Song Trùng - Chương 315

Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:38:34
Lượt xem: 4

"Cảm ơn." Bạch Khởi vẫy tay. "Ơn huệ gì, đôi bên cùng có lợi."

Người kia chỉ "đồ ăn" trong Huyết Trì. "Cậu cho đồ ăn, tôi cho tin tức, có qua có lại, nhỡ sau này gặp, nhớ nương tay nhé."

Người kia cười nhiệt tình, Bạch Khởi cũng cười, hiểu ý nhau.

"Cậu lịch sự đấy." Người kia rất vui mừng.

Nói chuyện thêm vài câu, Bạch Khởi đứng dậy, nụ cười biến mất, mặt không chút cảm xúc. Họ vừa ngừng nói chuyện, cái hố ông lão rơi xuống lập tức đóng lại. Tuyết rơi dày đặc, nhanh chóng che lấp m.á.u tanh, không còn dấu vết ông lão.

Cả cánh đồng tuyết chỉ còn Bạch Khởi, trời xa xăm, núi tuyết cao vút, xung quanh im lặng. Bầu trời trên đầu Bạch Khởi đột nhiên mở ra một cái hố, một sợi dây thừng chắc chắn thả xuống chân anh. Phía trên chắc là tầng bảy Bát Nhiệt, nhiệt độ dễ chịu hơn Bát Hàn, nhưng Bạch Khởi đứng yên, không có ý định leo lên.

Nửa phút sau, trên đầu vang lên tiếng chửi rủa: "Mới tới à? Đừng lên đây! Đây là tầng bảy Bát Nhiệt, sống đã khó rồi! Bọn tôi thả dây thừng theo quy tắc, không thả sẽ bị trừ năng lượng, nhưng nói trước, cậu mà dám lên, bọn tôi cắt dây, khuyên cậu nên biết điều!"

Bạch Khởi ngẩng đầu, mỉm cười.

"Thằng thần... kinh." Tiếng yếu ớt vang lên từ cửa hố.

Nửa phút trôi qua, bầu trời đóng lại. Chỉ còn lại một mình.

【Haizz, em mà ở đây chắc phát điên lên mất, cô đơn dễ sợ.】

Nhưng Bạch Khởi không hề nao núng, anh đã quen rồi, thậm chí còn thấy tự tại.

"Anh à, có phải anh cũng đang một mình không?" Bạch Khởi khẽ lẩm bẩm, cúi đầu bật cười.

Anh trai giỏi như vậy, chắc chắn đã giải quyết xong bạn tù. Bạch Khởi ngước nhìn vầng trăng trên bầu trời cao, lần đầu tiên cảm nhận được nỗi nhớ nhung. Bạch Du Hằng không chỉ là bạn trai, còn là người đồng hành cùng anh suốt bao năm qua, là người anh trai chưa từng rời xa anh dù chỉ một giây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-315.html.]

Bạch Khởi lười biếng, cúi đầu tiếp tục công việc. Không khác gì đánh quái, trước khi ông lão rơi xuống tầng tiếp theo, đồ đạc trên người ông ta rơi ra, Bạch Khởi vẫn nhớ câu "bức họa Hà Đồng" mà ông lão giấu giếm, có lẽ trên người ông ta có thứ này. Bạch Khởi vừa tìm kiếm vừa sắp xếp lại suy nghĩ.

Về cơ bản có thể xác định, đây là phim kinh dị tượng trưng, không trách ứng dụng gọi là phim ma thể loại khác. Nơi này thoạt nhìn phức tạp, nhưng thực tế rất dễ hiểu. Bạn tù tương đương với một nhóm người có quan hệ lợi ích, thường thấy nhất trong cuộc sống là bạn học, đồng nghiệp. Có quan hệ cạnh tranh, nhưng không nhất định sẽ liều mạng.

Trong tình huống bình thường, tài nguyên đầy đủ, quan hệ cạnh tranh sẽ yếu đi, nhưng khi tài nguyên khan hiếm, quan hệ cạnh tranh sẽ mạnh hơn. Áp lực sinh tồn càng lớn, càng không từ thủ đoạn.

Hai người ở Huyết Trì thế lực ngang nhau, không muốn cả hai cùng thiệt hại, áp lực sinh tồn không lớn, nên quan hệ vẫn ổn. Nhưng anh và ông lão kia xui xẻo, áp lực sinh tồn vượt lên trên tất cả, không còn chỗ cho lòng thương xót.

Chuyện nói thì phức tạp, nhưng thực ra đơn giản, vì sinh tồn mà thôi. Ông lão không còn lựa chọn, anh cũng vậy, không việc gì phải áy náy. "Tiền xấu đuổi tiền tốt", ở tầng cuối, anh chỉ có thể làm "tiền xấu".

(nếu có hai hình thức hoá tệ trong lưu thông, mà được chấp nhận bởi luật pháp là có giá trị danh nghĩa tương tự, loại hoá tệ có giá trị hơn sẽ biến mất khỏi lưu thông.)

Sinh tồn trên hết, không còn gì thì không còn hy vọng. Còn sống là còn hy vọng, là có thể đoàn tụ với anh trai. Ảo ảnh chiếu phim ngắn "Lưỡi cưa", nhưng thực tế đang nhắc nhở người mới. Nó ám chỉ, quan hệ bạn tù cũng như quan hệ người mù và người câm. Họ có thể hợp tác, nhưng khó khăn chồng chất, điều kiện bản thân khó khăn (mù, câm), áp lực sinh tồn lớn (cưa điện), giữa những người xa lạ không tin tưởng nhau, khiến hợp tác gần như không thể. Cuối phim ám chỉ, lúc đường cùng, anh phải g.i.ế.c người cạnh tranh.

Không có người cạnh tranh, thì không có quan hệ cạnh tranh. Về cơ bản đã giải quyết mọi đấu đá lừa gạt. Nơi có người thì có tranh chấp, không người thì không gì cả.

Bây giờ anh an toàn rồi.

Anh khẽ cười, ánh mắt hờ hững.

Anh chèn ép không gian sinh tồn của ông lão, có thể sống sót, đồng thời người ở tầng địa ngục trên vì quy tắc phần thưởng cho người thắng mà mở cửa cho anh, nhưng việc lên hay không lại không phụ thuộc vào anh, mà phụ thuộc vào hoàn cảnh sinh tồn và mức độ ích kỷ của người ở tầng trên.

Theo thông tin ông lão cung cấp, anh cần ở đây nửa tháng, nhưng tình hình hiện tại cho thấy có hai cách giúp anh nhanh chóng thay đổi môi trường sống. Một là được tầng trên cho phép, kéo lên tầng dễ chịu hơn.

Nhưng nếu muốn lên tiếp, anh phải đẩy một người xuống. Vì ông lão nói, mỗi tầng chỉ có tối đa ba người. Quy tắc rất rõ ràng, anh thắng ông lão, có cơ hội leo lên, ông lão bị anh đẩy xuống tầng tiếp theo. Tầng tiếp theo là Huyết Trì, hai người đàn ông và ông lão là ba người, đã đủ.

Nếu có bạn tù "ăn" bạn tù, thì chắc chắn có tầng như anh, chỉ một người, và cũng có tầng như Huyết Trì, có ba người.

Loading...