôi thấy thân thủ của Lan thần hơi quen, cảm giác như từng thấy ở đâu rồi thì phải.】
....
Dọc đường trở về sơn động, Bạch Khởi trông thấy vết m.á.u trên người Bạch Du Hằng, lấy khăn tay ra muốn lau giúp hắn, Bạch Du Hằng từ chối, tự nhận lấy, cúi đầu mất tập trung lau máu, khẽ cười bảo rằng: “Chúng ta không quen nhau, không thể để cậu làm chuyện này giúp tôi được.”
Bạch Khởi liếc mắt nhìn hắn. Nghiện diễn xuất rồi, cứ hả hê nữa đi! Anh thu hồi tầm mắt, lặng lẽ cất bước đi, được một lát hỏi rằng: “Anh đã g.i.ế.c nhiều người lắm à?”
“Ừm.” Bạch Du Hằng sợ anh suy nghĩ nhiều, hờ hững bảo rằng, “Từ dưới đi lên còn khó khăn, chứ từ trên cao đi xuống chỉ cần bạo lực, không phức tạp như vậy.”
Bạch Khởi: “Anh biết kiểu như anh gọi là gì không?”
Bạch Du Hằng không hiểu ý nhìn về phía anh, trông thấy dường như anh đang cười thì càng thêm tò mò: “Mau nói đi.”
“Một phần nhỏ trong dân chúng bình thường hoàn thành tích lũy ban đầu của tư bản, nhảy lên trở thành nhà tư bản giàu nứt đố đổ vách nhưng cũng m.á.u me tội ác.” Bạch Khởi đảo mắt giễu cợt nhìn qua năng lượng tràn muốn rớt ra ngoài của Bạch Du Hằng.
“Theo lịch sử Trung Quốc mà nói, khi tài sản riêng xuất hiện, chênh lệch giàu nghèo sẽ bị nới rộng ra, bộ phận đánh dấu xã hội nguyên thủy sẽ suy vong, xã hội phong kiến sẽ tới.”
“………” Bạch Du Hằng bị anh chọc cười, “Tôi là tư bản, vậy cậu là gì?”