Song Trùng - Chương 32
Cập nhật lúc: 2025-03-23 17:51:35
Lượt xem: 4
Hai người xuống taxi. Bạch Khởi kéo Vỹ Bách sang một bên, khẽ dặn dò: "Lát nữa cậu cứ tự nhiên đi lại xung quanh, nhớ mở âm lượng điện thoại lớn một chút. Đến khi tôi gọi thì lập tức bắt máy, rồi gọi tài xế quay trở lại đây, chúng ta cùng nhau làm việc."
Vỹ Bách nghiêm túc lắng nghe, không hiểu sao lại cảm thấy phấn khích: "Được rồi."
Bạch Khởi lấy chiếc gương nhỏ trong túi ra, bắt đầu chỉnh trang lại vẻ ngoài.
【Ủa sao tui cứ thấy quen quen】
【Hahahaha tui đoán ra rồi】
Vỹ Bách không nhịn được mà hỏi: "Anh Bạch à, anh thật sự có thể trà trộn vào được sao? Khu dân cư này an ninh có vẻ nghiêm ngặt lắm, khắp nơi đều có camera, mà anh đến thẻ vào cổng cũng không có..."
Bạch Khởi chỉ đáp lại một câu: "Cứ thử xem sao."
Đợi Vỹ Bách đi khuất, Bạch Khởi ghé vào một cửa hàng hoa gần đó, mua một bó hoa hồng, rồi quay trở lại gần cổng khu nhà.
Mấy cô gái trẻ đi dạo buổi tối nhìn thoáng qua chàng trai đẹp trai tao nhã, quần áo sang trọng, không nhịn được mà xì xào bàn tán: "Đi tìm người yêu hả? Lãng mạn quá! Còn mang hoa theo nữa kìa."
"Miệng bị nhét đầy cẩu lương."
"Đẹp trai quá trời! Chân dài miên man!!"
"Ơ? Anh ấy đi về phía bọn mình kìa! Mau nói đi, có phải người yêu của ai không?"
"Không phải tôi!"
Bạch Khởi ngượng ngùng tiến lên: "Chào mọi người, tôi vừa mới tan ca, muốn mang bất ngờ tới cho bạn gái, đến nơi mới phát hiện không vào được, cho nên không biết liệu có thể..."
Bạch Khởi liếc qua phía phòng an ninh, bó hoa hồng trong tay đẹp tươi ướt át, đắt đỏ lộng lẫy.
Mấy cô gái rất sảng khoái: "Bọn em đưa anh vào."
"Thế làm phiền mọi người rồi." Bạch Khởi hết sức nhã nhặn cất lời cảm ơn, anh nhìn tòa cao ốc, trên gương mặt mang theo ý cười rạng rỡ đắm chìm trong bể tình.
"Nhà bạn gái anh ở đây à?" Một cô gái tinh ý hỏi, giọng có chút trêu chọc.
Bạch Khởi mỉm cười gật đầu.
"Cô ấy thật hạnh phúc!"
Mọi người vừa nói vừa cười đi đến chỗ quẹt thẻ. Bảo vệ thấy người lạ thì tiến tới hỏi: "Anh này là..."
Một cô gái trong nhóm nhanh chóng đáp: "Bạn của cháu."
Bảo vệ nghe vậy thì gật đầu cho qua.
Bạch Khởi thuận lợi đi vào khu nhà, quay lại mỉm cười nói: "Cảm ơn mọi người."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-32.html.]
"Có gì đâu, hẹn anh có buổi tối hẹn hò vui vẻ nhé!" Mấy cô gái xinh đẹp kia nháy mắt với anh.
Bạch Khởi khẽ gật đầu đáp lại, nở một nụ cười ấm áp như gió xuân.
Đợi mấy cô gái đi khuất, Bạch Khởi thu lại nụ cười trên môi, không chút thay đổi sắc mặt, hướng mắt nhìn về phía tòa nhà nơi bà chủ đã đi vào.
Bước tiếp theo, chính là trà trộn vào nhà bà ta.
【Trời ơi, dễ dàng trà trộn vào khu nhà kiểu này luôn á??】
【Wow, người này có thiên phú phạm tội thật, đáng sợ ghê hồn, đúng là khó lòng phòng bị.】
【Hừ, chỉ là vào được khu nhà thôi mà, cậu ta có lên được nhà bà chủ hay không mới là vấn đề.】
【Cảm giác là lát nữa lầu trên sẽ bị vả mặt cho xem hihi】
【Vấn đề là nhà bà chủ ở tầng mấy, đến số nhà còn không biết nữa là】
【Phải đấy, cậu ta chỉ biết bà chủ vào tòa nhà số 8 thôi!】
Bạch Khởi đứng trước tòa nhà số 8.
Lúc nãy bà chủ đã đi vào tòa nhà này, nhưng anh không biết cụ thể là tầng nào.
....
Tòa nhà số 8 có mười mấy tầng, thử từng tầng một thì không được, anh không có nhiều thời gian như vậy.
Bạch Khởi cúi đầu nhìn đồng hồ, bây giờ đã là bảy giờ tối rồi. Mười giờ tối anh phải bắt đầu làm việc, tính cả thời gian bị rút ngắn và thời gian quay trở lại, anh chỉ có... nửa tiếng.
Xung quanh cũng không có ai để hỏi thăm. Ánh mắt Bạch Khởi đột nhiên dừng lại trên bộ đàm ở dưới tòa nhà số 8.
Bình thường thì ở dưới các tòa chung cư đều có một cổng lớn, tòa nhà này cũng không ngoại lệ.
Trên cổng có gắn một bộ đàm và chuông cửa. Khách đến chơi chỉ cần ấn số nhà trên bộ đàm là có thể nói chuyện được với chủ nhà.
Khóe môi Bạch Khởi cong lên, anh tùy ý ấn một dãy số.
Khoảng nửa phút sau, bộ đàm kết nối, trên màn hình xuất hiện một người đàn ông trung niên. Ông ta không quen biết Bạch Khởi, vẻ mặt đầy cảnh giác: "Cậu là ai, sao lại bấm chuông nhà tôi?"
"Chào chú ạ." Bạch Khởi ngượng ngùng giơ bó hoa hồng trên tay với ông: "Chú ơi, vốn là cháu định tạo bất ngờ cho bạn gái, vất vả lắm mới có thể vào được đây, nhưng lại không biết nhà cô ấy."
Vẻ mặt anh có phần mệt mỏi và tủi thân.
Người đàn ông trung niên bật cười: "Sao mấy người trẻ tuổi bây giờ lại thích làm trò này thế nhỉ, đâu phải là lễ tình nhân! Bạn gái cậu trông như thế nào? Để tôi xem mình có từng gặp chưa. Nhưng tôi cũng phải nói trước với cậu, ở trong chung cư này, ngày ngày mọi người đều về nhà đóng cửa, đến nhà đối diện như thế nào tôi cũng không rõ đâu, nên cậu đừng hy vọng quá nhiều..."
Bạch Khởi liên tục nói lời cảm ơn, đồng thời miêu tả lại ngoại hình của bà chủ.
"Cậu nói cô ta á hả?!" Ánh mắt người đàn ông trung niên lập tức thay đổi, lộ rõ vẻ khinh thường, giọng điệu cũng trở nên lạnh nhạt: "Cô ta ở nhà 888 với chồng, chúng tôi đều biết."